Chương 42: Xem Mắt
Ánh nắng hôm nay thật sự đẹp, Trình Cẩn sau khi nghe được tiếng “tha thứ” của bà nội, cả người như được sưởi ấm từ ngoài vào tim, gánh nặng bấy lâu trong lòng cuối cùng cũng được trút bỏ.
Cậu nỗ lực tìm chủ đề, cùng với bà nội nói nhiều về Lục Đào, nói về chuyến đi gần đây của Lục Đào đến bệnh viện quân y.Bà nội mặc dù nói không nhiều, sắc mặt vẫn lạnh lùng và nghiêm túc, nhưng đã đáp lại hai câu.
Hơn nữa, bà đã dành cả nửa đời người cho đứa cháu trai duy nhất, nghe tin liền có chút lắng: “Nó luôn đến bệnh viện quân y làm cái gì? Lẽ nào cơ thể vẫn còn có bệnh gi?”Trình Cẩn nói: “Cháu cũng không biết, cháu hỏi anh ấy, anh ấy cái gì cũng không nói.”“Nói cho cậu cũng không có tác dụng.” Giọng của bà nội không hề khách khí, “Càng nói kỷ luật quân đội rất nghiêm, có những chuyện không cho phép nói với người ngoài.”“Ah, đúng vậy.” Trình Cẩn bây giờ bị chế giễu cũng không cảm thấy xấu hổ nữa, “Hy vọng chỉ là chuyện quân đội, lúc anh ấy xuất viện, cháu có hỏi bác sĩ Gerson, cơ thể của anh ấy hoàn toàn không có vấn đề, chỉ đợi ba tháng nữa là có thể hồi phục lại trí nhớ rồi,” Nói đến đây, giọng nói cậu tự nhiên hơi nhẹ đi, mang một chút đau lòng không thể che dấu.Bà không trả lời, im lặng một lúc mới nói: “Đẩy tôi trở về đi”Trình Cẩn vội vàng đẩy bà về, địa bàn của gia tộc Hữu Ti diện tích quả thật rất lớn, quần thể kiến trúc có thể cách nhau rất xa đến 10 km vuông, phạm vi đi lại của bọn họ chỉ là một phần rất nhỏ của gia chủ.
Trình Cẩn đột nhiên nhớ ra bà nội ngày trước cũng là người nhà Hữu Ti, không nhịn được hỏi: “Bà nội, bà ngày trước ở đâu vậy? Chính là cái lúc vẫn chưa xuất giá đó.” Sau khi hỏi xong cậu mới cảm thấy bản thân mạo phạm, dù sao hai người cũng chưa bao giờ nói chuyện ôn hoà như vậy.
Cậu đoán rằng mình sẽ không được đáp lại, nhưng bà đã giơ tay chỉ vào một nơi phía xa, “Ở chỗ đó, một mảnh đất nằm trên vịnh.”Trình Cẩn trong lòng vui mừng nói: “Chỗ đó cách đây hơi xa”Bà bình thản nói: “Lúc đó chưa có chỗ này, nhà chính là sau này mới kiến tạo.
Nhà Hữu Ti đều là từ chỗ đó mà phát triển.”“Ah, thì ra là như vậy.” Trình Cẩn vội vàng khen ngợi, “Gia tộc Hữu Ti thật sự phát triển, nhân khẩu ngày càng đông”.Lần này bà không có đáp lời, hiển nhiên chuyện này đối với bà mà nói, không phải là một cái gì đó đáng để vui mừng.
Trình Cẩn có chút ngượng ngùng, lo lắng không biết mình có nói sai không, đang định làm lành thì đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa có hai người đi tới.
Thị lực của cậu tốt, vừa nhìn liền đoán ra dạng mạo của hai người đó, vội vàng nói: “Thì ra là A Tú và Ngạn Thất cũng tản bộ đến đây.”Bà nội đột nhiên nói: “Nếu không phải là cậu, hôm nay người cùng A Tú tản bộ, nói không chừng là tiểu Đào.”Trình Cẩn sững sờ, dung lượng không lớn của bộ não tiếp nhận có chút chấn động, nhất thời không thể giải phóng.
Qua một lúc, cậu mới hiểu ra: “Ý của bà là, A Tú đối với Lục Đào có, có tình cảm?”“Không biết” Bà khá bình tĩnh, “Nhưng nếu cháu trai tôi chưa lập gia đình, hai người có phải hay không rất phù hợp?”Trình Cẩn nghĩ một lúc, cậu phát hiện quả thực là rất phù hợp.
Hai người mặc dù là anh em họ, nhưng Hữu Ti Quỳ và bà không phải là chị em họ đặc biệt gần.
Đến thế hệ Lục Đào, hoàn toàn có thể kết hôn, sau này việc sinh con cũng không có bất cứ ảnh hưởng nào.
