Chương 52: Đan dược
Đấu giá tiếp tục, mặc dù Hỏa ca sức ảnh hưởng lớn cũng tiếc lấy ra quá nhiều thực vật đổi lại một khỏa não tinh lôi hệ còn chưa thể dùng đến, hơn nữa cũng chẳng muốn đắc tội quá mức mấy người lạ mà có thể một lúc xuất ra 500kg gạo này. Bởi vậy khỏa não tinh cấp 3 thuận lợi đến tay Lôi Khê, cũng ngay lập tức được đưa tới phòng của họ.
Lôi Khê thói quen đưa não tinh cho Lâm Phàm, dù Nghiêm Hàn muốn dùng, nhưng cũng sẽ không phải tại đây, lại còn có người ngoài, Nghiêm Hàn không thể trực tiếp thăng cấp được, mà bình thường đồ vật quý trọng mọi người đều bảo quản ở chỗ Lâm Phàm, bởi vậy người chân chính sử dụng não tinh là Nghiêm Hàn cũng không có phản ứng gì, Lâm Phàm đương nhiên nhận lấy cất kỹ, một loạt động tác tự nhiên đó khiến Mộc Hoa hiểu lầm Lôi Khê đặc biệt mua não tinh lấy lòng Lâm Phàm ngay cả dị năng đều không có, khí chất luôn dịu dàng nháy mắt sắc bén, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, làm người ta không nhận ra khác lạ.
“Các vị, kế tiếp chính là đồ tốt, cũng là vật phẩm áp trục hội đấu giá lần này, do vài vị trên núi Vũ Nghiên kia cung cấp.” Lời nói đến đây, cả tràng đấu giá chợt nổ tung, mọi người sôi nổi nghị luận.
“Lại là đồ vật của những người trên núi kia !”
“Nghe nói có người được bọn họ xem trọng được thu làm đồ đệ, vừa gặp đã thấy khí chất cả người thay đổi, phiêu dật như tiên nhân.”
“Nói làm gì, bọn hắn ngay cả tang thi thấy cũng phải đi đường vòng, mà nhắc mới nhớ, ngươi gần đây có gặp tang thi không, ta 3, 4 ngày rồi chưa thấy con nào…”
Thành viên tiểu đội Lôi Thần không rõ mọi người vì sao mẫn cảm với cụm từ “Trên núi Vũ Nghiên” như vậy, Mộc Hoa ôn hòa giải thích, “Các vị vừa tới nên không rõ tình hình, Vũ Nghiên sở dĩ có thể lấy thành phố làm trung tâm an toàn khu, cũng là nhờ những người trên núi Vũ Nghiên trợ giúp. Bọn họ có thể lấy ra những lá cờ khiến tang thi e ngại, kiếm gỗ thoải mái chém đứt tang thi, nghe nói bọn họ là người ở ẩn tu tiên, bởi thế đạo rối loạn mới không thể trái thiên mệnh xuất núi bảo hộ sinh linh xung quanh núi Vũ Nghiên.” Mộc Hoa dừng một chút cười nói, “Ta vốn là người theo thuyết vô thần, nhưng từ khi tang thi xuất hiện, dị năng giả cũng có, người Tu Chân tồn tại cũng không khiến ta ngạc nhiên, rất nhiều người đều khát vọng có thể được chọn lên núi, nghe nói trên đó như nơi ở thần tiên.”
Lời nói của Mộc Hoa cũng không khiến tiểu đội ngoài ý muốn, dù sao trong bọn hắn cũng có người tu tiên trong truyền thuyết a, bọn hắn đến Vũ Nghiên, cũng chính là để tìm kiếm những người tu tiên khác. Thông tin Mộc Hoa cung cấp khiến bọn họ chắc chắn, người tên Trần Nguyên kia có khả năng lớn trên núi Vũ Nghiên.
Biết đến xuất xứ của đồ vật trên đài, Lâm Phàm đối hộp gỗ nhỏ thấy hứng thú, hắn là tên Tu Chân gà mờ tuy rằng không luyện đan, luyện khí, chế bùa linh tinh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn có thể dùng.
Chờ mọi người bình tĩnh lại, người chủ trì tiếp tục nói, “Đây là đan dược được một vị đại sư cung cấp, nghe nói có thể đề cao tính chất thân thể vốn có của người thường, trừ không thể xuất ra dị năng, thì tốc độ, khí lực cũng sẽ không kém dị năng giả !” Bằng từng đó giới thiệu cũng đủ khiến người ta nhao nhao lên, người chủ trì như không bị ảnh hưởng mà tiếp tục đạo, “Nếu chỉ có thế cũng không đáng để đại sư núi Vũ Nghiên tự mình lấy ra, viên thuốc này tên Ngưng tụ đan, theo lời đại sư, dị năng giả chưa đến cấp 3 nếu ăn viên đan này, hiệu quả sẽ không khác biệt với dùng não tinh cấp 3, còn không phải lo lắng vấn đề cấp bậc, khác hệ nữa, nói cách khác, một dị năng giả cấp 1 nào đó ăn được viên dược, là có thể trực tiếp tấn cấp lên cấp 3 !”
