Chương 34: Liệu...

Cô gái ấy vẫn cứ chạy, chạy mãi, chạy khỏi cái quá khứ tàn nhẫn của chính mình...
***
"Nè, cậu sẽ không tin những gì mình sắp nói đâu! Anh ấy vừa tỏ tình với mình đấy! Anh ấy vừa nói thích mình đấy!! Nè, mình nên làm gì đây?!!"
...


"Tại... sao...? Cậu đã hứa mà... anh đã hứa mà... Tại sao?!!!"
...
"Tôi sẽ lấy đi... mọi thứ thuộc về cậu... mọi thứ..."
...


Khi Ma Kết giật mình tỉnh giấc, cô không tài nào ngăn được hơi thở gấp gáp của mình. Đôi bàn tay run rẩy liên hồi túm chặt lấy tấm chăn, cả người cũng toát lên một gì đó thật sự sợ hãi. Cứ nhắm chặt mắt rồi lại mở ra, Ma Kết mím chặt môi, cảm nhận dòng nước ấm nóng chảy xuống má. Với tay lấy cái khung ảnh đặt úp xuống bên đầu tủ cạnh giường, cô nhìn vào những nụ cười kia. Một giọt, hai giọt bỗng dưng rơi xuống. Ma Kết vội đưa tay quệt đi những giọt nước mắt mặn chát kia, cho đến khi ôm lấy cái khung ảnh vào lồng ngực mà khóc một cách bất lực.


Tại sao, Ma Kết không thể nào quên được những điều này...? Lẽ nào đây chính là tội lỗi mà cô phải gánh chịu...?
***


Ma Kết thức dậy khá muộn, cốt cũng là vì cơn ác mộng kia khiến cô bị mất ngủ. Cơn ác mộng đó, vẫn còn ám ảnh tâm trí Ma Kết, nhất quyết không chịu dứt, khiến đầu cô thỉnh thoảng lại đau đớn không thôi.


Hình như tụi nó đa phần đều không có ở kí túc xá cả. Cự Giải chắc đi học thêm gì đó, Thiên Bình cũng đi thu âm, Song Ngư có lẽ cũng tới chỗ làm thêm rồi cũng nên. Sư Tử và Song Tử từ hôm dạ hội cư xử khá lạ, cứ hay rời khỏi mà chẳng thèm nói ra lý do, mặc du tụi nó thắc mắc nhưng cũng cố cho qua. Nhân Mã hình như cũng ra ngoài, có khi đi cùng hai anh em nhà nọ cũng nên. Chỉ còn mỗi Ma Kết cô, Thiên Yết, Xử Nữ, Kim Ngưu và Bạch Dương. Bảo Bình cũng đi dự hội thảo khoa học gì gì đó ai mà biết. Riêng con nhỏ Bạch Dương, cá nhiêu cũng cá, Ma Kết chắc chắn bây giờ, nó vẫn còn ngủ.


available on google playdownload on app store


"Gì cơ? Hôm nay á?"
Nhìn Thiên Yết vừa nhấp ly nước trong tay vừa nhìn mình bằng đôi mắt đen bình thản xen lẫn sự tò mò, Ma Kết chỉ khẽ mỉm cười và gật đầu.
"Dù sao cũng lâu rồi mình chưa về thăm mọi người, vả lại hôm nay tụi mình cũng được nghỉ mà!"


Không có gì lạ khi hiện tại đang là chuỗi những ngày nghỉ liên tục. Như mọi khi chẳng có gì đặc biệt, chỉ là kì nghỉ ngắn sau thi. Người ta cũng cần thời gian để chấm bài chứ nhỉ? Nhưng nói thật, dù ít nhưng thoải mái hơn hẳn, nhất là sau những ngày bù đầu ôn tập tăng cường.


Thiên Yết tay vẫn cầm ly nước, nét mặt thoáng đăm chiêu, rồi tự nhiên ngáp một cái. Đêm qua cứ mãi suy nghĩ chuyện nhìn thấy hôm thi anh, Thiên Yết không tài nào chợp mắt được. Cô vốn chẳng hề thích để tâm đến chuyện người khác, vậy mà nay lại cảm thấy tò mò. Thiên Yết cũng định kể cho Ma Kết nghe, hoặc hỏi thử ý kiến của Xử Nữ. Tuy nhiên, mỗi khi như vậy, hai đôi mắt màu nâu nhưng khác sắc lại hiện lên, khiến cô chẳng thể nói với bất kì ai.