Hơn nữa Hữu Ti Tú là cháu gái của Hữu Ti Quỳ, không luận gia thế, ngoại hình, thậm chí tình cách sở thích của hai người, có lẽ đều phù hợp hơn so với cậu.Nếu không phải bản thân mình ngáng đường, đây quả thực là một cuộc hôn nhân vô cùng mỹ mãn.Trong lòng Trình Cẩn phảng phất có một tia ghen tị, lời nói của cậu có chút chua xót: “Bà nội, bà không thích cháu, và đây cũng là một nguyên nhân trong đó sao?”Bà nở nụ cười hiếm hoi: “Để nói lý do không thích cậu, vậy thì có rất nhiều rồi.”Trình Cẩn gục vai.“Kiêu ngạo, tuỳ hứng, phung phí, …bất kể nhìn ở phương diện nào cũng không giống một người bạn đời tốt, hơn nữa lại còn có suy nghĩ xấu, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
Lúc đó nhìn lại chẳng có một chút nghiêm túc nào, tôi xem tin tức về cậu, khiến cho tôi không có hảo cảm, tôi thậm chí còn cảm thấy, cậu lúc đó muốn kết hôn với cháu tôi, không khác gì cậu muốn một thứ trang sức xinh đẹp, khác biệt chỉ có một cái là vật một cái là người, và cả hai thì đều là vật phẩm giống nhau.
Hơn nữa các người còn đem tôi ra để cưỡng chế nó, cậu khiến tôi làm sao có thể thích cậu?”Trình Cẩn xấu hổ, nói nhỏ: “Lỗi của cháu…”“Nhưng tôi thừa nhận, tôi vẫn nhìn lầm một điều, chính là cậu không hề có mới nối cũ, trong bảy năm tiểu Đào xa lánh cậu không có bất kỳ tin đồn ngoại tình nào.
Nhưng tôi nghĩ điều này có thể là do sức hấp dẫn của riêng tiểu Đào.” Lời nói của bà không có một chút khách khí nào, nhưng ngữ khí không còn lạnh lùng như trước, tâm tình cũng hạ đi một chút: “Nhưng cậu cũng sai rồi.
Trong rất nhiều lý do không thích cậu, không hề có cái điều mà cậu suy nghĩ.”Trình Cẩn sững sờ, "Dạ?"Bà nhìn đôi nam thanh nữ tú ngoài xa, giọng điệu bình thản: “Hôn nhân của nhà Hữu Ti đều nhìn đến lợi ích, nếu cháu tôi chỉ là một người bình thường, không có quân hàm, nó cho dù có anh tuấn, ưu tú, nhà Hữu Ti cũng sẽ không gả cháu gái cho nó.
Tôi nói nếu không có cậu, ngày hôm nay đứng ở chỗ này có lẽ là A Tú và Tiểu Đào, cũng là dựa trên cơ sở Tiểu Đào đã là thượng tướng.
Vì vậy từ điểm này nhìn lại, cậu tốt hơn một chút.”Bà nhàn nhạt liếc nhìn Trình Cẩn đang đứng bên cạnh, “Chí ít cậu chỉ nhìn mặt, không nhìn thân phận.
Cậu dù sao cũng là vì thích mới theo đuổi, không giống quý tộc, hôn nhân chỉ là mưu cầu lợi ích.”Trình Cẩn mặt đỏ bừng bừng, nhỏ giọng phản bác lại, “Cháu cũng không phải chỉ vì mặt của chồng mới thích anh ấy…”“Cậu không phải là vừa gặp đã yêu sao? Trừ nhìn mặt nó còn nhìn cái gì?”Trình Cẩn không có lời nào để giải thích, dù sao cậu nghĩ kỹ lại, bản thân lúc mới bắt đầu động tâm, quả thật là vì khuôn mặt của anh.
Cậu cũng nhận ra rằng, bà nội dường như đối với phương thức liên hôn của nhà Hữu Ti có chỉ trích, vì vậy thái độ không thân thiện, sau đó cậu lại nghĩ đến một điểm mấu chốt khác, “Vậy bây giờ Ngạn Tiểu Thất và A Tú đang xem mắt ạ?”Bà có chút không nói nên lời, “Cậu như thế nào mà lại không nhìn ra?”Trình Cẩn xấu hổ lắc đầu: “Cháu, cháu trước đó không để ý…”Đang nói chuyện đôi nam nữ dần đần tiến lại gần, Hữu Ti Tú đặc biệt xinh đẹp, hơn nữa không phải đẹp kiểu mỏng manh như những cô gái bình thường, mà là vẻ đẹp đầy sức sống trông đặc biệt quyến rũ dưới ánh mặt trời, đứng với Ngạn Thất…dường như rất hợp.Hữu Ti Tú chào hỏi làm Trình Cẩn nghĩ đến bản thân bị Ngạn Thất nhiều lần chế giễu như vậy, dường như cuối cùng cũng có cơ hội đánh trả, vội vàng nói: “Ngạn Tiểu Thất, chúc mừng anh ah, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi kiếp độc thân, không cần trốn ở góc tường nhà chúng tôi khóc nữa rồi.”Ngạn Thất vốn dĩ không để tâm đến, nhưng sau khi nghe đến câu nói này, sắc mặt đột nhiên lạnh đi, ánh mắt lộ ra tia đáng sợ.
