Chương 8
Xin lỗi.
_Hỏi đc cho mày Ngọc Hiếu học lớp nào rôi, chỉ tại mày mà tao bị gọi phụ huynh đấy- Nó trách móc tôi
_Thì tao cũng bị gọi mà có phải mình mày đâu , anh em với nhau có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu chứ !!!
_Thế Ngọc Hiếu học lớp nào!!- tôi tò mò.
_ a4!!!
_ a4 ở dãy 3 tầng đấy hả ( bọn tôi học dãy 2 tầng)
_Ừ..!!
_Thảo nào tao chưa gặp nàng bao h , hay mày đi cùng tao nha, đi một mình tao ngại lắm!!!
_Đi cùng mày sang đấy ngắm gái cũng thích lắm nhưng tao nghe thấy thằng CB là đã sợ lắm rồi , mày đi 1 mình đi.
_Hay là thôi ko xin lỗi nữa nhé - tôi bàn lùi.
_Mày điên à, thứ nhất mày đã sai khi đá vào người ta , thứ hai thằng CB lại bảo mày đi nữa!!
_Được rồi đi thì đi , chỉ có 2 từ “xin” và “lỗi” thôi mà , có gì mà ko làm đc
_Tinh toe vừa thôi!!
-------------------------------------
Ngồi trong lớp tôi lẩm bẩm một mình :“ Chào bạn!! bạn có phải là Ngọc Hiếu ko “ , “hôm đấy mình ko cố ý “
_Sơn xì mày bị điên à , ngồi trong lớp mà lẩm bẩm như 1 thằng thần kinh- thằng cùng bàn lên tiếng
_Điên kệ tao, điên thì mày đưa tiền đây xem tao biết tiêu ko
_....
Tùng...Tùng...Tùng... giờ ra chơi đã đến tôi bỏ qua các trò chơi của hội bạn để phi sang dãy 3 tầng nơi mà lớp nàng đang ngự trị ở đó, cũng ko vất vả lắm để tìm lớp vì lớp nào cũng gắn biển lớp lên rất dễ tìm ,a..lớp nàng kia rôi ngay ở tầng 1 , tôi chầm chậm tiến đến cửa lớp của nàng, trước cửa có mấy bạn gái đang đứng tôi liền tới bắt chuyện:
_Chào bạn , bạn có phải là học sinh lớp 8a ko
_Ừ..đúng rồi bạn hỏi có việc gì thế
_Bạn cho mình hỏi lớp bạn có ai tên là Ngọc Hiểu ko
_Có bạn à, lớp phó học tập của lớp tớ đấy , bạn định tán hả hi..hi..
_Đâu có mình đến có việc thôi!!
_Vậy bạn đợi ở đây đi để tớ gọi cho.
_Cám ơn bạn nhé!!
Đứng ở ngoài tôi bắt đầu thấy run run , 1 phần vì nàng xinh , 1 phần tôi thấy có lỗi với nàng ko biết tí nàng ra tôi phải nói với nàng như thế nào đây
“ Ngọc Hiếu ơi có ai tìm bạn kìa “
Nàng trong lớp đi ra , ôi người đẹp có khác ngay cả đi cũng thấy đẹp ghê , nàng vừa ra tới cửa tôi hỏi luôn :
_Chào bạn!! Bạn có phải là Ngọc Hiếu ko
_Ừ..đúng rồi bạn là ai tìm mình có việc gì vậy
_Mình là Sơn học bên 8a , mình đến để xin lỗi bạn vì hôm nọ đã đá vào bạn !!!
_À..thì ra là bạn đó hả
_Ừ..bạn cho mình xin lỗi nhà , mình ko cố ý !!!
_Xin lỗi mà dễ như vậy thì còn cần cảnh sát và pháp luật để làm chi!!- Nàng thuyết giáo tôi
_Ý bạn muốn báo chuyện này với cảnh sát hả
_Gần như là vậy!!- nàng mỉm cười.
_Thật sự là mình ko cố ý mà , bạn đừng báo cảnh sát, mẹ mình mà biết thì mình ch.ết mất..-tôi bắt đầu run sợ.
_Hi..hi..mình đùa tí xíu mà trông bạn kia , toát hết cả mồ hôi rồi , ko báo cảnh sát nữa nhưng bạn phải bồi thường thiệt hại.
_Sao lại phải bồi thường
_Thì bạn làm mình bị chảy máu nè....
_Bồi thường như thế nào
_Cái đấy thì tùy vào bạn thôi.
_Mình ko biết đâu có gì thì bạn nói đi.
_Thế này đi , bạn bồi thường tớ bằng một bữa “chè bưởi “ nếu cậu chấp nhận thì lời xin lỗi của bạn mình chấp nhận , ok!!
_Mình chấp nhận.
_Ấy..ấy.. tớ chưa nói hết mà hi..hi..mình ko đi một mình đâu , mình vẫn chưa biết bạn là người xấu hay tốt mà ,nhỡ đi với bạn bạn cóc tớ thì sao , mình sẽ rủ thêm 2 người bạn thân của mình nữa.
Chả nhẽ tôi ại từ chối thì còn mặt mũi nào nữa tôi đành cắn răng cắn lợi mà nhận lời.
