Chương 15

Cô gái bên cạnh Bùi Khánh đoán chừng hơn hai mươi tuổi, mặc áo sơ mi cùng chân váy, mái tóc cô xoăn dài, dáng dấp rất xinh đẹp.
Trạm Vi Dương nhìn chằm chằm cô gái, vô cùng mờ mịt không biết là ai.


Bùi Khánh chú ý tới ánh mắt của Trạm Vi Dương, anh nói với cậu: “Đây là chị gái ở công ty thực tập của anh, tên là Tần Dĩ San, em có thể gọi chỉ là chị San.”
Tần Dĩ San nghe vậy thì cười nói: “Em ấy có thể gọi tôi là chị, cậu thì đâu có cần.”


Bùi Khánh khẽ cười nhưng không nói gì.
Trạm Vi Dương còn đang ngẩn người nhìn chằm chằm Tần Dĩ San.


Lúc này đèn giao thông ở giao lộ đã chuyển xanh, Bùi Khánh nói: “Qua đường trước đã.” Anh định đi về phía trước, nhưng lại thấy Trạm Vi Dương không hề nhúc nhích, thế là vươn tay nắm cổ tay cậu dắt thẳng qua đường rồi mới buông ra.
Bọn họ đi qua con đường đối diện thì dừng lại.


Bùi Khánh hỏi Trạm Vi Dương: “Sao em lại ở đây?”
Trạm Vi Dương sửng sốt một chút, đoạn lấy lại tinh thần nói: “Em đến tìm bạn học.”
Bùi Khánh lại hỏi cậu: “Đã tìm được chưa?”
Trạm Vi Dương nghĩ mình đã thấy được Tạ Linh, thế là nói: “Tìm được rồi.”


Bùi Khánh nói: “Ăn cơm chưa?”
Trạm Vi Dương lắc đầu.
Bùi Khánh nói: “Tụi anh đang chuẩn bị đi ăn cơm, đi chung đi.”
Tần Dĩ San đứng ở bên cạnh khoanh hai tay trước ngực, tầm mắt lúc thì rơi trên gương mặt Bùi Khánh lúc lại chuyển sang


available on google playdownload on app store


Trạm Vi Dương, trên gương mặt của chính mình thì vẫn luôn giữ nét cười nhàn nhạt.
Trạm Vi Dương không suy nghĩ gì nhiều, gật đầu đáp: “Được ạ.”
Sau đó Bùi Khánh nhìn về phía Tần Dĩ San, “Chị nói nhà hàng kia ở đâu cơ?”


Tần Dĩ San nhìn về phía trước, nói: “Đến nhanh đi.”
Ba người họ song song đi về phía trước, Trạm Vi Dương đi bên cạnh Bùi Khánh, cậu vẫn luôn thấy ẩn ẩn khó chịu không nói nên lời.


Tần Dĩ San vừa đi vừa hỏi Bùi Khánh: “Cậu không phải nói người nhà mình không ở đây hay sao? Sao giờ lại có em trai rồi?”
Bùi Khánh nói: “Em họ em, tên là Trạm Vi Dương.”


Tần Dĩ San thăm dò nhìn thoáng qua Trạm Vi Dương đang đi phía bên kia Bùi Khánh, nói: “Em họ à, thảo nào nhìn không giống nhau mấy.” Cô lại nhìn đồng phục của Trạm Vi Dương, rồi hỏi: “Học sinh cấp ba?”
Bùi Khánh nói: “Lớp mười một.”
Tần Dĩ San cười với Trạm Vi Dương.


Trạm Vi Dương thật ra cũng không vui vẻ gì, nhưng vì lễ phép nên vẫn khẽ mỉm cười với Tần Dĩ San.
Tần Dĩ San dẫn bọn họ đến một nhà hàng chuyên về thịt bò, lúc vào trong thì còn một bàn dài ở cạnh cửa sổ còn trống, Bùi


Khánh liền để Trạm Vi Dương ngồi xuống trước, mình thì ngồi ở bên cạnh, Tần Dĩ San ngồi đối diện hai người, cô giơ tay gọi phục để order món.


Đến khi menu được mang tới, Tần Dĩ San cầm lấy liền chuyển cho Trạm Vi Dương gọi trước, nói: “Em họ thích ăn gì cứ gọi thỏa thích, hôm nay chị mời em ăn cơm tối.”
Trạm Vi Dương nhìn menu trước mặt, nháy mắt đã cảm thấy mờ mịt và luống cuống.


