Chương 100: Sức mạnh (4).

Ame bước ra từ hư không, đôi mắt nhắm chặt, hơi thở có phần nặng nề. Cô vừa trải qua một quá trình thử nghiệm sức mạnh nguy hiểm tột độ.


Trên khán đài, Nanami và Steingard không lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát những biến động bên dưới. Mặt đất, vốn trước đó bị "nuốt chửng" giờ đây lộ ra dấu hiệu khác thường.


Ban đầu, họ nghĩ rằng khu vực đó thực sự đã biến mất hoàn toàn, nhưng khi nhìn kỹ hơn, họ phát hiện ra thực tế không phải như vậy.


Mặt đất không biến mất, mà bị trọng lực ép xuống đến mức độ cực hạn. Không có dấu vết của sự phá hủy hay phân rã vật chất, chỉ đơn thuần là một sự nén ép khủng khiếp. Những cây cối, núi non, sông hồ từng tồn tại ở đó giờ chỉ còn lại một khu vực bề mặt nhẵn thín, bị nén xuống hàng trăm mét dưới lòng đất, tạo thành một tầng địa chất hoàn toàn mới.


Đây không phải là sự hủy diệt, mà là một dạng thao túng vật chất theo cách khác.
Cảnh tượng này khiến Nanami và Steingard trầm ngâm nhưng cũng không ngạc nhiên. Dấu vết mà Ame để lại không đơn giản chỉ là một vụ nổ hay một hố đen nhỏ xuất hiện trong chốc lát rồi biến mất.


Nếu đó thực sự là một hố đen dù chỉ trong khoảnh khắc, Trái Đất đã phải chịu một ảnh hưởng nghiêm trọng hơn nhiều. Trường hấp dẫn cực đại của một hố đen dù tồn tại trong vài mili giây cũng đủ để gây ra sự biến động trong cấu trúc hành tinh.


available on google playdownload on app store


Nhưng ở đây, không có dấu hiệu của sự giãn nở không gian, không có hiện tượng vật chất bị kéo dài vô tận hay bị xé thành từng mảnh bởi lực hấp dẫn cường đại.
Điều này chỉ có một lời giải thích: Ame đã không tạo ra một hố đen thực sự.


Những gì cô làm được chỉ là mô phỏng trạng thái cục bộ của một hố đen, bằng cách tập trung trọng lực vào một điểm trong thời gian cực ngắn, đến mức làm bẻ cong ánh sáng, tạo ra ảo giác về sự xuất hiện của một hố đen.


Thứ thực sự xảy ra không phải là sự hút vào một hố đen, mà là toàn bộ khu vực xung quanh bị nén lại theo một cấp độ chưa từng có.
Nhưng rõ ràng, cô đã đánh mất quyền kiểm soát sức mạnh của chính mình.


Cảnh tượng đáng sợ nhất không phải là mặt đất bị nén lại, hay mặt trang bị phá vỡ, cũng không phải sự biến mất tạm thời của Ame. Mà là ngay khoảnh khắc đó, cô đã tự giết chính mình.
Không phải vì bị nuốt vào một hố đen.
Không phải vì sức mạnh bị phản phệ.


Mà vì chính trọng lực do cô tạo ra đã nghiền nát cô thành tro bụi.
Nếu không có "Sân Huấn Luyện" nơi cho phép người bên trong ch.ết đi mà không ảnh hưởng đến thực tại, có lẽ hiện tại Ame đã thực sự tan biến khỏi thế giới này. Không phải bởi kẻ thù, mà bởi chính sức mạnh cô sở hữu.


Qua điều này, có thể thấy rằng tất cả vẫn chưa thực sự hiểu rõ về cực hạn sức mạnh của chính mình. Họ có thể tưởng tượng, có thể tính toán, nhưng khi đối mặt với thực tế, sức mạnh ấy lại vượt ngoài tầm kiểm soát.


