Chương 8
Tần Phát Huy đứng ở cửa chờ anh họ hơi khó chịu nhướn mày, nhìn anh họ cùng bạn tốt đứng ở trước mặt mình nói chuyện thật vui vẻ. Hai người khen lẫn nhau, tán gẫu thật là cao hứng! Anh họ cũng thật là! Ngay cả em họ mình cũng đều mặc kệ một bên, cùng bạn tốt tán gẫu hăng say như vậy.
“Đúng rồi, tôi quên nói cho cậu một tin tức tốt!” Tần Hành Sơn nói mãi nói mãi, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng muốn cùng bạn tốt chia sẻ.
Thái Hiên Sinh nhìn Tần Hành Sơn vẻ mặt thần bí, tò mò hỏi: “Chuyện gì khiến cậu vui vẻ vậy?”
“Vạn Vân mang thai!” Vạn Vân là vợ của Tần Hành Sơn. Nghĩ tới mấy tháng sau mình được làm cha, Tần Hành Sơn trên mặt khó nén một tia tràn ngập hạnh phúc mỉm cười.
“Vậy sao, chúc mừng cậu.” Đối mặt với bộ dáng của bạn, biểu hiện của Thái Hiên Sinh lại có vẻ lãnh đạm. Tuy rằng lúc này hắn sẽ trưng ra bộ dáng chúc mừng thỏa đáng, nhưng là không ai biết giờ phút này đáy lòng hắn có bao nhiêu chua sót.
“Tối qua ta mới biết, đã hai tháng rồi. Ha ha ” Có lẽ là do đang hạnh phúc, đối với biểu hiện lãnh đạm của bạn tốt Tần Hành Sơn không quá để ý, chính là tiếp tục nói.
Nghĩ đến Tần Hành Sơn sau này là người có vợ con, khả năng sau này không giống như dĩ vãng cùng nhau tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm. Nghĩ đến việc sau này không có Tần Hành Sơn, Thái Hiên Sinh đáy lòng tràn ngập chua sót, còn có một tia đố kỵ …… Hắn vì không muốn đối phương nhìn ra sự ảm đạm trên mặt mình, cố gắng cúi thấp đầu đáp lại: “Quả thật là tin tốt. Mấy tháng nữa là cậu làm cha rồi.”
Nghe được lời của bạn tốt, Tần Hành Sơn vội vàng cười gật đầu, thầm nghĩ tới việc sắp làm cha mà càng thêm hạnh phúc.
Mà Thái Hiên Sinh có ý đồ che dấu bộ dáng khổ sở, đã bị Tần Phát Huy đứng đối diện không nói lời nào xem ở trong mắt.
“Anh, rốt cuộc chúng ta có đi hay không?” Tần Phát Huy hai tay khoanh trước ngực bỗng nhiên nói chuyện, làm cho hai người kia chú ý đến sự tồn tại của mình.
“Thật xin lỗi, Phát Huy. Bây giờ chúng ta đi” Tần Hành Sơn vội vàng xoay người đối diện em họ mình nói.
Nhìn bạn tốt cùng em họ hắn phải rời khỏi, Thái Hiên Sinh mới nhớ ra hôm nay mình phải lên ban, thời điểm cũng không còn sớm, cho nên hắn vội vàng đáp: “Vậy hai người đi đi. Tôi không tiễn.”
“Không sao, tôi còn muốn cảm ơn cậu hôm qua chiếu cố em họ tôi.” Tần Hành Sơn cười nói, rồi mới dùng ánh mắt ý bảo Tần Phát Huy nói: “Phát Huy, còn không mau nói một tiếng cảm ơn?”
Tần Phát Huy nghe vậy, hướng Thái Hiên Sinh liếc mắt một cái, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Nhìn em họ mình một tiếng cảm ơn cũng không nói, xoay người chạy lấy thân. Tần Hành Sơn cảm thấy hắn thật sự rất không lễ phép, có điểm tức giận. Vẻ mặt xin lỗi xoay người đối diện bạn tốt nói: “Đứa nhỏ Phát Huy này vẫn luôn thực ngoan, không biết hôm nay là có chuyện gì. Thật xin lỗi, Hiên Sinh.”
Thái Hiên Sinh lắc đầu, vội vàng hảo tâm giải thích. “Có thể là do gặp chuyện tối qua, hắn còn chưa khôi phục. Không sao đâu, chỉ là thuận tay tương trợ mà thôi.” Nhưng trong lòng hắn lại suy nghĩ có phải tối hôm qua không nói cho người nọ chân tướng sự thật, cho nên còn đang bởi vậy mà tức giận hay không?
