Chương 39: Quá Khứ Và Hiện Tại

Trình Cẩn bởi vì một cái yến hội, lại một lần nữa trở thành người nổi tiếng, danh tiếng so với trước đây thậm chí còn lớn hơn, hơn nữa ấn tượng của mọi người đối với cậu từ “Tiểu thiếu gia Trình gia” biến thành “Thượng tướng phu nhân”, thậm chí còn có phóng viên muốn đến lấy tin tức của cậu, nhưng cậu từ chối rồi.Tiểu thiếu gia trước đây sẽ vì vậy mà dương dương tự đắc, sớm đã biến thành Trình Cẩn trầm tính và kiệm lời, mỗi ngày chỉ mong kiếm được nhiều tiền, và được sống chung với chồng nhiều hơn mà thôi.Trình Cẩn một lần nữa xuất hiện tại nhà Hữu Ti, là được mời đến, lúc cậu đến còn mang theo chiếc tất đã hoàn thành.


Hữu Ti Quỳ rất nhiệt tình tiếp đãi và khen ngợi sự khéo léo của cậu, sau đó mới nói: “Tiểu Trình Cẩn, tôi làm sao lại cảm thấy, cách đan của cậu rất giống với “phu nhân Reila” thần bí mà bình thường giới trẻ đang đồn thổi?”Trình Cẩn hơi kinh ngạc: “Bà tại sao lại nhìn ra?”Hữu Ti Quỳ mĩm cười: “Quả nhiên rồi?”Trình Cẩn tự nhiên không dám trước mặt trưởng bối nói dối, có chút thấp thỏm thừa nhận.


Cậu vốn dĩ cũng muốn nói thẳng ra, nhưng bản thân nói ra, so với việc bị Hữu Ti Quỳ vạch trần, hai việc nói cho cùng cũng có khác biệt.
Cậu hơi lo sợ bất an, sợ Hữu Ti Quỳ sẽ tức giận, dù sao đối phương cũng là Bộ trưởng bộ hình pháp, mà hành vi của cậu đã đến sát biên giới của sự phạm tội.


Nghĩ đến đây, Trình Cẩn vội vàng nói: “Bà Hữu Ti, tôi, tôi, tôi cũng không phải có ý che giấu, thật ra là…”“Tôi biết” Hữu Ti Quỳ cười nhẹ vỗ vỗ đầu cậu, “Đừng sợ, Tiểu Trình Cẩn, tôi cũng không muốn làm khó cho cậu, cũng biết cảnh ngộ của cậu.


Thật là khó cho cậu rồi, có thể đến mức này, thật khiến người ta nhìn với cặp mặt khác.”Trình Cẩn thở phào nhẹ nhõm, trong lòng buông lỏng, lại đỏ mặt trước lời khen ngợi.
Hữu Ti Quỳ lại hỏi: "Cái chăn đắp lên chân chị tôi hôm đó cũng do cậu làm à?"Trình Cẩn nhẹ nhàng gật gật đầu.


Hữu Ti Quỳ cười và nói: "Bà ấy trước kia không biết, lại tưởng tiểu Đào mua từ của hàng.


available on google playdownload on app store


Sau đó tôi nói cho bà ấy về nghi ngờ của mình, còn đem chăn và tất ra so sánh, bà ấy vẫn không dám tin.”Trình Cẩn bị doạ sợ, vội vàng nói: “Bà, bà đừng nói vời bà nội…” Đáy mắt cậu hiện lên tia thất vọng, “Bà nội không thích tôi, nếu biết là tồi tự đan, nhất định sẽ không bằng lòng dùng.”Hữu Ti Quỳ nhướn mày: “Bà ấy lúc đầy không hề tức giận.”Trình Cẩn giật mình: “Bà nội…không có tức giận?”“Đúng vậy, dường như đang thử quan sát cậu, có lẽ đã đến các người nên nới lỏng mối quan hệ.” Hữu Ti Quỳ cười nói, “Hơn nữa nhìn cách tiểu Đào đối xử với cậu hiện tại, tình cảm giữa hai người có lẽ cũng không tồi, cậu không cần nản lỏng, điều thuộc về cậu, cậu hiện tại đang từ từ nắm lấy chúng.”Trình Cẩn không lạc quan như vậy, nhưng vẫn xem như là được an ủi.


