Chương 64: Lằng nhằng
Thiên Bình thường không dậy sớm, vậy mà hôm nay chỉ mới bảy giờ sáng hai mắt cô đã mở thao láo như đèn pha ô tô. Lê xác ra khỏi phòng mình, đáp lại cô là một sự im lặng tuyệt đối. Quý cô minh tinh khẽ thở dài.
Chẳng biết là vô tình hay cố ý, Thiên Bình bất chợt đưa mắt nhìn sang căn phòng đằng kia. Không biết cậu liệu đã dậy chưa.
Nên nói là Thiên Bình ngốc, hay cô quá si tình đây. Cô cũng can đảm lắm chứ, yêu một người không hề yêu mình.
Thiên Bình nhớ lại, trong khi cô vẫn còn thắc mắc tại sao không thấy Cự Giải hay Thiên Yết chuẩn bị bữa sáng khi thường giờ này họ đã ở nhà bếp. Cự Giải hôm nay có lớp học thêm, còn Thiên Yết có lẽ vẫn còn ngủ cũng nên.
Ngẫm nghĩ lại, Thiên Bình thấy nản bản thân mình quá. Cô đâu biết nấu ăn, và chỉ còn cách đợi tụi nó dậy cả. Cũng tại hôm qua chẳng có gì bỏ bụng, giờ Thiên Bình bắt đầu thấy bụng cồn cào vì đói.
Lấy mấy cái bánh quy đặt trên đầu tủ nhà bếp, Thiên Bình chẳng còn cách nào khác ngoài ra ngoài phòng khách ngồi. Bật tivi, vừa xem vừa lót dạ bằng mấy cái bánh, cô thật mừng vì lịch ngày hôm nay hoàn toàn trống từ sáng đến chiều.
Đôi mắt đen phản chiếu hình ảnh bộ phim đang xem, Thiên Bình lần nữa chuyển ánh nhìn đi trong vô thức. Cánh cửa đóng chặt không hề có ý định mở ra, cô cảm thấy lòng mình chùng xuống. Nếu phòng cậu không thường khoá trong, cô chắc đã mở cửa vì tò mò mất. Càng ngày Thiên Bình càng giống stalker, thật điên mất!!
Mình khùng đến chừng nào đây? Chẳng phải mình đã tỏ tình với cậu ta và nhận thất bại kép luôn sao?! Ngốc! Thiên Bình mày là đồ ngu ngốc!!
Thiên Bình biết chứ, biết rất rõ tình cảm của cô đối với cậu phiền phức rất nhiều. Ấy vậy mà, cô không tài nào dừng lại được. Thu lại tình cảm ấy và âm thầm chúc phúc cho cậu hạnh phúc bên người con gái cậu thực yêu, Thiên Bình không phải một đứa con gái cao thượng chẳng khác nào thiên thần tái thế như vậy. Hoàn toàn không phải.
Biết rõ là làm phiền cậu, thử hỏi làm sao Thiên Bình có thể ngừng lại? Cô dù sao vẫn là một cô gái trẻ trung năng động, và cậu chính là mối tình đầu của cô còn gì..
***
Tụi nó lần lượt thức dậy ngay sau đó. Nhìn cả đám từng đứa từng đứa một bước ra từ phòng với mấy khuôn mặt ngái ngủ thật khiến Thiên Bình cười đến đau bụng.
Và rồi cô nhận ra, thiếu Nhân Mã.
"Thằng đó.. nó còn ngủ hả?"
Vừa ngáp ngắn ngáp dài, Bảo Bình vừa hỏi bâng quơ. Cậu buồn ngủ ch.ết đi được.
Khi Bạch Dương định đi xem thử với cái ý nghĩ túm đầu thằng em dậy, bước chân của Bạch Dương bỗng khựng lại ngay trước cửa phòng Nhân Mã trong khi tay vừa nắm lấy tay nắm cửa.
Hình như nó quên quên gì đó..
"Xử Nữ, hôm nay ngày mấy?"
Thái độ bề trên của Bạch Dương, Xử Nữ đương nhiên rất không thích. Cái giọng như muốn ra lệnh, và cậu vẫn trả lời dù trong lòng có chút bận tâm.
"Hỏi làm gì? Mày đi học kiểu đó hả?! 12!!"