_Thế bao h thì thực hiên giao kèo nào đây
_Mình sẽ nói cho bạn sau , sắp hết h ra chơi rồi , bạn về lớp đi , mình vào lớp đây , chào bạn-Nàng nói và đi vào lớp
_Chào bạn!!!! -Tôi chỉ kịp nói với theo ko biết nàng có nghe đc ko
-------------------------------------------
_Ê ku... mày còn tiền ko tao vay một ít
_Mày nói gì tao ko hiểu - nó giả bộ ngây ngô.
_Đ.m tao bảo là có tiền ko vay một ít - tôi hét to vào tai nó
_Ố..ố mày nói to thế tao làm sao nghe đc!!!
_Thằng bớp Tân , mượn ít tiền thôi mà mày toàn đánh trống lảng , bạn bè như cục cức ấy ....
_Ấy..ấy chú em làm gì mà nóng thế.. tiền thì anh nhiều nhưng có điều chú em.... phải.. ngoan!
_Ngoan cái đít gì- tôi lơ ngơ
_Thì mày gọi tao là bố này , thỉnh thoảng sang nhà nai tao đi học này , nếu mà rảnh hơn nữa thì mang cặp cho tao ..hê..hê!!
_Này thì bố này , này thì nai đi học này- tôi lấy cái cặp đập thùm thụp vào nó.
_Á..hự..thôi tao xin ,đau quá .. thế mày định vay bao nhiêu
_Hai...hai..-tôi giơ 2 ngón tay lên.chưa kịp nói hết câu nó đã nhảy vào họng tôi
_Hai trăm đồng hả ok có liền , mày k phải trả đâu tao bo-a cho mày đấy
_K phải 2 trăm mà là 2 xịch !!!
_Cái gì .. 2 xịch..á chịu thôi k có, mày có việc gì mà cần lắm tiền thế
_Mày ko có thật à chán nhỉ .. tao gặp phải cướp trên giàn mướp mày ơi!!!
_Là sao
_Thì hôm nọ tao sang lớp Ngọc Hiếu xin lỗi , nàng bảo là phải dẫn nàng đi ăn chè + thêm 4 người bạn của nàng nữa thì nàng mới chấp nhận lời xin lỗi của tao...híc..híc..
_Ha..ha.. sướng nhá đc đi chơi vs người đệp , nhất mày rồi còn gì.. ước gì mình đc như anh ý ...ha..ha
_Sướng cái gì tao đang ko có tiền đây với lại nhỡ thằng CB nhìn thấy chắc tao đi..
_Sợ gì .. tao bây h hơi bí máu đánh nhau đấy , ko phải sợ thằng CB nữa đâu , vì người đẹp chịu khó ăn trộm tiền của Gấu đi .
20 ngàn một số tiền ko nhỏ đối với tôi, hồi đấy tiền có giá trị lắm 20 ngàn mua đc đủ thứ. mỗi sáng tôi chỉ đc 1 ngàn ăn sáng nếu mà nhịn đói thì phải 20 ngày mới gom đủ đc , ko biết bao h nàng mới nói đi nhỉ mà nàng bảo có 4 người đi , cộng thêm tôi và nàng nữa là 6 người , vị chi 2 ngàn 1 cốc chè , còn bim bim nữa..20 ngàn chưa chắc đã đủ, nếu mà thiếu thì có mà ê mặt. nghĩ đến là tôi thấy đau hết cả đầu. Tôi nhớ đến lời thằng Tân nói là ăn trộm tiền của mẹ , nhưng tôi sợ lắm bị bắt có mà xong phim , tôi đành phải nghĩ cách khác.
_Mẹ.ơi.. mẹ có mệt ko con đấm lưng cho mẹ nhé-tôi xà vào lòng mẹ nũng nịu.
_Hôm nay có bão hay sao ấy nhỉ mà con trai tôi lại ngoan đột xuất thế này
_Con trai mẹ lúc nào mà chả ngoan!!
_Chắc lại làm chuyện gì xấu nên bi h nịnh tôi phải ko , bố con anh chỉ đc cái giống nhau!
_Mẹ ..con ko giống bố thì giống aiMẹ..con xin 20 ngàn- vừa nói tôi xòe tay ra trước mặt mẹ.
_Sáng nào tôi chả cho 1 ngàn ăn sáng rồi còn gì , xin làm gì nữa.
_Con nộp quỹ lớp mẹ à..mẹ mà ko cho cô giáo đuổi học con đấy- tôi dọa mẹ
_Có thật ko hay xin tiền đi vào quán nét , lần trc" ăn đòn chưa kinh à
_Thật mà mẹ.. con lừa mẹ làm gì
_Đây 20 ngàn đây cầm lấy mà nộp đi , mấy hôm nữa họp phụ huynh tôi hỏi mà ko phải anh ch.ết với tôi.
_Vâng ..con cám ơn mẹ..
Cầm 20 ngàn trong tay tôi thấy thật có lỗi với mẹ và bản thân , cố lỗi với mẹ đó là tôi đã lừa dôi mẹ , có lỗi với bản thân là tôi đã phải làm khổ cái mồm nói bã bọt mép mẹ mới cho , nhưng tất cả việc làm này là vì ai chứ.. tất cả là vì nàng đấy.. vì cái giao kèo của tôi với nàng đấy ..híc..híc..