Nhìn Ame đang tiến lại gần, Nanami khẽ nghiêng đầu, khóe môi cong lên một chút đầy ẩn ý. Cô thản nhiên hỏi:
"Cảm giác tự giết mình thế nào?"
Giọng điệu mang chút trêu chọc, nhưng Ame không hề tỏ vẻ khó chịu. Ngược lại, cô cảm nhận rõ ràng sự quan tâm ẩn sau lời nói ấy.


Ame chỉ lắc đầu, nét mặt bình tĩnh. Việc bản thân không thể kiểm soát sức mạnh mà tự hủy, cô đã sớm dự liệu trước.


Dù sao thì, trạng thái Hắc Long của cô cũng mới chỉ có cơ hội sử dụng đúng một lần. Huống chi lần này, nó thậm chí có thể gọi là trạng thái Long Thần - một cảnh giới mà chính cô cũng chưa từng đặt chân đến.


Khác với lần trước, khi cô tiến vào trạng thái này, không chỉ thú tính mà cả thần tính cũng thức tỉnh.
Thú tính đại diện cho bản năng nguyên thủy - hủy diệt, thống trị và sinh tồn bằng mọi giá.


Thần tính đại diện cho sự cao quý, vô cảm, lý trí tuyệt đối và quyền năng tối thượng, siêu việt khỏi những ràng buộc của phàm trần.
Cả hai trực tiếp hợp lực khóa chặt nhân tính của cô.


Ame hiểu rõ, nếu cô muốn, cô hoàn toàn có thể thoát khỏi sự chi phối ấy. Nhưng ở trong Sân Huấn Luyện, đây chính là cơ hội để cô thử nghiệm giới hạn của trạng thái này.
Và kết quả?
Thần tính và thú tính không đạt được sự cân bằng. Không ai có thể kiểm soát ai, không ai chấp nhận thỏa hiệp.


Cả hai tranh giành quyền khống chế thể xác, rồi đến cuối cùng, chúng lựa chọn phương án đơn giản nhất để giải quyết vấn đề:
Tự sát.
Không phải vì yếu đuối, không phải vì thất bại.
Mà vì thú tính không chấp nhận bị giam cầm.


Mà vì thần tính không chấp nhận bị bẩn nhuốm bởi bản năng phàm tục.
Khi cả hai đều không chịu nhượng bộ, chúng lựa chọn xóa bỏ chủ thể.
Ame đứng đó, ánh mắt trầm lặng hơn trước.
Cô cần tìm ra cách dung hòa ba phần sức mạnh trong cơ thể, nhân tính, thú tính và thần tính.


Nếu không, lần sau có lẽ cô sẽ không may mắn như vậy.
Bất quá lần này Ame không ra về tay trắng. Dù thất bại trong việc kiểm soát sức mạnh, cô vẫn thu hoạch được hai điều quan trọng.


Thứ nhất, Ame đã xác định rõ giới hạn của bản thân, đồng thời càng nhận thức rõ được những vấn đề cốt lõi cần giải quyết nếu muốn tiếp tục mạnh lên.
Thứ hai, cũng có lẽ quan trọng hơn - cô lần nữa cảm nhận được sự sợ hãi trước cái ch.ết.
Sợ hãi?


Một cảm xúc tưởng chừng như vô nghĩa với cô trước đây.
Trong phần lớn trường hợp, việc không sợ ch.ết là một lợi thế. Nhưng trong trạng thái của Ame, đây lại là một nguy cơ tiềm tàng.
Bởi vì cảm giác sợ ch.ết chứng tỏ rằng cô vẫn còn nhiều giới hạn chưa thể vượt qua.


Trên thực tế, Ame hiện tại có hai hệ thống sức mạnh rõ ràng.
Khi còn ở dạng người, năng lực chiến đấu chủ yếu dựa vào võ thuật, vũ khí nóng, siêu mạnh thân thể cùng nọc độc ch.ết người, kế thừa từ DNA rồng Komodo.
Nhưng khi hóa thân thành Hắc Long, những khả năng này gần như không đáng nhắc đến.