Trình Cẩn cười nói: “Dạ, bà Hữu Ti, tôi đến may lễ phục cho bà, bà muốn kiểu dáng như thế nào? Là cần vào dịp nào?”….Lúc từ nhà Hữu Ti về, trên tay Trình Cẩn ôm một cái hộp lớn, đa số đều là mua từ chỗ Andy, còn một số lấy từ trong nhà Hữu Ti.


Đến khi cậu mở cửa, người máy nhỏ vui vẻ chào hỏi: "Hoan nghênh trở lại, tiểu chủ nhân của tôi, hãy giao hộp cho tôi để tôi bê vào, Trình Trình chính là đại lực sĩ.”Trình Cẩn mỉm cười: “Cảm ơn” Vừa đưa hộp cho nó, vừa nói: “Ông xã vẫn chưa về sao?”“Chủ nhân ở tầng 2 ah, Trình Trình đã pha cà phê nóng đưa lên trên rồi.”Trình Cẩn có chút nghi hoặc, “Anh ấy ở tầng hai làm gì?”“Trình Trình cũng muốn hỏi, nhưng Trình Trình không biết.”Trình Cẩn cởi áo khoác treo lên, sau khi đổi chiếc dép lê thoải mái mới bước lên tầng hai.


Sinh hoạt thường ngày của cậu thường ở tầng một, tầng hai thật ra đã một thời gian rồi vẫn chưa lên, nhưng gười máy nhỏ dọn dẹp rất tận tâm, mọi thứ đều sạch sẽ, nói là không một hạt bụi cũng không quá.


Sau khi bước lên cầu thang, Trình Cẩn gần như lập tức liền nhớ đến nơi Lục Đào sẽ đến, trong phút chốc, trái tim phấn khích của cậu trầm xuống, ngay cả trái tim cũng đập chậm lại.Trong đầu cậu hiện lên một hình ảnh quen thuộc, trước đây cậu cũng bước lên cầu thang như thế này, trong lòng vừa mong đợi vừa phấn khích, lại có chút hoang mang, sau đó bước đến phía trước cánh cửa.


Cậu mỗi lần mở của đều hy vọng sẽ cùng với chồng hoà thuận vui vẻ hơn một chút, cho dù đối phương nói nhiều hơn với cậu một câu cũng tốt, nhưng khuôn mặt vẫn luôn là sự lãnh đạm.Hình ảnh Lục Đào dùng thần sắc lạnh lùng nhìn cậu cứ tua đia tua lại trong não, sự nhiệt tình trong trái tim Trình Cẩn từng chút từng chút bị dập tắt, tốc độ lưu thông máu dường như cũng dừng lại, cảm giác đau lòng từ lâu không xuất hiện đột nhiên lại cuộn về, cậu thậm trí còn không có sức để mở cửa.Cậu sợ đối mặt với Lục Đào trong quá khứ.Không thử vị ngọt của đường, sẽ không cảm thấy vị đắng của mình ăn là đặc biệt đắng, nhưng một khi đã thử qua, thì rất khó để tiếp nhận.Trình Cẩn trong mấy phút cứ đứng yên như vậy, mãi đến khi người máy nhỏ tiên đến, hỏi: “Tiểu chủ nhân, có cần Trình Trình giúp cậu gõ cửa?”Người máy nhỏ với đôi mắt to long lanh, hàng mi nhân tạo vẫn đang nhấp nháy khiến nó trở nên dễ thương lạ thường.


Trình Cẩn đang muốn lắc đầu, nhưng cánh cửa đột nhiên mở ra, âm thanh nhẹ nhàng đập vào tim Trình Cẩn như một nhát búa nặng nề, khiến cả người cậu nặng nề.