Chất xám trong đầu Bạch Dương hoạt động hết cỡ. 12.. 12.. Con số này đối với nó có chút quen nha!
"Sao mày không đi gọi đi mà còn đứng đó?"
Lời của Kim Ngưu không lọt được vào tai của Bạch Dương khi nó đang nghĩ ngợi, thật chọc cậu tức ch.ết.
"Cậu đúng là óc bã đậu! Thằng đó làm gì mà có trong phòng! Hôm nay là ngày đó đấy! Là ngày đó đấy!!"
Bạch Dương quay phắt sang Song Tử, hai mắt chớp lia chớp lịa như còn chưa theo kịp. Mãi một lúc sau, nó mới sực nhớ ra. Thằng nhóc đó, thậm chí còn không thèm gọi nó đi cùng!!
"Ngày đó?"
Sự thắc mắc trong Thiên Yết khiến cô lên tiếng hỏi tụi nó. Đó cũng là câu hỏi trong đầu đám tụi nó từ nãy đến giờ.
Bạch Dương nhìn sang Song Tử, Song Tử nhìn sang Sư Tử, Sư Tử đảo mắt mấy vòng.
"Không có gì quan trọng hết á!"
Tụi nó nheo mắt nhìn Sư Tử. Nụ cười kia thật sự rất đáng ngờ!
"Mà dẹp chuyện đó sang một bên đi, giờ mấy người tính nhịn đói luôn chứ gì?"
Bảo Bình ngồi phịch trên ghế sofa từ lúc nào, thản nhiên bỏ mấy cái bánh quy vào miệng trong khi mắt cứ đăm đăm liếc tụi nó. Cậu đói, và cái đám không có bụng kia thì cứ đứng nói ba cái chuyện này chuyện nọ.
Cự Giải lúc này mới sực nhớ rằng mình vẫn chưa nấu bữa sáng cho tụi nó. Lẽ ra đúng là hôm nay có lớp học thêm, nhưng hôm qua cô giáo gọi bảo được nghỉ, Cự Giải vì vui mà ngủ quên cả trời trăng. Thật là xấu hổ quá.
Khi cô và Thiên Yết định vào bếp thì tự nhiên bị Ma Kết ngăn lại. Đáp lại hai đôi mắt tinh anh đang mở to hết sức kia, Ma Kết cười tươi.
"Mình ra ngoài ăn một bữa đi!"
Tụi nó không thể ngăn mình nhìn chằm chằm Ma Kết, khuôn mặt chỉ có duy biểu cảm hết sức kinh ngạc. Đã cười tươi, lại còn bảo ra ngoài ăn. Cái người đứng trước mặt tụi nó, thực là Ma Kết lúc nào cũng nghiêm khắc và ki bo hay sao? Hay là cô nàng bị ma nhập? Èo, thật là đáng sợ..
"Ê! Cậu là người ngoài hành tinh đúng không?"
Cái câu nói ngớ ngẩn kia vừa phát ra, Ma Kết đã lập tức lườm Kim Ngưu đến thấu xương. Anh chàng ớn lạnh cả sống lưng, nuốt nước bọt cười khì.
"Muốn ch.ết?"
Đây mới là Ma Kết nè! Cơ mà, vậy lại đỡ ghê hơn ban nãy nha..
"Rồi giờ sao?"
Cái giọng duy nhất nãy giờ không hề lên tiếng lấy một câu, Song Ngư tay gập quyển sách lại và nhìn lên tụi nó. Đôi mắt nâu cafe ngây ngô chớp vài cái, cậu khẽ nghiêng đầu với cái tâm trạng vừa đói vừa không thoải mái. Cái đám kia cứ vòng vo tam quốc, đến bao giờ mới chịu vào vấn đề chính!
"Ờ thì.. đi!"
Kim Ngưu cảm thấy mình như một con vật tội nghiệp bị đô hộ bởi Ma Kết và Xử Nữ. Khi vừa nói ra câu đó, cậu lớp trưởng vừa quăng cho cậu cái lườm lạnh gáy. Sợ quá đi mất!!
Chỉ riêng mỗi Thiên Bình vẫn còn lo nghĩ không đâu. Đến tận khi Cự Giải nhắc, cô mới chịu về phòng mình thay đồ.
Cự Giải biết chứ, điều mà cô bạn thân mình đang nghĩ.