Ở trạng thái rồng, Ame sở hữu hàng loạt năng lực hủy diệt, chẳng hạn như điều khiển trọng lực, cơ thể vận hành như một lò phản ứng hạt nhân, ngọn lửa phản ứng nguyên tử thiêu đốt tất cả,...


Ngoài ra, thần tính mà cô có được lại mang một thiên hướng hoàn toàn khác, thiên về gia trì, chúc phúc, bảo hộ và thu thập tín ngưỡng.
Vậy vấn đề cốt lõi là gì?
Ba nguồn sức mạnh này không thể hòa hợp với nhau. Chúng thực tế là đến từ nhiều nguồn khác nhau, mặc dù có chung nơi xuất phát.


Mà cách để cô kiểm soát chúng cùng đơn giản, chỉ cần không ngừng ch.ết là được. Liên tục đẩy bản thân đến giới hạn, để mỗi lần tái sinh, cơ thể càng thích nghi hơn với sức mạnh của chính mình.
Không ngừng ch.ết đi, không ngừng tự hủy, không ngừng tái sinh.


Cuối cùng, khiến ba nguồn sức mạnh trở thành một phần của cô thay vì là ba thực thể độc lập.
Không dừng lại, Ame ngược lại càng thích thú với những gì mình định thử, bắt tay tiếp tục.


Tỷ như để nhân tính cùng thú tính đánh hội động thần tính. Cứ như thế, Hắc Long, sinh vật từng gieo rắc nỗi kinh hoàng trên khắp đại lục Châu Âu, một lần nữa tái hiện.


Để kiểm tr.a giới hạn, Ame thẳng thừng tự kích nổ, biến bản thân thành một vụ nổ hạt nhân khổng lồ. Khoảnh khắc đó, bầu trời rực sáng bởi ánh lửa trắng nhấn chìm cả một vùng rộng lớn hàng ngàn cây số.


Trong vòng bán kính một trăm cây số, tất cả vật chất đều hóa thành hư vô, không để lại dù chỉ là một hạt bụi. Nhưng đó chưa phải kết thúc. Sóng bức xạ từ vụ nổ nhanh chóng lan tỏa, cuốn phăng mọi thứ còn sót lại trên hành tinh.


Bầu khí quyển bị xé toạc, các lục địa cùng đại dương bị thiêu đốt, màu xanh của sự sống tan biến, để lại một tinh cầu ch.ết với sắc xám u ám, chỉ còn tro bụi và bức xạ tràn ngập.
Tuy nhiên, việc đó vẫn chưa đủ để thỏa mãn Ame. Cô tiếp tục thử nghiệm trên một quy mô lớn hơn.


Thân thể loài rồng khổng lồ nhanh chóng bay ra ngoài vũ trụ, cuộn tròn lại thành một khối cầu đen đặc như một thiên thạch.


Rồi với tốc độ kinh hoàng, cô lao thẳng xuống hành tinh với lực va chạm mạnh đến mức xé toạc tầng khí quyển. Khoảnh khắc tiếp xúc, cả thế giới rung chuyển dữ dội, tạo ra chấn động địa chấn khổng lồ. Cú va chạm đủ sức phá nát vỏ hành tinh, gây ra sóng xung kích hủy diệt mọi thứ trên bề mặt.


Dung nham từ lõi bùng lên, nhấn chìm toàn bộ những gì còn sót lại. Không khác gì sự kiện từng khiến loài khủng long tuyệt chủng hàng triệu năm trước, nhưng lần này là do một cá thể duy nhất gây ra.


Trên khán đài, Steingard và Nanami vẫn đang quan sát mọi thứ diễn ra. Ban đầu, cả hai còn nghiêm túc theo dõi vì nghĩ rằng Ame thật sự đang cố gắng kiểm soát và nâng cao sức mạnh.


Nhưng kể từ khi thấy cô liên tục nghĩ ra những cách phá hủy mới, thử nghiệm hết lần này đến lần khác với một sự thích thú không che giấu, họ bắt đầu cảm thấy buồn cười.


