Chương 20
-M ko tha thứ cho a Hoàng sao?_cả ba đang ngồi uống nước ở ngoài thì bỗng Linh hỏi, ko đứa nào biết Hoàng lén nghe ở đằng sau
-M dg ns j thế, tha thứ là tha thứ như thế nào khi mà a ta lại trở nên đáng ghét như z? M có biết ko a ta vì tiền mà đối xử vs t như z đấy!
-M hiểu lầm anh Hoàng rồi đó!
-Hiểu lầm như thế nào, mà sao tự nhiên m nhắc đến chuyện đó?
-À ko có j._Hoàng nghe thấy mà lòng mình nhói lên, Hoàng sẽ âm thầm bảo vệ cho nó
Sáng hum sau vào lớp, giáo viên bước vào đã thấy 2 hs nằm ngủ trên bàn đó là nó và hắn, hai đứa này ko nghe giảng mak học giỏi thì cũng ko hiểu tại sao? Bà cô ns j thì ns còn tụi nó ngủ tỉnh bơ ko ai ngăn can. Ra chơi bốn đứa kéo nhau xuống căn tin thì thấy một đám học sinh tụ lại. Nhưng tụi nó quan tâm ms lạ, chớp thời cơ ko ai mua thì tụi nó nhanh tay nhanh chân lại mua hết. Đến 1 lúc sau đám đông ms nhận ra liền chen nhau mua đồ, lúc này tụi nó ms thấy có 1 cậu con trai đang ngồi đó và ko ai khác đó chính là Lâm và Hoàng. (nhớ Lâm là ai ko? Người mém dc thành chồng của Linh ấy). Nó và Linh ngơ ngạc ngạc nhiên, thấy bất ổn hắn và Tùng kéo hai đứa đi chỗ khác. Hồn trở về, hai đứa nó ko còn buồn ăn nữa nên quẳng hết vào sọt rác. Cả ngày hum nay cả trường vừa dc đi sa mạc mà vừa dc đi Nam Cực, sa mạc là do con Linh, còn Nam Cực thì...mọi người cũng biết rồi. Lúc về, nó đi ngang wa thứ j cũng đóng băng.
-Này lên xe tuj chở về!_hắn chạy ngang qua
-...nó im lặng nhìn hắn rồi đi, hắn cũng bó tay và đi luôn kẻo động vào nó là thăm ông bà sớm.
Trời bỗng chuyển mưa, rồi "Ào!!!" thế là nó dẫm mưa về nhà, người nó ướt nhẹp nhưng nó ko thèm để ý
-Sao hum nay a lại có mặt ở trường tôi và tại sao lại ngồi vs Lâm?_nó lạnh lùng hỏi khiến anh nó nổi da gà nhưng vẫn cố điềm tĩnh đáp
-A mún vào trường e thuj và Lâm là pn của a mà, sao a ko dc ngồi chung chứ!_Hoàng ns vs giọng xem thường nó
-Sao cũng dc, nhưng tôi mong anh đừng gây chuyện vs tôi ở trường
Hoàng k ngờ nó thay đổi ghê gớm như z. Lên phòng bỗng nó cảm thấy chóng mặt rồi té xuống, người nó nóng kinh khủng, nó nghĩ do dầm mưa nên chak sốt rồi, dt reo trong khi nó đang đo nhiệt độ
-A gọi tôi có chuyện j?
-"Cô về nhà ckua?"
-Rồi!
"Sao giọng cô lạ z, bị bệnh rồi hả?"_hắn lo lắng nhưng nó đã hết sức lực và làm rớt dt, nó xỉu. Hắn ko nghe nó trả lời bắt đầu thấy bất an, liền lấy xe chạy đến nhà nó. Lúc đến thì chẳng thấy đầu mà nhà thì im re, hắn chạy lên phòng nó và thấy nó gục dưới sàn. Hắn liền dìu nó lên giường và lấy khăn chườm, nó sốt rất cao và hắn đã ở lại chăm sóc cho nó suốt đêm. Ngày mai nó lại nghỉ học và hắn tất nhiên cũng như z. Khi tỉnh dậy nó thấy hắn đang nằm kế bên và...tay đang nắm chặt tay nó. Nó nhẹ nhàng rút ra và đỡ hắn lên giường và xuống nhà, anh nó thì lên trường rồi nên nó thấy rất thoải mái. Nó nấu đồ ăn sáng rồi kêu hắn dậy
-Này, Bảo dậy ăn sáng đi!_hắn ngồi dậy rồi vào nhà WC giải quyết.
-Cộ nấu cũng ngon đấy chứ!
-Cũng ngon là sao? mak cảm ơn a ngày hum wa đã chăm sóc cho tôi!_nó quay mặt đi vì ngượng còn hắn thì đơ
-Cô biết cảm ơn?
-Tôi cũng là người mà!
Rồi chí chóe tiếp
-Alo?_nó đang cãi nhau vs hắn thì có người dt
-"Thưa Chủ tịch có người xin vào cty chúng ta, có đồng ý ko ạ?"
-Ko, cho dù là ai đi chăng nữa cũng ko!
-"Vâng thưa Chủ tịch"
-Haizz..ông ta cũng ghê gớm thật, dám cho người vào cty tuj điều tra
-Thế cô có đồng ý ko?
-A điên à, ổng mà điều tr.a ra dc là tôi là Chủ tịch thì còn j nữa! Ngốc vừa thuj!
-Cô ns ai thế?
-A đó!
-Cô đó!
-A đó!
-Cô đó!
-A đó!
-Cô đó!
Và cứ thế hết chương này luôn