Cậu không dám nhìn Lục Đào, chỉ vài giây ngắn ngủi, cậu dường như đã qua hàng thế kỷ.Dường như tiếp nhận phán xét.Đến khi âm thanh quen thuộc vang lên: “Em về rồi?”Thờ phào nhẹ nhõm, ánh mắt của Trình Cẩn cuối cùng cũng rơi trên mặt nam nhân, trong mắt anh mang ý cười, lại bao hàm cả sự ấm áp, không hề có cái dáng vẻ lạnh lùng xa cách trước đây.Trong phút chốc, Trình Cẩn đột nhiên muốn khóc.Cậu rõ ràng là rất khó khăn để không chế cảm xúc của bản thân, nước mắt nhanh chóng tích tự trên đôi mắt sinh đẹp, thượng tướng đại nhân trong lòng hoảng hốt, vội vàng đến ôm cậu, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Ở nhà Hữu Ti chịu uỷ khuất sao?”Vẫn còn 4 tháng nữa, Lục Đào trong 4 tháng này sẽ không lạnh nhạt với cậu, sẽ quan tâm cậu, sẽ yêu cậu, sẽ chủ động ôm cậu,… trong lòng Trình Cẩn lại lần nữa tràn đầy phấn khích và vui sướng, cậu đột nhiên nhận ra bản thân không nên đau buồn, ngược lại nên hạnh phúc mới đúng.Vẫn còn 4 tháng, chứ không phải là chỉ có 4 tháng.Người máy nhỏ cũng lo lắng, khua cái tay máy móc của mình, lắc qua lắc lại: “Tiểu chủ nhân làm sao vậy? Rốt cuộc làm sao? Là ai khiến chủ nhân chịu uỷ khuất? Trình Trình đi xử lý hắn!”Trình Cẩn bật cười, xoa cái đầu trọc của tiểu người máy, nói: “Tôi không sao” lại hướng chồng nói: “Ở nhà Hữu Ti cũng không nhận uỷ khuất gì, bà Hữu Ti rất tốt, hôm nay em đến đo kích thước cho bà, đã quyết định xong kiểu dáng lễ phục, còn nhận tiền đặt cọc nữa.” Cậu hưng phấn duỗi 5 đầu ngón tay ra, “So với giá những bộ trang phục trước gấp 5 lần.”“Rất tốt” Lục Đào cũng cười theo.“Anh ở trong này làm cái gì?”“Nhìn những món đồ lưu lại lúc trước.” Lục Đào nhướn mày, “Nhưng đồ đạc thực sự rất ít, phòng này quả thật giống với không có người ở.”Người máy nhỏ bên cạnh nói: “Chủ nhân ngày trước thật ra rất ít khi trở về.”Trái tim Trình Cẩn đập loạn, vội vàng nói với người máy nhỏ: “Trình Trình, cậu có thể đi nghỉ ngơi trước được không?”“Đã rõ” Giọng điệu của người máy nhỏ trở nên vui vẻ, “Hai vị chủ nhân muốn ân ái sao? Trình Trình liền tránh về, tuyệt đối không làm phiền hai người.” Nó nói, bước nhanh xuống cầu thang, sau đó quay trở lại phòng sạc của mình.Trình Cẩn mặt đỏ bừng, Lục Đào nắm lấy cổ tay và dẫn cậu vào phòng.Trình Cẩn trước đây thật ra thường xuyên đến căn phòng này, đặc biệt là mấy ngày sau khi Lục Đào rời đi, cậu còn đặc biệt dặn dò không được dọn dẹp căn phòng này, ngay cả cửa sổ cũng đóng lại, như là muốn lưu giữ lại hơi thở của chồng.