Ame rõ ràng đã không còn đơn thuần là huấn luyện nữa, mà đang chơi đùa, thử nghiệm mọi kịch bản hủy diệt mà mình có thể nghĩ ra.
Chỉ là sân chơi của cô hơi lớn một chút mà thôi.


Đợi một lúc thấy Ame không dấu hiệu dừng, Nanami chỉ lắc đầu rồi lấy ra một hộp bấp ngô rang lớn đưa cho Steingard ra hiệu ông ăn.
Steingard nhìn hộp bắp rang mà Nanami đưa ra, ánh mắt có chút do dự. Ông không phải một sinh vật hữu cơ, cũng không có nhu cầu tiêu hóa như con người.


Khoan miệng, cuốn họng cùng dạ dày hiện tại của ông thực tế là là một hệ thống hang động phức tạp đặc biệt, nơi có vô số sinh vật sinh sống như một hệ sinh thái thu nhỏ. Ông không có cơ quan để tiêu hóa thức ăn theo cách thông thường, vậy nên việc ăn uống đối với ông gần như không có ý nghĩa.


Nhận ra sự chần chừ của Steingard, Nanami chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng đẩy hộp bắp rang về phía ông:
"Thử đi, ông có thể sẽ bất ngờ đấy."


Steingard trầm ngâm một lúc, rồi cuối cùng cũng đưa tay nhặt một hạt bắp rang lên. Ngay khi ngón tay ông chạm vào nó, ông lập tức cảm nhận được điều khác thường. Hạt bắp rang không đơn thuần chỉ là một món ăn vặt thông thường, mà nó chứa một nguồn năng lượng tự nhiên tinh khiết, gần như là dạng tinh chất của đất trời.


Ông cẩn thận quan sát nó, nhận ra bề mặt hạt có những đường vân nhỏ lấp lánh như thủy tinh màu lam lục, phản chiếu ánh sáng dịu nhẹ.
Nanami giải thích:


"Đây không phải đồ ăn vặt bình thường, mà là một dạng kết tinh năng lượng tự nhiên, được tạo ra từ Khăn Trải Bàn Thịnh Soạn. Loại này có thể cung cấp dinh dưỡng theo cách đặc biệt, phù hợp với những thực thể có liên kết với thiên nhiên như ông và tôi. Nó không cần tiêu hóa theo cách thông thường, mà trực tiếp hòa nhập vào cơ thể."


Steingard nghe vậy thì càng tò mò hơn. Ông đưa hạt bắp rang vào miệng - mà thực chất là để nó rơi vào hệ thống hang động bên trong cơ thể mình.


Ngay khi hạt bắp rang tan biến, một luồng năng lượng ấm áp lan tỏa khắp cơ thể ông. Đó không phải là sự hấp thụ thông thường của đất đá hay khoáng chất, mà là một dạng dung hợp tinh tế hơn.


Ông có thể cảm nhận từng lớp cấu trúc của nó, như thể nó đang khuếch tán một cách tự nhiên, tương tự như cách cây cối hấp thụ ánh sáng mặt trời.
Cảm nhận được sự thay đổi, Steingard gật gù, trầm giọng nói:


"Thật thú vị... Nó không chỉ là thức ăn, mà giống như một dạng bổ sung năng lượng thuần khiết. Không cần tiêu hóa, không có cặn bã, tất cả đều có thể sử dụng ngay lập tức."
Nanami cười nhẹ, lắc đầu than thở:


"Đúng là hiệu quả rất tốt, nhưng vấn đề là nó quá đắt. Mỗi hộp này tốn tận ba điểm năng lượng không gian để tạo ra và hiệu quả cũng chỉ kéo dài một thời gian ngắn."


Phải biết chỉ với một điểm, cả nhóm có thể tạo ra đủ để mỗi ngày đều ăn một bàn sơn hào hải vị, kéo dài liên tục trong một tháng mới tiêu hao hết.


