Chương 2: Về Việt nam

Sau hai tiếng đồng hồ cuối cùng nó cũng về đến sân bay Tân Sơn Nhất ở Việt Nam.Quản gia phong và bà ɖú nuôi từ nhỏ của nó tiến đến ôm nó
- đường xa chắc hai đứa cũng mệt rồi nào về nhà thôi.Ông bà chủ đang đợi
Cô ns - dạ không cx không mệt lắm ạ


Nó kêu - bà trên máy bay chỉ ăn với ăn thì biết mệt là gì chứ.Đúng là đồ tham ăn
Cô đang định cãi thì quản gia phong lên tiếng
- thôi nào,ta đi
Vừa bước vào cổng nó đã thấy bố mẹ nó đứng kia nó cất tiếng chào
- con chào bố,con chào mẹ ạ


- ừ vào nhà nghỉ ngơi rồi ăn cơm thôi.mẹ nó nói


Cô xin phép - thưa bác trai bác gái con về bên nhà đây ạ khi nào có thời gian con sang thăm hai bác.Nó thầm nghĩ " Hạ dương bình thường con nít dã man sao hnay bả ngoan ngoãn lạ thường zậy ta" Và Hạ dương cx nhanh chóng về căn biệt thự nhac mik.Nó cảm thấy nóng nực,sao mà cái không khí ở Việt Nam khó chịu thế.Nó bước vào ngồi xuống bên cái bàn ăn sang trọng,mọi người đã dọn hết thức ăn lên,từ sáng đến giờ chưa ăn gì nó cũng cảm thấy đói nó ns


- xin phép bố mẹ cho con ăn sáng giờ lo lỡ chuyến bay mà con chưa kịp ăn gì
- ừ,ăn đi con.bố mẹ nó cùng nói
Ăn no rồi nó nghiêm chỉnh hỏi bố
- lần này bố gọi con về là có việc gì gấp thế ạ
Bố nó đáp


- con đã hỏi thế thì bố cũng nói luôn nhé. Con giờ cũng đã lớn r bố mẹ muốn con gần bố mẹ hơn.
- chỉ thế thôi ạ


available on google playdownload on app store


- Và vấn đề chính ở đây là ta muốn con sớm có cháu cho ta bồng.Từ mai con sẽ vào học ở trường dành cho giới thượng lưu là trường Joryuno.Và ta cũng đã sắp xếp vị hôn phu cho con giờ chỉ chờ ngày xem mặt


-aaaaaa không được,sao lại thế ạ,con đang du học bên Pháp mà bố bắt con về chỉ để thế thôi sao.Con không chịu đâu,việc chuyển trường có thể con chấp nhận nhưng mà việc vị hôn phu thì không thể nào.
Nói rồi nó hùng hùng hổ hổ hất ghế đi lên phòng bố nó gọi với theo


- Nếu con không đồng ý thì toàn bộ thẻ tín dụng của con sẽ....
Chưa để bố nó nói hết câu nó nhảy cẫng lên phản bác
- á áá á ko đc đâu bố.thôi đc con sẽ đồng ý.Thật không thể nào chịu nổi mà


Bố nó thì cười còn nó thì hậm hực đi lên phòng thầm nghĩ " cái quái gì mà vị hôn phu chứ ta sẽ đập ch.ết tên nào dám lm vị hôn phu nhà ta "


Và nó ngủ thiếp đi lúc nào không biết.Mặt trời lúc này đã xuống núi,phòng của nó cx đã bật đèn,nó bước đến của sổ ngắm khung cảnh thành phố lúc lên đèn Và bà ɖú cất tiếng gọi nó
- Cô chủ ơi xuống ăn tối đi ạ ông bà chủ đang đợi


Không cần đáp nó phi luôn xuống bàn ăn.Bố nó bảo
- ngày mai là ngày đầu tiên con đến trường mọi thủ tục đã làm xong hết cho cả con và Hạ dương
Nhớ kĩ là ăn mặc cho tử tế.
- Dạ con biết r ạ


Đây là lần đầu mình viết các độc giả của mình có gì cứ góp ý thẳng thắn nhé 😘😘






Truyện liên quan