“Ào ào ——”
Đại sảnh rộng lớn nổ tung, tiếng người huyên náo, mỗi người nội tâm không ức chế nổi kích động, tại thời điểm dị năng giả cấp 2 cũng có thể trở thành lão đại một đoàn thể này, dị năng giả cấp 3 có thể nói sẽ nắm được địa vị trọng yếu nhất, có quyền lực trong tay, xác suất sinh tồn tăng cao.
Khi người đầu tiên ra giá “100 kg gạo” tức thì báo hiệu mở màn đấu giá gay cấn, mấy người ngồi trên phòng đồng loạt tranh giá, các vị lão đại trực tiếp cầm ống nghe mà lên giá. Mấy vị này không chỉ vừa ý thân phận dị năng giả cấp 3, bọn hắn phần lớn đã là cấp 2 cao giai thậm chí điên phong, trở thành dị năng giả cấp 3 chỉ là vấn đề thời gian, nhưng có thể trở thành lão đại ai đều không phải thành tinh rồi, vị đại sư trên núi Vũ Nghiên kia chịu xuất ra đan dược đấu giá, thì cho dù là số lượng lớn lương thực, hay bất kể thứ gì để đổi, có thể được thông qua viên đan dược mà móc nối kéo quan hệ với một vị đại sư, mới là điều quan trọng nhất !
Tiểu đội Lôi Thần vừa mới lấy ra 500kg gạo đã chọc người ghé mắt rồi, lúc này lại tham dự đấu giá, làm người Vũ Nghiên không thể không chú ý tới tiểu đội tới từ bên ngoài này, sôi nổi mà phái người đi điều tr.a lai lịch.
Trong không gian Lâm Phàm còn có gạo, nhưng nếu xuất một lúc nhiều như vậy có chút khó khăn, với lại gạo trồng trong không gian hắn cũng không quá muốn lấy ra, trong đó có hàm lượng linh khí dồi dào sẽ khiến người Tu Chân khác chú ý, nếu hắn bị phát hiện mang thần vật bên người, nhất định sẽ xảy ra biến cố. Còn gạo cùng dược vật hắn thu thập được, hắn đều dùng trận pháp riêng để ngăn cách linh khí, phòng ngừa lưu trong không gian lâu, lây dính linh khí sẽ bị người hữu tâm phát hiện khác thường.
Xem ra chỉ có thể dùng nguyên liệu thuốc, may mắn linh dược trong không gian của hắn không ít, đều được gieo trồng những năm gần đây, hắn cũng không biết chế thuốc, nên hàng tồn không ít, vị đại sư xuất ra đan dược kia hẳn sẽ đối nguyên liệu thuốc này thấy hứng thú đi.
Vì thế lúc Lôi Khê hô lên, “ Nhân sâm thiên nhiên 200 năm” thì lão đầu râu bạc ngồi yên trong hậu trường lập tức có động tĩnh, mở mắt, “Chỉ tính toán dẫn mọi người lấy ra đồ ép đáy hòm, nhìn xem có vật mình cần hay không, không nghĩ tới thực sự có, ha ha…”
Lão nhân nhẹ nhàng phất tay, một đạo mũi tên khó thấy nháy mắt lẻn vào thân thể người chủ trì, chỉ thấy người chủ trì không dấu vết dừng lại một chút, rồi dùng kỹ xảo, đang lúc mọi người tại lo lắng hay không tăng giá, thì nhanh chóng gõ 3 lần, “Chúc mừng phòng ghế số 2 !”
Đến đây, hội đấu giá cơ bản chấm dứt, những đồ vật tốt nhất, thì một nửa vào túi tiểu đội Lôi Thần.
Những người khác dần dần tán đi, tiểu đội Lôi Thần lấy ra nhân sâm xong, liền chờ đối phương nghiệm chứng, đồng thời bọn hắn cũng xem xét đan dược, mặt trên linh khí nồng đậm làm cho Lâm Phàm xác định, khỏa đan này thật sự là Ngưng tụ đan thượng phẩm, ở trong mắt người Tu Chân, nó cũng cực kỳ trân quý có trợ giúp tăng tu vi, tuy thường xuyên dùng đan tăng tu vi dễ dàng làm căn cơ không vững chắc, nhưng dùng thời khắc mấu chốt, vẫn là có lợi. Người đơn thuần dựa vào không gian thăng cấp để kéo tu vi như Lâm Phàm, dùng xong lại càng không có vấn đề gì.
Vị Tống quản sự kia tự mình chạy tới truyền tin, lúc đến trước mặt mấy người Lôi Khê thì gập người cúi đầu, “Vị đại sư cung cấp đan dược muốn gặp mọi người.”
Lâm Phàm nghe vậy trên mặt không biểu hiện gì, trong lòng lại nhanh chóng gõ gõ tính toán, xem ra tìm kiếm Trần Nguyên so tưởng tượng muốn nhanh hơn, thậm chí bọn hắn còn không cần tìm Trần Nguyên cũng có biện pháp khôi phục bắp chân phải cho Hồng Tư, vì thế nhìn về phía Lôi Khê. Lôi Khê lập tức hiểu ý Lâm Phàm, cười trả lời, “Vinh dự của chúng ta, mời dẫn đường.”