Biết rõ bạn tốt làm người không tệ cùng tính cách thông tình đạt lý, Tần Hành Sơn gật gật đầu, rồi mới thở dài một tiếng. “Cha mẹ Phát Huy vẫn rất nghiêm khắc với nó, nhưng đứa nhỏ này lại dựa theo cha mẹ dạy đều làm được rất tốt. Cẩn thận nghĩ lại, khả năng chính là như vậy, nó làm người hướng nội thẹn thùng, rất ít mang bạn về nhà chơi. Cho nên cha mẹ hắn lo lắng mới đem nó tới chỗ ta, mong ta giúp nó kết bạn với nhiều người một chút, để sau này nó có thể tìm được một công việc tốt.”
“Chẳng lẽ cậu ta hiện tại không có công việc?” Nhớ tới một Tần Phát Huy thành thục, Thái Hiên Sinh còn nghĩ rằng hắn cùng mình tuổi tác không khác lắm.
“Không có đâu, nó mới hai mươi tuổi, hiện tại bất quá cũng chỉ là người tuổi trẻ năm hai đại học mà thôi, ha ha!” Tần Hành Sơn nhìn ra Thái Hiên Sinh trên mặt nghi hoặc, vội vàng giải thích: “Hắc đừng nói với tôi cậu xem em họ tôi thành kẻ thành công gì đó đi? Ha ha ” Nhìn trên mặt bạn tốt mờ mịt, Tần Hành Sơn lập tức nghĩ đến bạn tốt vì sao lại hỏi, không nhịn được trêu chọc một phen.
Nhớ lại đêm đó Tần Phát Huy cùng nữ nhân bên ngoài một màn yêu đương vụng trộm, không khỏi nghĩ tới thời đại sau mình là không còn thuần khiết. Thời đại thay đổi, hiện tại người người trẻ tuổi đều như vậy! Đương nhiên trong lòng có ý tưởng này, Thái Hiên Sinh cũng không nói cho bạn tốt của mình.
“Không thể nào!” Thái Hiên Sinh cúi đầu phản bác: “Cậu đi nhanh đi, tôi phải đi làm.” Nói xong muốn đóng cửa đuổi người.
“Được rồi! Bây giờ tôi đi, lần sau gặp lại!” Tần Hành Sơn cùng hắn nói lời từ biệt, xoay người rời đi.
Tiễn bước bạn tốt, đóng cửa lại xong Thái Hiên Sinh mới ngẩng đầu nhìn lên trên tường, nhìn kỹ đồng hồ chỉ 9 giờ. Thảm! Đi làm muộn! Nhớ tới sự tình trọng yếu bị mình xem nhẹ, Thái Hiên Sinh lập tức chạy về phòng thay quần áo, thuận tay cầm lấy chuỗi chìa khóa xe đặt trên bàn, vội vàng chạy ra cửa.
Màn đêm buông xuống ở thành phố x, sau khi tan tầm mọi người kết bạn cùng đi trên đường, vui vẻ nói chuyện.
Sau khi xong công tác ở bệnh viện Thái Hiên Sinh khó có được thời gian rảnh, lái xe hướng quán bar mình thường lui tới. Đó là một gay bar nổi danh, mà Thái Hiên Sinh coi như là khách quen ở nơi này.
Dừng xe, đi vào quán bar, mở ra cánh cửa Đào Mộc (Vũ @@), trong mắt Thái Hiên Sinh là rất nhiều các loại hình nam nhân bất đồng tụ tập cùng một chỗ, xuyên qua một đôi đang hôn nhau, Thái Hiên Sinh đi đến quầy bar, thuận tay gọi một ly rượu whisky, rồi lẳng lặng ngồi tại chỗ, đôi mắt đen vừa cố ý vừa vô tình hướng nhóm đồng chí ở quán bar hôm nay, mục tiêu ý đồ tìm kiếm đối tượng đêm nay.
Cự tuyệt yêu cầu của một gã đàn ông cường tráng đi đến trước mặt mình, Thái Hiên Sinh cúi thấp đầu hớp ly rượu whisky. Tuy rằng hắn là một đồng chí, nhưng hắn đối với việc làm 0 hoàn toàn không hứng thú, tới nay hắn luôn luôn hưởng thụ việc làm 1, hơn nữa hắn thích cảm giác khống chế thân thể *** người khác.
Không để Thái Hiên Sinh chờ lâu, có một nam sinh thân thể nhỏ đáng yêu hướng mình đi tới, đồng thời gọi một ly whisky giống mình, ngồi bên người mình, dùng ánh mắt quyến rũ thỉnh thoảng hướng mình khiêu khích.
Tựa hồ cảm giác được đối phương có ý tứ với mình, Thái Hiên Sinh đồng thời nhìn phía đối phương, cảm thấy đối phương thích hợp khẩu vị mình. Cho nên hắn không nhanh không chậm một ngụm uống cạn ly whisky của mình, rồi lấy tiền ra trả cho mình và nam hài kia, liền mang theo nam hài rời khỏi quán bar.
Quân đang thực lười nên chắc để đến làm ebook Quân mới beta lại quá =.=”