Chương 7
Một ngày mới lại đến, các chú chim xinh xinh đủ màu sắc trong phủ tam vương gia thi nhau hót ríu rít. Mạnh Tứ đẩy cửa thư phòng bước vào.
- Vương gia, tôi đã điều tr.a xong rồi
Tiêu Hàn đang viết, bỗng dừng tay, nhìn thẳng vào Mạnh Tứ ý bảo Mạnh Tứ có thể bắt đầu trình bày.
- Cô tên là Hà Tử Hiên, năm nay 22 tuổi, cầm kì thi họa hơn các nữ nhân khác 1 bậc, học vấn ko thua gì nam nhi. Cô còn là đại tiểu thư của Hà phủ, cha mẹ mất từ 5 năm trước, còn lại người thân là 1 đứa em trai Hà Tử Tuấn. Vì cha mẹ mất sớm từ năm 17 tuổi cô đã phải gánh cả 1 gia nghiệp, khi em trai đủ 20 tuổi thì giao lại cho em trai quản lí tất cả. 1 tháng trước Tử Tuấn làm ăn thua lỗ đã thiếu Lâm Cát 1 khoảng tiền lớn khiến Hà phủ ko kịp xoay chuyển, tên Lâm Cát thừa nước đục thả câu nên bứt ép Tử Hiên tiểu thư, những chuyện tiểu thư làm Tử Tuấn ko hề biết.
- Mọi chuyện ra là vậy, Mạnh Tứ làm việc tốt lắm, được rồi lui ra đi
- Dạ
Tiêu Hàn dựa người vào ghế ngẫm nghĩ, cô gái này phải chịu nhục nhã đau đớn đến vậy, mọi thứ cô ấy làm điều vì Hà phủ và người thân của mình ko hề nghĩ gì cho bản thân mình, đúng là khó kiếm 1 người chịu hi sinh như vậy.