Bùi Khánh cúi đầu, xích lại gần Trạm Vi Dương bên cạnh, khẽ nói: “Em chọn đi, hôm nay anh mời.”
Tần Dĩ San nghe được, lập tức nói: “Vậy sao được, đã nói là chị mời khách rồi mà.”
Bùi Khánh nói: “Không phải chị đã nói trước mặt em thì không cần chị em gì rồi sao?”


Trạm Vi Dương không nhịn được lại ngẩng đầu lên nhìn Tần Dĩ San lúc này đang mặt đối mặt với Bùi Khánh, nụ cười trên mặt cô giờ đây hoàn toàn khác với vừa rồi, Trạm Vi Dương không sao hình dung được. Cậu duỗi tay đẩy menu về lại trước mặt Bùi Khánh, nói: “Em không order đâu.”


Bùi Khánh nhận lấy rồi đưa trả lại trước mặt Tần Dĩ San, nói: “Vẫn là chị order đi.”
Tần Dĩ San lúc này cũng không đùn đẩy nữa, thay vào đó vô cùng quen thuộc mà gọi ba món ăn và một món canh, sau đó trả menu lại cho phục vụ, đoạn nói: “Mùi vị ở đây rất ổn.”


Bùi Khánh thoáng gật đầu, “Chị giới thiệu thì khẳng định là không tệ rồi.”


Đêm nay công ty thực tập của Bùi Khánh yêu cầu tăng ca, lúc sắp kết thúc thì Tần Dĩ San đang còn làm việc trong công ty chủ động mời anh cùng ăn cơm. Bình thường khi làm việc hai người cũng có tiếp xúc đôi chút, thế nhưng cũng không nhiều, trong lòng Bùi Khánh hơi kinh ngạc, nhưng cũng không từ chối.


Nhà hàng này cũng là Tần Dĩ San giới thiệu, nơi này cách công ty bọn họ không xa, hai người đi bộ từ công ty cũng chưa tới hai mươi phút, nếu không phải trên đường gặp phải Trạm Vi Dương thì hẳn là còn nhanh hơn nữa.
Việc kinh doanh của nhà hàng quá tốt nên nấu nướng có vẻ cũng hơi chậm.


Trong lúc chờ đồ ăn được dọn lên, Bùi Khánh vẫn luôn nói chuyện phiếm với Tần Dĩ San, nội dung đều xoay quanh công việc của họ. Bởi vì hiện tại Bùi Khánh mới học năm tư, nên Tần Dĩ San cũng cho anh không ít lời khuyên về tương lai nghề nghiệp sau này.


“Dự định học nghiên cứu sinh à?” Tần Dĩ San hỏi Bùi Khánh.
Bùi Khánh trả lời: “Vẫn đang suy nghĩ.”


Nhiều nhất Trạm Vi Dương chỉ nghe hiểu được một phần ba chủ đề của hai người họ, cậu vẫn luôn ngồi rất yên tĩnh, mới đầu còn vừa nhìn vừa nghe họ nói chuyện, sau đó thì có chút bồn chồn không yên mà lắc lư đôi chân của mình.


Bùi Khánh vươn một bàn tay xuống dưới bàn đè lại cái chân đang đung đưa trái phải của Trạm Vi Dương, đoạn nhìn cậu, hỏi: “Đói bụng hả?”
Trạm Vi Dương thật ra là đói lắm, có điều lúc này lắc đầu, cậu nói: “Không đói.”


Bùi Khánh vẫn không buông chân cậu ra, cách một lớp quần đồng phục mỏng manh Trạm Vi Dương cảm nhận được lực ấm áp nơi lòng bàn tay anh. Mỗi khi cậu không kìm được muốn động đậy thì từng ngón tay ấy sẽ cong lại khẽ ấn vào, bóp cậu một chút.


Trạm Vi Dương bị anh bóp thì cảm thấy rất ngứa nên cũng không dám động đậy nữa.
Bùi Khánh gọi phục vụ tới, hỏi cô đồ ăn còn phải đợi bao lâu, phục vụ lúc này chỉ trả lời qua loa đại khái, anh liền hỏi có đồ ăn nhẹ nào làm liền luôn được không?


Nhân viên phục vụ nói có thạch rau câu.*
* 冰粉 (Bīngfěn) – tiếng anh là ice jelly, cơ mà dò google sơ sơ thì thấy cũng có trái cây nữa. 