***
Dù là cuối tuần, nhưng việc ra khỏi học viện thực khá khó khăn. Ra một hai người thì không sao vì điều đó nằm trong phạm vi cho phép, nhưng ra nguyên một đám cả chục đứa thì đó lại là chuyện khác.
"Đi mà thầy! Nha thầy! Tụi em đi có chút sẽ về mà! Nha thầy!"
"Đi thầy! Thầy viết đơn ra cổng cho tụi em đi thầy!"
Thầy Vinh quản sinh đưa tay xoa trán, trong khi Sư Tử và Bạch Dương giở giọng ngọt ngào xin xỏ. Đám nhóc này thực ồn ào, lại còn là chúa bày trò. Thật quá nhức óc!
Tụi nó mười một đứa quay sang nhìn nhau. Căn phòng cả đám đang đứng lúc này là phòng giáo viên mà chỗ là chỗ của bàn thầy quản sinh. Từ cái vụ đám con gái bị kỉ luật, bằng cái phép màu ma thuật nào đó ai biết lại khiến cho lớp Toán thân với thầy Vinh. Nói thân thì hơi quá, nhưng cũng nhờ thầy mà tụi nó ít bị mắng hơn cả.
"Thầy!"
"Im! Chỉ lần này thôi đấy!"
Nhìn cái tay đang cầm bút viết trên tờ giấy ra cổng, tụi nó không khỏi mừng trong bụng. Tụi nó biết mà, thầy thương tụi nó lắm mà cứ làm bộ thôi!
***
"Vậy, bây giờ nhóc ở đâu? Ê ê!!"
Nhìn cái điện thoại đã bị ngắt cuộc gọi, Bạch Dương thở ra một cách bực bội. Thằng nhóc này, dám cúp máy ngang với nó cơ đấy! Lâu quá nó không dạy dỗ nên cứ ỷ thế mà leo lên đầu nó ngồi!!
Thiên Bình nhìn sang Bạch Dương, chớp mắt mấy cái. Cô biết người mà nó nói chuyện là ai. Thiên Bình thật thắc mắc, cậu ta đã đi đâu trong ngày hôm nay.
Chẳng hiểu sao, trong lồng ngực Thiên Bình dâng lên một thứ cảm xúc rất lạ. Hình như, cô đang nhớ cậu. Chỉ mới buổi sáng không nhìn thấy cậu, cớ sao cô cứ cảm thấy bản thân trống rỗng? Thiên Bình tự cười với chính mình, cô đúng là một con nhỏ si tình quá mức!
"Đám con gái tụi bây ngồi chiếm hết cả chỗ! Sao không nhìn Thiên Yết, Cự Giải hay Thiên Bình mà học hỏi kìa!!"
Sư Tử với Bạch Dương không hẹn mà cùng quắc mắt nhìn Xử Nữ. Cái thằng đó, cứ suốt ngày lên giọng bắt nạt hai đứa nó là giỏi!
"Biết Thiên Yết của ai đó hoàn hảo rồi, khỏi cần khen nha!"
Nhìn cái bộ mặt khi Sư Tử lè lưỡi kéo mắt chọc tức cậu, Xử Nữ bưng khay thức ăn bằng một tay, tay còn lại không thương tiếc đánh thẳng vào đầu nó một cái. Cái con nhỏ không biết phép tắc này cần phải được dạy dỗ lại!
"Đồ khốn! Cứ ỷ mình giỏi!"
"Mới nói gì?!"
Sư Tử không sợ Xử Nữ, nhưng nó cũng dại mà đối đầu với Lớp trưởng đại nhân. Thôi thì cứ nhượng bộ một chút mà lại an toàn. Cơ mà, là nó đùa đấy!
"Thiên Yết, bạn trai cậu bắt nạt mèo con kìa!"
Nhìn cái con nhỏ vừa túm lấy cánh tay cô giữ chặt, vừa lè lưỡi với Xử Nữ mà Thiên Yết chẳng biết nên khóc hay nên cười. Thôi thì, đành vậy chứ biết sao.
"Không chấp mày nữa! Còn không mau biến ra chỗ khác?!"