Trình Cẩn bị doạ sợ, vội vàng trốn sau lưng bà nội, nói: “Tôi, tôi chỉ là nói đùa thôi, biểu cảm của anh là như thế nào? Thật hung dữ.”Hữu Ti Tú thích thú quay đầu, cười nói: “Tại sao lại trốn ở góc tường khóc?”Dưới cái nhìn của Hữu Ti Tú vẻ mặt của Ngạn Thất dịu đi một chút, nhưng vẫn có chút cứng ngắc thậm chí hơi hơi không kiên nhẫn, “Là chuyện của rất lâu trước đây, không có gì.” Anh ta lại trừng mắt nhìn Trình Cẩn, mới nói với Hữu Ti Tú: “Quay về không?”Hữu Ti Tú cũng không tức giận, cười hào phóng nói: “Quay về đi, dù sao cũng đi đủ rồi, bà lớn, cháu đẩy bà về.”“Công việc” của Trình Cẩn bị Hữu Ti Tú cướp đi, bị buộc phải đi phía sau cùng Ngạn Thất.
Đối phương rõ ràng tâm trạng không tốt, khuôn mặt tuấn tú khó ở, không thèm nhìn Trình Cẩn, ngược lại khiến cậu có chút chột dạ.Bản thân vừa nãy nói đùa…có phải quá đáng rồi?Nếu là trước đây, tiểu thiếu gia sẽ không tự suy xét như vậy.
Nhưng qua mấy năm, cậu luôn lo lắng lễ nghĩa của bản thân không đủ tốt, lời nói ra sẽ làm tổn thương người khác, vì vậy mặc dù khó mở miệng, vẫn là thấp giọng nói: “Ngạn Tiểu Thất, tôi vừa nãy không phải là cố ý nói như vậy, anh, anh đừng để trong lòng.”Ngạn Thất cười hừ một tiếng, nói: “Thật không dễ dàng nha, Tiểu thiếu gia lại có thể biết xin lỗi.”Trình Cẩn có chút xấu hổ, "Tôi vốn dĩ có thể!"Ngạn Tiểu Thất nói: “Cậu ngược lại biết phục thiện như vây, là biết anh trai bây giờ không thể bảo vệ mình nữa đúng không? Còn biết cụp đuôi làm người, anh cậu nếu như nhìn thấy cậu như vậy, không biết là sẽ vui mừng hay là tức giận đây.”Trình Cẩn trừng mắt nhìn anh ta: “Anh tức tôi thì tức tôi, kéo anh tôi vào làm gì? Anh tôi không đắc tội với anh!” Nói xong còn cảm thấy không phục, “Không đúng, tôi cũng không đắc tội với anh, tại sao anh luôn gây khó khăn với tôi, đối với tôi không có hoà khí?” Cậu hỏi rõ sự băn khoăn trong lòng, theo lý mà nói hai người trước đây là bạn bè, dù sau này vì tam quan bất đồng nên xa cách, những cũng không đến mức thù địch đi.Ngạn Thất giễu cợt nhìn cậu, “Cậu cảm thấy sao?”Trình Cẩn kinh ngạc, “Anh sẽ không vì tôi không trở thành bạn đời của anh mà vì yêu sinh hận chứ?” Cậu trợn tròn mắt, “Năm đó còn ngồi xổm ở góc tường nhà chúng tôi khóc, vỗn dĩ là nên nghi ngờ! Nhà anh cách nhà tôi xa như vậy, tại sao lại đến góc tường nhà chúng tôi khóc? Lẽ nào lúc đó cậu yêu thầm tôi?” Cậu càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nhìn Ngạn Thất, ánh mắt tràn ngập phòng bị.Ngạn Thất bị chọc tức đến phát cười, nhìn thấy Hữu Ti Quỳ đã đi xa, không còn kiềm chế được giọng nói của chính mình, “Cậu tự luyến cũng cần có mức độ được không? Cậu mua nhiều đồ quý như vậy, nhưng lại không mua gương để soi lại bản thân mình sao? Cậu cảm thấy cậu có điểm nào khiến tôi thích cậu?”Khi Trình Cẩn nghe thấy lời chế giễu của anh ta, lần đầu tiên không cảm thấy ngột ngạt, ngược lại còn thở nhẹ ra, “Không phải là tốt, nếu không trong lòng của tôi cũng không thoải mái.”Ngạn Thất tức giận đến mức cởi cúc áo, ném áo khoác xuống đất, hàng lông mày dường như cũng cau chặt lại, một lúc lâu sau mới tức giận nói: “Nói với bọn họ một tiếng, tôi không thoải mái, đi trước.”Trình Cẩn sửng sốt, “Tại sao cần tôi nói?”“Bời vì tôi không thoải mái là vì bị cậu chọc tức!” Ngạn Thất hung dữ trừng cậu, sau đó nghiến răng, “Còn có, chuyện ngày hôm nay không cho phép nói với anh của cậu!”Nhìn thấy thân ảnh người nam nhân tức giận rời đi, Trình Cẩn trong lòng khó hiểu.Chuyện anh ta xem mắt, tại sao lại không được nói với anh trai?Chuyện này căn bản là không hề có liên quan với anh trai đi?.