Bùi Khánh nhìn về phía Tần Dĩ San: “Chị Dĩ San muốn không?”
Tần Dĩ San nói: “Tôi không ăn đồ lạnh.”
Bùi Khánh liền nói với người phục vụ: “Cho một chén.”


Phục vụ xoay người rời đi, rất nhanh sau đó đã bưng một chén thạch rau câu đường đỏ tới bàn bọn họ, Bùi Khánh buông lỏng bàn tay đang nắm đùi Trạm Vi Dương ra, cầm muỗng nhỏ lên khuấy đều nước đường đỏ và thạch rau câu trong chén rồi mới đẩy cả bát tới trước mặt Trạm Vi Dương, đoạn nói: “Em ăn trước đi.”


Trạm Vi Dương cúi đầu cầm thìa múc một muỗng rau câu đưa vào miệng, cậu cảm thấy lạnh lạnh ngọt ngọt, tâm tình trong nháy mắt đã chẳng còn nôn nóng, cậu quay đầu sang, giương mắt nhìn Bùi Khánh.
Bùi Khánh cũng đang nhìn cậu, sau khi chạm mắt thì mỉm cười với cậu.


Thế là Trạm Vi Dương cũng cười, rũ mắt xuống tiếp tục ăn rau câu đá.
Một tay Tần Dĩ San chống cằm, sau khi nhìn bọn họ hồi lâu thì lúc này mới lên tiếng: “Cậu săn sóc em họ mình thật đấy.”


Bùi Khánh nói: “Hiện tại em đang ở nhờ nhà em nó mà, cậu và bà nội cũng quan tâm em lắm, nên chăm sóc ẻm cũng là việc nên làm.”


Nói đúng ra thì bà nội của Trạm Vi Dương chính là bà ngoại của Bùi Khánh, nhưng dù sao cũng chẳng có quan hệ máu mủ gì, Bùi Khánh sau khi đến đây vẫn luôn gọi bà nội giống như anh em Trạm Vi Dương, mọi người cũng không cảm thấy có gì không thích hợp cả.


Tần Dĩ San cũng không biết quan hệ của Bùi Khánh và người nhà họ Trạm ra sao nên hiển nhiên nghe xong cũng chẳng cảm thấy có vấn đề gì, cô chỉ nhìn Bùi Khánh rồi cười nói: “Tích cách của cậu trưởng thành hơn tuổi nhiều lắm.”
Bùi Khánh cười nói: “Có thể là do em già quá.”


“Tôi nói là tính cách chứ có phải mặt mũi của cậu đâu,” Tần Dĩ San nói, “Cậu vừa vào công ty thực tập là tôi đã thấy cậu chín chắn hơn phần lớn các sinh viên khác rồi, bây giờ rất nhiều sinh viên nam tốt nghiệp đại học ra đi làm cũng còn trẻ con, cậu còn là sinh viên thế mà đã thận trọng và đáng tin cậy hơn bọn họ nhiều.”


Bùi Khánh cười một tiếng, cúi đầu cầm đũa trên bàn lên đoạn lại đặt xuống, nhưng cũng không nói gì.
Lúc này nhân viên phục vụ rốt cuộc cũng lên đồ ăn.
Tần Dĩ San hỏi Bùi Khánh: “Muốn uống chút bia không?”
Bùi Khánh nói: “Chị muốn uống sao? Chị muốn thì em sẽ uống với chị.”


Tần Dĩ San lắc đầu, “Tôi không uống bia rượu.”
Bùi Khánh đáp: “Vậy em cũng không uống.”
Tần Dĩ San nghe vậy liền nói: “Cậu uống chút đi, thời tiết này thích hợp để uống bia.”
Bùi Khánh dường như do dự một chút, đoạn giơ tay gọi phục vụ khui một chai bia đưa tới.


Bia đã được ướp đông lạnh nên thân chai thủy tinh được bao phủ bởi một tầng sương trắng.
Trạm Vi Dương vừa ăn thạch rau câu xong thì nhìn thấy lớp sương trên thân chai, cậu nhịn không được duỗi ngón tay ra lau lau.
Bùi Khánh duỗi tay cầm chai bia sau đó dán lên mặt Trạm Vi Dương.