Trong khi Sư Tử còn chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra, Xử Nữ đã không thương tiếc nắm cổ nó mà "vứt" đi. Mặc kệ con nhỏ đang đứng bên ngoài chẳng biết gì, cậu thản nhiên ngồi vào cái chỗ cạnh Thiên Yết mà chỉ vừa mới vài giây trước là của nó.
"Ngu người hả con?! Này thì chọc giận lớp trưởng!!"
Mặc cho con nhỏ đã tỉnh ra và lườm mình chắc nịch, Bảo Bình với Bạch Dương vẫn ôm bụng cười hả hê mà chọc tức nó. Cái mặt như khỉ ăn ớt kia thật khiến người ta không nhịn được cười mà!!
"Không được bé mèo ơi, chỗ này của tao!"
Đó là câu nói phũ phàng mà Kim Ngưu vừa nói vừa chạy vào ngồi ngay cái chỗ cạnh Ma Kết mà Sư Tử định ngồi xuống. Chuyện đó cũng xảy ra tương tự khi nó định ngồi ghế cạnh Cự Giải. Song Tử với Thiên Bình lại đang bàn ba cái chuyện mà chỉ dân nghệ sĩ mới hiểu, và cậu anh họ không thèm quan tâm tới cô em tội nghiệp. Nó làm gì nên tội mà cả thế giới cứ chống lại nó thế hả?!!
"Đứng luôn đi con!!"
Sư Tử rủa thầm con bạn thân khốn nạn kia. Đúng là bạn thân thân ai nấy lo mà, đồ Bạch Dương khốn kiếp!
Và rồi nó nhận ra, chỗ duy nhất còn trống là ngay cạnh Song Ngư, cũng là chỗ Kim Ngưu vừa bỏ đi để sang ngồi cạnh Ma Kết.
"Đứng thì đứng."
Sư Tử miệng nói vậy, tâm cũng định vậy nhưng lại bị ông trời trêu thêm lần nữa. Mà ông trời ở đây không phải trên kia mà là cái ông trời đáng ghét nào đó. Trước khi nó kịp nhận ra, Sư Tử đã bị Song Ngư túm cổ kéo xuống ngồi cái ghế ngay cạnh cậu.
"Nhăn cái gì! Tôi mới là người cần bực!"
Vẫn thản nhiên bỏ thìa thức ăn vào mồm, Song Ngư nói mà không hề nhìn qua nó.
"Vậy thì kéo tôi xuống làm quái gì? Thần kinh hả?!"
Hai đôi mắt nâu nhìn chòng chọc vào nhau và bắt đầu bắn tia lửa. Thôi thì tụi nó cũng quá quen rồi.
Nhìn cô bạn thân vừa khẽ thở dài, Thiên Bình không khỏi cảm thấy xót xa. Lại nhìn sang hai đứa đang đấu mắt võ mồm nhau kia, cô thật không biết mình nên thế nào. Nếu không vì Sư Tử, Cự Giải sẽ không thất vọng, Bảo Bình cũng không đau khổ. Nếu không vì Sư Tử, chính cô cũng sẽ không phải ganh tỵ với nó. Thiên Bình chợt nhận ra, Sư Tử lại chính là nguồn gốc cho mớ tình cảm luẩn quẩng này.
Tại sao mọi thứ cứ ngày thêm rối ren như vậy..
Nghĩ đến đây, Thiên Bình lại cảm thấy lồng ngực nhói đau. Chính cô cũng không chịu được mất..
"Mình vào nhà vệ sinh một chút!"
Mỉm cười với Cự Giải còn đang ngơ ngác nhìn mình, Thiên Bình rời khỏi chỗ ngồi và đi vào nhà vệ sinh của quán ăn ở gần đó. Cô cần rửa mặt cho tỉnh táo một chút.
Tát liên tục nước lên mặt, Thiên Bình nhìn hình phản chiếu của chính mình trong gương. Đôi mắt tinh anh thoáng sự tiều tuỵ, sắc đẹp luôn là thứ Thiên Bình chăm chút từ bao giờ lại bị cô bỏ phế sang một bên? Những chuyện này, đến bao giờ mới kết thúc.
Khi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen của Thiên Bình chợt phản chiếu hình ảnh một cô gái trong chiếc gương kia. Mái tóc vàng nhuộm và phong thái kiêu kì cao ngạo khiến cô lập tức quay ra sau.
Hai đôi mắt chạm nhau, mở to.
"Hạ Mai?!"