Khi tiểu đội nhìn thấy vị đại sư cung cấp đan dược thì vốn lòng có căng thẳng, nên thân thể phản xạ tiến vào trạng thái phòng bị, đối phương cũng không giận, một bộ vân đạm phong khinh ngồi cạnh bàn gỗ, phẩm trà chất lượng tốt nhất Vũ Nghiên.
Lâm Phàm hít hà, quả nhiên không phải lá trà bình thường, lộ ra cổ linh khí thản nhiên, nhưng so với lá trà trong không gian của hắn, vẫn kém nhiều.
Lôi Khê không hổ là người giỏi giao tiếp, đầu tiên điều chỉnh lại biểu tình, đúng mực mang theo tôn trọng, “Ngài khỏe, không nghĩ chúng ta có thể thấy đại sư chế tạo ra đan dược thần kỳ như vậy.”
Vị đại sư này thản nhiên cười cười, đảo mắt qua mấy người, cuối cùng dừng lại tại Lâm Phàm, nhân sâm tự nhiên 200 năm linh khí sung túc! Vị đại sư này nội tâm hò hét, trên mặt lại bình tĩnh, cũng không biết tên phá gia chi tử nào lại lấy nhân sâm trân quý như thế đổi lấy một viên đan dược cấp 3, “Tại hạ tự Phù Vân núi Vũ Nghiên, tiểu hữu như vậy là đồng đạo, không biết họ gì ?” Xem ra vị đại sư Phù Vân này cho rằng Lâm Phàm là con cháu ăn chơi trác táng của một vị Tu Chân lánh đời nào đó, mà không biết trong không gian Lâm Phàm còn có nhiều vô số kể thảo dược hàng trăm hàng ngàn năm trân quý, tiếc rằng hàng này không có thiên phú chế thuốc, chỉ có thể để những linh thảo kia tùy tiện sinh trưởng.
“Họ Lâm, không biết đại sư Phù Vân có chuyện gì quan trọng ?” Lâm Phàm đứng đến cạnh Lôi Khê nói.
Phù Vân nhìn nhìn người đứng đầy phòng, Tống quản sự thập phần có nhãn lực mời người dư thừa ra.
Lâm Phàm chỉ chỉ Lôi Khê bên cạnh hướng Phù Vân nói, “Để y lại, y là đội trưởng tiểu đội chúng ta, rất nhiều việc là y làm chủ.” Nói giỡn, hắn không am hiểu đối phó loại lão hồ ly này, vẫn là Lôi Khê kinh nghiệm đầy mình.
Phù Vân nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt chợt lóe thần tình đáng tiếc. Chờ bên trong chỉ còn lại có ba người, Phù Vân một hơi lấy ra 3 bình đan, “Ta còn có 2 khỏa Ngưng tụ đan, 2 khỏa Tụ khí đan, 3 khỏa Dưỡng nguyên đan, đều là thượng phẩm đan dược, ngưng tụ đan có thể đề cao tu vi lên tầng 4, Tụ khí đan trợ giúp loại bỏ tạp chất ngưng luyện ra, Dưỡng nguyên đan có thể chữa thương, nếu các ngươi thấy hứng thú, có thể trao đổi.”
Sau khi Phù Vân xuất ra nhiều đan dược như vậy, Lâm Phàm sao mà không biết mình lấy ra nhân sâm 200 năm để đổi một viên ngưng tụ đan là lỗ như nào, nhiều năm qua, hắn luôn vội vàng xử lý không gian, chuẩn bị cho bùng nổ tang thi, trừ bỏ Trần Nguyên, hắn căn bản không có thời gian tiếp xúc người Tu Chân khác, tự nhiên không biết giá hàng hiện giờ của giới Tu Chân. Bất quá nói thiệt thòi cũng muốn nhìn người, nhâm sâm trăm ngàn năm trong không gian Lâm Phàm đầy rẫy, thứ kia chỉ như cây củ cải, linh khí đầy đủ cùng trận pháp gia tốc thời gian, nuôi nhân sâm so ngoại giới không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
Cấp cho Lôi Khê ánh mắt, Lâm Phàm đến bên bàn kia, thập phần tự nhiên châm trà nhâm nhi thưởng thức. Lôi Khê hướng Phù Vân cười cười, cười đến đối phương nổi da gà toàn thân, trước lúc tới đây, Lâm Phàm đã đem danh sách dược liệu cần thiết viết ra giấy đưa cho y rồi.
Vốn là muốn thử một phen, thử điểm mấu chốt của đối phương xong, Lôi Khê không chút do dự ra giá, Phù Vân dù sao cũng là hàng năm Tu Chân luyện đan, làm sao hiểu được cùng người đàm phán giao dịch, khi hắn cầm được ra đan dược khoe khoang, đã định trước bị thua thảm hại.