Dù miệng nói vậy, nhưng cô vẫn lấy thêm một hộp khác từ Khăn Trải Bàn Thịnh Soạn, đặt trước mặt Steingard như một lời mời. Ông nhìn cô một lúc, rồi chậm rãi đưa tay nhận lấy, ánh mắt hiện lên sự tò mò lẫn tán thưởng.


Dù bản thân không thực sự cần thức ăn để duy trì sự tồn tại, nhưng trải nghiệm này mang lại một cảm giác mới lạ mà trước đây ông chưa từng thử qua. Cho dù là chúng bổ sung đối với cả hai chỉ như muối bỏ biển.


Đến gần hết ngày, Steingard vẫn ở lại quan sát sân huấn luyện, trong khi Nanami đã rời đi từ lâu để xử lý công việc riêng.


Ông không vội vã rời khỏi, vì vẫn còn nhiều điều để tìm hiểu về nơi này. Chỉ sau khi Nanami rời đi, Steingard mới nhận ra một sự thật thú vị: sân huấn luyện không chỉ có một, mà là một không gian đa tầng, tách biệt hoàn toàn giữa các khu vực.


Nghĩa là, ngay từ đầu, Nanami không cần phải đợi Ame kết thúc, mà có thể vào luyện tập song song với cô từ trước.
Phát hiện này khiến Steingard có chút bất ngờ. Ông tưởng nơi đây có những quy tắc không gian nhất định như chỉ có một chiến trường duy nhất hoặc một khu vực duy nhất có thể sử dụng.


Nhưng sự thật là không gian huấn luyện có thể tồn tại song song, mỗi người có thể tham gia mà không ảnh hưởng đến người khác.
Điều này mở ra càng nhiều khả năng, bởi họ có thể tận dụng thời gian tốt hơn mà không phải chờ đợi nhau.


Ở phía dưới, Ame cuối cùng cũng dừng lại sau một ngày dài thử nghiệm. Sau khi liên tục thử sức mạnh, thử nghiệm năng lực điều khiển trọng lực và chiến đấu cấp hành tinh, cô dường như đã thỏa mãn.
Steingard thầm tính toán nhanh chóng:
Số lần Ame hủy diệt toàn bộ tinh cầu là 7 lần.


Số lần cô hủy diệt bề mặt hành tinh hoàn toàn là 207 lần.
Số lần cô tự giết chính mình do mất kiểm soát sức mạnh là 258 lần.


Ông lắc đầu, ánh mắt đầy cảm thán khi nhìn về cô gái rồng nhỏ đang rời khỏi sân đấu. Một ngày "huấn luyện" của cô thực sự không khác gì một cơn ác mộng đối với cả một hành tinh.


Hành động của Ame không chỉ đơn thuần là kiểm tr.a sức mạnh, nó gần như là thử nghiệm khả năng hủy diệt hoàn toàn, để xem giới hạn của mình ở đâu.


Dù vậy, Steingard vẫn nhận thấy một điều quan trọng là Ame đang dần kiểm soát tốt hơn. Nếu lúc đầu, cô còn mất kiểm soát và vô tình gây ra những vụ hủy diệt không mong muốn, thì đến cuối ngày, các đòn tấn công của cô ngày càng chính xác, ít tốn năng lượng hơn mà hiệu quả vẫn tăng cao.


Cuối cùng, Ame biến mất vào làn sương trắng, có lẽ để nghỉ ngơi hoặc suy ngẫm về những gì mình đã học được.


Steingard vẫn đứng đó, trầm tư suy nghĩ. Ông tự hỏi liệu mình có nên thử nghiệm sân huấn luyện này không, hay tiếp tục quan sát thêm một thời gian nữa. Dù sao, nơi này vẫn còn rất nhiều bí ẩn cần khám phá.


Sau một hồi suy nghĩ, Steingard cuối cùng cũng quyết định tiến vào sân huấn luyện. Ông chậm rãi đặt chân xuống bề mặt hành tinh mô phỏng, cảm nhận rõ ràng từng biến đổi trong cơ thể mình.