Nhưng thú thật, cái tên Tử Thiên cô cứ có cảm giác quen không thôi, nhưng lại chẳng tài nào nhớ ra được.


Một lúc sau, Thiên Yết mới nhìn sang Ma Kết, tạm thời đành gạt chuyện nãy sang một bên vậy. Làm sao đây, hôm nay cô không rãnh, làm sao đi cùng Ma Kết được! Nhưng cái việc kia, cô cũng không thể bỏ được!!


Dường như đọc được ý nghĩ đó trong đôi mắt đen láy kia của cô bạn, Ma Kết chỉ phẩy tay cười khì.
"Mình đi một mình được mà, đừng có lo!"
"Nhưng còn mấy việc xách đồ đạc này nọ, cậu làm sao xách nổi?"


Lần nào đi đến đó, ít nhất thì cũng phải Thiên Yết và Ma Kết đi cùng, may hơn thì có Xử Nữ, để thay nhau xách mấy đống đồ lỉnh kỉnh. Đâu có lần nào đi tay không được, dù cho ở đó không bắt buộc gì đi nữa. Càng nghĩ, đôi mắt bình thản của Thiên Yết càng trở nên khó xử hơn. Cô làm sao bỏ cô bạn thân của mình bơ vơ được đây chứ?!


"A! Kim Ngưu lại đây!"


Vốn đang ngồi trên sofa vừa ăn bánh vừa xem ti vi thì bị gọi, Kim Ngưu chán chường quay đầu sang, đôi mắt nét mặt chẳng có chút sức sống tuổi trẻ nào, thật khiến Thiên Yết muốn cho một phát. Mãi sau một hồi vẫy vẫy tay ngoắc lại, Kim Ngưu tới chịu tát ti vi rồi lếch cái thân của mình về phía hai cô nàng kia.
"Chuyện gì?"


Nhìn điệu bộ như sắp ch.ết đến nơi của Kim Ngưu, Ma Kết thật không thích. Vốn đã chẳng ưa gì cậu ta, cô lại càng không có cảm tình. Thiên Yết chẳng biết định nói gì với cậu ta nữa chứ!
"Gì chứ?! Đi theo Ma Kết mua đồ?! Đồ gì cơ?!!"


Ma Kết vừa nghe đến đây đã lập tức hiểu chuyện, tức khắc nhăn mặt nhìn Thiên Yết. Nhưng vẫn cái khuôn mặt bình tĩnh như chẳng có chuyện gì đáng kể xảy ra, cô vẫn cứ nhìn Kim Ngưu.
ch.ết tiệt! Làm ơn nghe cô nói một chút đi!!
***


Rốt cuộc Kim Ngưu vẫn bị Thiên Yết tống đi theo Ma Kết, dù cho đối phương thì hoàn toàn sưng sỉa mặt mày nhíu mắt nhìn cậu như căm ghét lắm. Một bên đuổi đi, một bên đạp về, Kim Ngưu tự dưng cảm thấy đau khổ cực kì!


Lúc này, Kim Ngưu đang lẽo đẽo theo sau Ma Kết, hai tay xách hai giỏ hàng chất đầy toàn bánh kẹo này nọ. Không cần biết mua cho ai, nhưng cô không biết nặng thì cậu cũng biết chứ! Kim Ngưu thật sự nguyền rủa cái siêu thị ch.ết tiệt, đến cả một cái xe đẩy hàng cũng chả có!!
"Ơ! Hết chỗ chứa rồi à?"


Khi Ma Kết hai tay cầm mấy gói bánh kẹo đi lại chỗ Kim Ngưu đang đứng ăn vạ phía sau, cô nhận ra hai cái giỏ hàng kia hoàn toàn nghẹt cứng. Ma Kết có chút không thích, cô vẫn còn chưa mua đủ cơ mà!
"Vẫn còn mua nữa?!"
"Không thích thì về đi, tôi không mượn!"


Ma Kết vốn từ đầu có muốn lôi Kim Ngưu đi theo đâu mà cậu ta ở đó kể công này nọ cơ chứ! Cô hoàn toàn chưa từng có ý định đó dù chỉ là nghĩ thoáng tới đi chăng nữa. Nếu muốn thì cô đi một mình, thậm chí còn khoẻ nữa là!