Cậu trước đây là một người kén chọn như vậy, lại cứ như vậy ngủ ở đây mấy ngày, đến khi mùi vị của chồng hết hẳn.Hèn mọn đến mức dường như không giống với tiểu thiếu gia được nuông chiều đến lớn.Nhưng thời gian Lục Đào quay lại quá ít, cậu ngay cả việc cảm nhận hơi thở của đối phương cũng ít.Mọi thứ trong phòng bây giờ vẫn như cũ, Lục Đào hầu như không có đồ dùng cá nhân ở đây, thứ duy nhất anh có là hai bộ đồ ngủ trong tủ.


Nhưng bây giờ Lục Đào lại lấy ra từ trong ngăn kéo một thứ gì đó.Đó là một hộp bao cao su.Thực tế là chỉ có một nửa hộp, và nửa hộp còn lại đã được dùng hết.Nhìn thấy thứ này, Trình Cẩn chỉ biết đỏ mặt: “Ông xã, sao anh lại…”“Tuỳ tiện lên xem xem, liền tìm thấy cái này.” Nam nhân cao lớn ngồi ở mép giường, đôi chân tuỳ ý mở rộng.


Anh lắc lắc chiếc hộp trong tay, trong hộp phát ra âm thành soạt soạt, Lục Đào nhìn vợ nhỏ đang xấu hổ nói: "Ai mua?"Trình Cẩn xấu hổ không trả lời, nhưng lại có dũng khí trực tiếp lao đến, sà vào lòng đối phương, liền bị nam nhân ôm eo, bế vào lòng.


Rèm cửa tự động được kéo vào, ánh sáng trong phòng mờ đi rất nhiều và trở nên mơ hồ.


Hai người kề sát vào nhau, mũi dường như hoà vào một chỗ, cuối cùng không biết ai khơi mào trước, môi kề môi, nhanh chóng phát triển thành một nụ hôn nóng bỏng.Ở trong căn phòng này hôn Lục Đào khiến cậu cảm thấy hơi hư ảo, mọi thứ dường như là bản thân quá khát vọng mà đã tưởng tượng ra trong giấc mơ.


Người cậu khẽ run lên, đôi mắt đỏ hoe, một lúc sau, nước mắt từ đó lăn dài.Lục Đào sờ nước mắt của cậu, nhưng lại không hỏi cái gì, thay vào đó là kịch liệt hôn cậu, đồng thời luồn tay vào trong quần áo, chạm vào vòng eo thon thả của cậu.


Dưới lòng bàn tay là da thịt non mềm và mịn màng, như tơ lụa thượng hạng, Chỉ có bàn tay hơi thô ráp, đặc biệt là phần ngón tay còn có thể sờ ra vết sẹo nhỏ.Khoá giữ năm ngón tay của đối phương, Lục Đào đè vợ nhỏ xuống giường, hai mắt đối diện nhau, hơi thở của cả hai đều loạn.


Trình Cẩn đôi mắt thuần khiết như chú nai nhỏ, còn có chút ngơ khác.
Lục Đào bị dáng vẻ đáng yêu của cậu chọc cười.


dùng mũi của mình chà chà vào mũi cậu, thấp giọng nói: “Anh trước đây có phải không không tốt với em?”Trình Cẩn gần như có thể khẳng định rằng chồng đã biết về quá khứ của của bọn họ, cậu có nhịn nỗi chua xót trong lòng, nhỏ giọng nói: “Là em không tốt, em trước đây…tính tình quá xấu rồi…”Lục Đào bật cười: “Vậy anh thật may mắn rồi, gặp được đúng lúc em tốt nhất.”Trình Cẩn không hiểu anh nói gì, nhưng lại không muốn tiếp tục chủ đề này.Cậu đã quyết định xong rồi, sẽ hưởng thụ hết 4 tháng này, sau đó sẽ cùng cha và anh trai rời khỏi tinh cầu này, và dùng phần đời còn lại của mình để hoài niệm về đoạn thời gian tốt đẹp này.Vì vậy cậu ngẩng cổ lên, chủ động hôn nam nhân, khao khát nói: “Ông xã, chúng ta làm đi…”.






Truyện liên quan