Không gian này rất khác biệt so với thế giới ông từng quen thuộc và ngay từ bước đầu tiên, ông đã nhận thấy một cảm giác kỳ lạ lan tỏa.


Không giống như Ame, Steingard không quan tâm đến sức tàn phá, hay thử nghiệm khả năng hủy diệt của bản thân. Điều ông thực sự muốn kiểm tr.a là khả năng hấp thu sức mạnh tự nhiên của hành tinh này, giống như cách ông từng làm ở thế giới của mình.


Nếu như ông có thể hòa hợp với tự nhiên ở đây, thì điều đó đồng nghĩa với việc ông không còn bị giới hạn bởi Attack on Titan nữa, một sự thật có thể thay đổi hoàn toàn tương lai của ông.


Steingard chậm rãi hít thở, cảm nhận từng luồng năng lượng chảy trong lòng đất, lắng nghe chuyển động của những mạch khoáng sâu bên dưới.


Ông cúi xuống, đặt một bàn tay khổng lồ lên nền đất, để những hạt cát nhỏ bé len vào từng kẽ nứt của da thịt đá cứng. Sự sống ở đây rất khác biệt, yếu nhược hơn, đồng thời cũng xa lạ hơn.


Dùng những phương pháp quen thuộc, Steingard thử bắt đầu quá trình hấp thu, đồng thời so sánh với cảm giác khi ông làm điều tương tự ở quê nhà.


Kết quả khiến ông không khỏi ngạc nhiên, ông có thể hấp thu năng lượng từ hành tinh này, nhưng hiệu suất thấp hơn rất nhiều so với ở thế giới cũ. Độ phù hợp giữa ông và hành tinh này không cao, khiến cho quá trình hòa hợp trở nên chậm chạp và nặng nề hơn hẳn.


Dẫu vậy, đây vẫn là một tin mừng lớn. Điều này chứng minh rằng ông không còn bị giới hạn trong một thế giới duy nhất, mà hoàn toàn có thể tiếp tục phát triển, tiếp tục mạnh lên ở những vùng đất mới.


Nếu như bây giờ tốc độ hấp thu chưa đủ nhanh, ông chỉ cần tìm ra cách tối ưu hóa nó, giống như cách ông từng làm để vươn lên từ một Titan bình thường trở thành Đại Địa Chi Thần.


Steingard đứng dậy, nhìn ra đường chân trời của hành tinh rộng lớn này. Đây chỉ mới là bước khởi đầu, nhưng nó đã mở ra một con đường hoàn toàn mới cho ông. Một con đường không còn bị ràng buộc bởi nơi ông sinh ra, mà có thể tự do mở rộng đến vô tận.


Sau tất cả, Steingard dừng lại, cảm giác thời gian trôi qua nhanh hơn ông tưởng. Chỉ còn vài giờ nữa là đến lúc cả nhóm tụ hội, nhưng trước khi đó, ông muốn kiểm tr.a một năng lực đặc biệt mà mình chưa từng thử nghiệm đầy đủ.


Không chần chừ thêm, Steingard nâng tay lên cao, tập trung toàn bộ sức mạnh vào một điểm. Ngay lập tức, bầu trời phía trên rung chuyển dữ dội, những đám mây dày đặc xoáy vào nhau, tạo thành một vùng xoáy khổng lồ.


Một cột sét vàng khổng lồ giáng xuống từ tầng mây, đánh thẳng xuống vị trí của ông, chiếu sáng cả một khu vực rộng lớn như thể mặt trời vừa bùng nổ ngay trước mắt.


Trong cơn chấn động dữ dội, những mảng đất xung quanh bắn tung lên, tạo thành từng cột bụi khổng lồ. Sương mù dày đặc bao phủ lấy thân hình Steingard, nhưng từ bên trong, một hình dáng mới dần hiện ra.