Trạm Vi Dương “ai da” một tiếng, vội vàng rụt cổ sang bên cạnh né tránh, lại tránh không thoát liền giơ tay lên che mặt.
Bùi Khánh hỏi cậu: “Muốn uống không?”
Trạm Vi Dương che lấy gương mặt đỏ bừng đã đông cứng rồi gật gật đầu.


Bùi Khánh hơi ngửa miệng chai đến trước mặt cậu, cậu thật sự cho rằng anh muốn để mình uống, thế là nghiêng người qua, nhưng khi môi cậu vừa dán lên miệng chai thì Bùi Khánh lại cầm chai bia lui về, đoạn nói: “Em vẫn còn là học sinh cấp ba, không thể uống bia được.”


Trạm Vi Dương muốn nói thật ra cậu cũng đã từng uống với Trần U U rồi, nhưng lại sợ Bùi Khánh biết được sẽ tức giận thế là nói: “Em cũng vừa nhớ ra.”
Bùi Khánh lập tức cười rồi nhìn cậu.






Truyện liên quan

Cao Võ: Hẹn Hò Online Đối Tượng, Cả Nhà Đều Là Đại Lão?

Cao Võ: Hẹn Hò Online Đối Tượng, Cả Nhà Đều Là Đại Lão?

Nhất Chích Tiểu Dã Thú618 chươngTạm ngưng

35.8 k lượt xem

Trò Chơi Chế Tác: Mạng Luyến Đối Tượng Càng Là Đang Hot Diễn Viên

Trò Chơi Chế Tác: Mạng Luyến Đối Tượng Càng Là Đang Hot Diễn Viên

Sinh Gia Lạp Thiết537 chươngFull

13.2 k lượt xem

Nhất Đại Tướng Quân (Một Đời Tướng Quân)

Nhất Đại Tướng Quân (Một Đời Tướng Quân)

Vi Thụy Nhị Thế Tổ3 chươngFull

81 lượt xem

Nhận Sai Đối Tượng Hẹn Hò, Ta Lại Trở Thành Thần Thám

Nhận Sai Đối Tượng Hẹn Hò, Ta Lại Trở Thành Thần Thám

Dưỡng Lộc Nhân675 chươngFull

18.5 k lượt xem

Cùng Liên Hôn Đối Tượng Cùng Nhau Nhân Thiết Lật Xe

Cùng Liên Hôn Đối Tượng Cùng Nhau Nhân Thiết Lật Xe

Thiền Tửu224 chươngFull

2.2 k lượt xem

Bắt Đầu Yêu Trên Mạng Gặp Mặt Hiện Thực, Đối Tượng Càng Là Béo Địch! Convert

Bắt Đầu Yêu Trên Mạng Gặp Mặt Hiện Thực, Đối Tượng Càng Là Béo Địch! Convert

Nhất Chích Tử Ngư233 chươngFull

11.8 k lượt xem

Xuyên Nhanh: Bị Công Lược Đối Tượng Sủng Lên Trời Convert

Xuyên Nhanh: Bị Công Lược Đối Tượng Sủng Lên Trời Convert

Tàn Chiếu767 chươngFull

12.2 k lượt xem

Chấn Kinh! Ta  Yêu Trên Mạng Đối Tượng Lại Là Giáo Hoa! Convert

Chấn Kinh! Ta Yêu Trên Mạng Đối Tượng Lại Là Giáo Hoa! Convert

Phấn đấu Lão Cửu579 chươngTạm ngưng

30.5 k lượt xem

Coi Mắt Đi Nhầm Bàn, Ta Bị Đối Tượng Hẹn Hò Bắt Cóc Convert

Coi Mắt Đi Nhầm Bàn, Ta Bị Đối Tượng Hẹn Hò Bắt Cóc Convert

Đại Tràng Bao Tiểu Tràng1,322 chươngFull

135.8 k lượt xem

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ Convert

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ Convert

Vũ Hạ Đích Hảo Đại661 chươngFull

20.3 k lượt xem

Giáo Hoa Lại Là Ta Võng Luyến Đối Tượng Convert

Giáo Hoa Lại Là Ta Võng Luyến Đối Tượng Convert

Tiểu Học Sinh Thiên Phong224 chươngTạm ngưng

4.9 k lượt xem

Nhìn Trúng Con Của Đối Tượng Xem Mắt Phải Làm Sao Đây

Nhìn Trúng Con Của Đối Tượng Xem Mắt Phải Làm Sao Đây

Thanh Lộc98 chươngFull

920 lượt xem