Nhìn Ma Kết xoay mặt đi tiếp tục lựa đồ, Kim Ngưu thở ra một cái. Chưa từng khuất phục ai, vậy mà chẳng hiểu sao cậu lại có thể chịu thua cô gái này nữa! Ban đầu vốn chỉ là đùa cho vui, vậy mà bị cuốn theo lúc nào chả hay.
"Để tôi đi lấy thêm giỏ!"


Ma Kết có chút ngạc nhiên, lập tức nhìn theo Kim Ngưu khi cậu vừa đặt hai cái giỏ hàng chất đống xuống và chạy đi. Nhìn theo cậu bạn cứ lung tung chạy khắp các gian hàng chỉ để tìm mấy cái giỏ hàng khác, Ma Kết bất giác phì cười. Cậu ta, cũng có một chút xíu đáng yêu đó chứ.


Cơ mà, cô đang nghĩ gì vậy!!
***
Ba cái túi lớn toàn bánh kẹo kèm theo những món đồ chơi là những gì mà Ma Kết mua. Chẳng biết cô nàng định làm gì và mang đi đâu, nhưng thực sự tay cậu muốn gãy đến nơi. Nặng chi mà gớm thế không biết.
"Có cần tôi xách hộ không?"


Nặng là vậy, Kim Ngưu đương nhiên từ chối lời đề nghị của Ma Kết. Đường đường là một thằng con trai, ai lại nhờ con gái xách giùm cho mấy cái túi đồ chứ!
Đôi khi, tự trọng cao quá cũng mệt!
"Mà, những thứ này để làm gì vậy?"


Rốt cuộc, Kim Ngưu vẫn không thể ngừng tò mò và thắc mắc. Đương nhiên là sau khi loại bỏ phương án mua về ăn, cậu mới có thể lên tiếng hỏi được.


"Chốc nữa cậu sẽ biết," Chợt, Ma Kết chạy lại, giật lấy một trong ba cái túi mà Kim Ngưu đang xách. "Còn giờ, đưa tôi! Ít nhất cũng phải xách một túi, tôi chẳng muốn bị người ta nhòm ngó lung tung đâu!"


Chẳng để Kim Ngưu kịp nói gì, Ma Kết đã thản nhiên cầm chiếc túi kia bước đi trước. Nhìn theo cô, đôi mắt màu lam ban đầu còn ngơ ngác, mãi sau mới hiện lên nét cười. Cậu biết mà, Ma Kết rất thú vị. Tuy hơi dữ dằn và vô tâm, nhưng thực chất lại rất dễ thương.


"Nhưng mà theo tôi nghĩ, chỗ đó có lẽ không phù hợp với cậu đâu!"
Đến đây thì Kim Ngưu không ngăn được mà quay sang nhìn Ma Kết, nghiêng đầu thắc mắc trong khi đôi mày nhíu lại. Sao lại không phù hợp với cậu? Cứ như đọc được ý nghĩ của Kim Ngưu, cô bình thản lên tiếng, giọng vẫn đều đều.


"Chỗ đó không sang trọng như mấy nhà hàng cậu hay đến, cũng không mỹ miều nhộn nhịp như mấy chỗ chơi của công tử nhà giàu như cậu đâu! Sao không về đi nhỉ?"


Giờ Kim Ngưu mới nhận ra, Ma Kết nghĩ về cậu như thế nào. Một thằng công tử con nhà giàu có suốt ngày chỉ biết ăn chơi lêu lỏng và vung tiền vào những thứ xa xỉ, một thằng công tử bột đích thực. Thực sự, Kim Ngưu có cảm giác bị đả kích nặng nề, khó chịu không thôi. Đã vậy cậu càng không về! Kim Ngưu sẽ chứng minh cho Ma Kết thấy, cậu hoàn toàn không phải một thằng nhà giàu vô dụng như cách cô nghĩ về cậu!!


Nhưng Kim Ngưu đâu có biết, Ma Kết chưa từng nghĩ cậu như vậy, cũng chưa từng căm ghét cậu đến mức đó. Cô đơn giản chỉ là, đang cố khiến cậu không ưa mình mà thôi. Một đứa con gái như cô... Đó cũng là lý do, Ma Kết chưa bao giờ dám nhìn thẳng vào đôi mắt màu lam tuyệt đẹp kia của Kim Ngưu.


Đôi mắt giống hệt anh, khiến cô không ngừng sợ hãi...
Liệu, Ma Kết có lựa chọn đúng, khi để mặc Kim Ngưu cố làm thân với mình thay vì cự tuyệt...?
Liệu, Ma Kết sẽ không phạm phải sai lầm như... lần đó...?






Truyện liên quan