Một Titan cao hơn hai mươi mét từ từ xuất hiện, thân thể không còn là đất đá hay cây cối đơn thuần như trước. Lớp vỏ bọc của ông tan rã, để lộ một cơ thể hoàn toàn khác biệt, như thể được rèn đúc từ tinh hoa của đại địa.


Khung xương của ông không còn là đá cứng, mà biến thành hợp chất kim loại và khoáng sản quý giá, từng đốt xương lấp lánh dưới ánh sáng như thể được tạo ra từ hàng vạn loại khoáng thạch ngàn năm tuổi.


Những khối bắp thịt không còn đơn thuần là đá cứng mà giờ đây tỏa ra ánh sáng như ngọc lục bảo, một màu xanh đậm đặc, tràn đầy sức mạnh của thiên nhiên.


Làn da của ông trở nên trong suốt, như một lớp kim cương tinh khiết, phản chiếu ánh sáng mặt trời rực rỡ, khiến mỗi cử động của ông giống như một pho tượng thần thoại sống động.


Khi ông bước đi, đất dưới chân lập tức thay đổi. Những khu vực khô cằn trở nên màu mỡ, từng cụm cỏ dại nhanh chóng đâm chồi, cây cối cũng theo đó mà phát triển mạnh mẽ, những rừng cây non xuất hiện trong chớp mắt.


Khí hậu quanh ông dần trở nên ôn hòa, từng cơn gió nhẹ nhàng mang theo hơi ấm dễ chịu lan tỏa khắp nơi. Những loài động vật từ từ kéo đến, không chút e dè hay sợ hãi.


Steingard lặng lẽ quan sát tất cả, cảm nhận sự thay đổi từ chính bản thân mình. Nếu trước đây, ông là hiện thân của sự vững chãi của đại địa, thì lúc này, ông đã thực sự hòa vào với bản chất nguyên sơ của nó - vừa là kẻ bảo hộ, vừa là hiện thân của thiên nhiên thuần khiết nhất.


Nhưng chính Steingard hiểu rõ, trạng thái này không phải dành cho việc bảo hộ.
Ông nhận thức được một sự thật hiển nhiên, còn một lý do ông không thể biến trở lại dạng người không phải vì thiếu kiểm soát, mà là vì hình dạng 11 km của ông chính là trạng thái con người.


Khi ông bước vào trạng thái Hóa Titan, cơ thể ông mở rộng đến 200 km, đây mới thực sự là hình thái chung cực của bản thân - một Titan thực thụ, không còn gò bó bởi bất kỳ giới hạn nào.


Chỉ thấy ông nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay, một làn sương trắng bốc lên từ những khớp xương, lan tỏa như thể hơi thở của đại địa. Nhưng ngay lập tức, không khí xung quanh bắt đầu thay đổi.
Nhiệt độ tăng vọt một cách khủng khiếp.


Cây cối xung quanh nhanh chóng héo úa, mặt đất nứt nẻ, cát bụi bốc lên trong cơn gió nóng rát. Những dòng sông nhỏ len lỏi qua rừng rậm bốc hơi ngay lập tức, để lại những vệt trắng mờ ảo như thể bị lửa địa ngục thiêu rụi.


Những sinh vật từng nương nhờ ông cũng không thể trốn thoát, bọn chúng gục ngã ngay tức khắc, thân thể cháy đen trước cả khi có thể bỏ chạy.
Hình dáng của ông cũng thay đổi hoàn toàn.


Từ một Titan hiền hòa, tràn đầy sinh khí, ông hóa thành một thực thể rực cháy, toàn thân sáng rực ánh vàng đan xen cùng màu tro đen như thể cả cơ thể ông được tạo nên từ dung nham và tro bụi của một ngọn núi lửa cổ đại.


Ông không còn là hiện thân của sự sống nữa, mà là cơn giận dữ của thiên nhiên được nhốt chặt trong hai ngàn năm dài đằng đẵng.
Cơn thịnh nộ của tự nhiên bùng lên.


Đây không phải là một sức mạnh để bảo hộ. Đây là khát khao hủy diệt, là bản năng nguyên thủy nhất của đất trời khi mọi thứ đạt đến cực hạn.
Ngay cả bản thân Steingard cũng không nằm ngoài sự hủy diệt đó.


Như một mặt trời sa ngã, ông ngã xuống, mang theo sức nóng kinh hoàng. Ngọn lửa nuốt chửng tất cả, thiêu rụi mọi thứ trong tầm mắt, cả đại địa, cả bầu trời và chính ông cũng không thoát khỏi số phận bị thiêu thành tro bụi.






Truyện liên quan

Kiến Thức Của Ta, Tự Động Thôi Diễn Hắc Khoa Kỹ

Kiến Thức Của Ta, Tự Động Thôi Diễn Hắc Khoa Kỹ

Tây Lạn Hoa490 chươngFull

24.1 k lượt xem

Dòng Thời Gian Tình Yêu

Dòng Thời Gian Tình Yêu

An Hy15 chươngFull

37 lượt xem

Các Bạn Trai Đồng Thời Cầu Hôn Làm Sao Đây

Các Bạn Trai Đồng Thời Cầu Hôn Làm Sao Đây

Long Thất91 chươngFull

1.8 k lượt xem

Ta Có Một Dòng Thời Gian Trường Hà Convert

Ta Có Một Dòng Thời Gian Trường Hà Convert

Tể Liễu Ba641 chươngFull

21.7 k lượt xem

Linh Khí Khôi Phục: Ức Vạn Tế Bào đồng Thời Tu Luyện Convert

Linh Khí Khôi Phục: Ức Vạn Tế Bào đồng Thời Tu Luyện Convert

Phi Phi Phí795 chươngDrop

58.5 k lượt xem

Tổng Mạn: Đồng Thời Xuyên Qua Vô Số Thế Giới Convert

Tổng Mạn: Đồng Thời Xuyên Qua Vô Số Thế Giới Convert

Hồng Thiêu Phái Mông910 chươngDrop

31.2 k lượt xem

Đồng Thời Chuyển Kiếp 99 Cái Thế Giới Convert

Đồng Thời Chuyển Kiếp 99 Cái Thế Giới Convert

Phượng Trào Hoàng870 chươngFull

32.3 k lượt xem

Đồng Thời Xuyên Qua Vô Số Thế Giới, Ngón Tay Vàng Đúng Là Chính Ta Convert

Đồng Thời Xuyên Qua Vô Số Thế Giới, Ngón Tay Vàng Đúng Là Chính Ta Convert

Tiểu Tiểu Vân Vân68 chươngFull

1.1 k lượt xem

Đồng Thời Xuyên Qua Vô Số Thế Giới, Kim Thủ Chỉ Càng Là Chính Ta Convert

Đồng Thời Xuyên Qua Vô Số Thế Giới, Kim Thủ Chỉ Càng Là Chính Ta Convert

Tiểu Tiểu Vân Vân906 chươngTạm ngưng

35.7 k lượt xem

Tổng Mạn: Ta Đồng Thời Xuyên Qua   36 Cái Thế Giới Convert

Tổng Mạn: Ta Đồng Thời Xuyên Qua 36 Cái Thế Giới Convert

Hoa Thiên Hạ263 chươngDrop

12.7 k lượt xem

Long Châu, Đồng Thời Xuyên Qua Chư Thiên Vạn Giới Convert

Long Châu, Đồng Thời Xuyên Qua Chư Thiên Vạn Giới Convert

Tam Phân Nguyên Khí363 chươngFull

15.1 k lượt xem

Liên Quan Tới Ta Xuyên Qua Đến Nguyên Thần Đồng Thời Đem Trong Lòng Ý Tưởng U Ám Từng Cái Thực Hiện Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Xuyên Qua Đến Nguyên Thần Đồng Thời Đem Trong Lòng Ý Tưởng U Ám Từng Cái Thực Hiện Chuyện Này Convert

Xslr1213811 chươngDrop

897 lượt xem