Chương 1
Một năm nào đó, vào một tháng nào đó, trong một ngày trời thật là đẹp, thật là tuyệt vời theo như cách nghĩ của đại đa số dân chúng.Buổi sáng mát dịu trong lành, ánh nắng ấm áp chiếu rọi khắp nơi khiến lòng người thanh thản. Mây trắng bồng bềnh, gió thổi hiu hiu, tiếng chim lảnh lót vui tai, quả thực rất thích hợp để....ăn vận ra đường!
Tại một ngôi nhà để sống như bao căn nhà khác, có điều nó cũng không được bình thường, bởi vì nó to hơn một chút, đẹp hơn một chút, sang trọng hơn một chút, tiện nghi hơn một chút, cái gì cũng hơn một chút, góp lại sẽ là hơn rất nhiều chút. Theo như quan niệm tên gọi đã được phát hiện trước khi chúng ta được sinh ra thì ngôi nhà "không bình thường" đó gọi là biệt thự.
Mà giờ phút này, những người có mặt tại đây đều được một vé miễn phí xem show trình diễn thời trang "kinh hồn bạt vía" nhất thế kỷ. Người mẫu kiêm nhân vật chính, kiêm "nhà thiết kế" và làm luôn cả bên ban tổ chức không ai khác là chủ nhân của căn biệt thự này, Nam Cung Hân Vũ.
(Huyết Tử: *clap clap* vỗ tay cho nữ chính lên sàn nào * hú hú*)
Chính là theo như tư duy logic ở trên, trời đẹp thì thích hợp mặc đẹp ra đường, nên cho dù Nam Cung Hân Vũ là sâu gạo nằm ở nhà, chơi ở nhà, tán gẫu với "hồ bằng cẩu hữu" của mình tại nhà, có mặt trong nhà 23/24 cũng phải lê mông xách dép chạy đi vận đồ ra đường.
Bất quá vị tiểu thư nào đó sinh ra đã mang nhan sắc hại nước hại dân, xinh đẹp thiên kiều bá mị, đường cong nóng bỏng quyến rũ chỉ đứng im không làm gì cũng trở thành "dáng đứng thế kỷ" thu hút vô số ong bướm vây quanh và trúng phải thật là nhiều tia lửa điện của chị em phụ nữ qua đường.
Lảm nhảm một hồi quay trở lại vấn đề chính, lại nói nguyên nhân khiến ngôi biệt thự vốn đã không lúc nào được yên bình này trở thành sàn catwalk cũng chẳng to tát gì cho cam, chỉ là bởi mỗ nữ nào đó là một bình hoa hàng thật giá thật, nói dễ nghe thì là vậy, nói khó nghe chút thì chính là dạng hồ li tinh như mọi người vẫn đồn đãi, muốn trở thành "con gái nhà lành".
Ôi cái nguyên nhân đối với con nhà người ta thật là bình thường không thể bình thường hơn, ra đường nhắm mắt vơ đại cũng có thể chất thành núi nhỏ, hoặc là kiếm một vài bộ cánh trang nhã lịch sự, biến mình trở thành đoan trang là xong! Bất quá, đối với cái vị hơi bị không bình thường nào đó thì đây căn bản là vấn đề khó giải quyết, giống như mò trăng đáy bể, lên trời hái sao vậy.
Cho nên màn trình diễn thời trang " lóa mắt" người nhìn này là để bạn nữ Nam Cung Hân Vũ từ phượng hoàng biến thành cóc ghẻ. Phép thuật nhiệm màu đó là- hóa trang. Những bộ đồ kia không dám nói là bình thường mà phải là quá tầm thường!
--Lần thứ nhất: một bộ váy liền thân màu trắng,không hoa văn họa tiết, không kiểu này kiểu nọ, xác thực là thịnh hành ở thế kỷ XIX!
Mỗ nữ: “Thế nào? Có được chưa?”
Khán giả:....* lắc đầu *
Bọn họ thầm nghĩ, “Tiểu thư, người có chắc nhân viên bán hàng đưa bộ lỗi mốt không vậy? Sao tiểu thư mặc vào giống thời trang mới nhất năm nay a? Nhìn vào quá chói mắt! Out!”
---- Lần thứ 2: váy xòe, áo thun, trông thực không có thẩm mĩ!
Mỗ nữ: “Ok rồi chứ?”
Khán giả:....* lắc đầu tập 2 *
Thầm nghĩ, “Cùng là người mà tại sao tiểu thư mặc lên lại...,ách, quá đẹp a? Đường cong thực quyến rũ, nhìn ngang ngó dọc vẫn không giống con nhà lành!”
---- Lần thứ 3: Quần jeans, áo sơ mi
Mỗ nữ cắn răng: “ Có trở thành thùy mị nết na không?”
Khán giả:.... * tiếp tục lắc đầu * Luồng suy nghĩ hình thành, “ Tiểu thư, đây là những bộ "nghèo" nhất trong thời trang a!”
....
---- Lần thứ n
Mỗ nữ phát lửa: “ Vẫn chưa thành con nhà lành?”
Khán giả:....* hỗn độn trong gió * * lắc đầu muốn gãy cổ *
Mỗ nữ trực tiếp phun trào: “Ta sinh ra chính là con gái nhà lành, cần gì hóa trang, hôm nay nhất định phải ra đường!”
Khán giả: “Tiểu thư, người không nên ra đường a T_T “
(Tác giả nói: quả thực không phải người a~~ đây chính là đồng học của Đát Kỷ!)
--- --------- ta là tuyến phân cách "gái nhà lành" ra đường --- ------ ----
Trên đường phố hiện giờ là một mớ hỗn độn, ách tắc giao thông trầm trọng, tiếng còi xe vang đầy trời tạo thành bản bản giao hưởng "vui tai", xe cấp cứu tới liên tiếp,... mà nguyên nhân dẫn đến cục diện rối loạn đó là sự xuất hiện của một mĩ nữ tuyệt sắc kiều mị, ba vòng nóng bỏng đốt mắt người nhìn, môi hồng răng trắng, ngũ quan tinh xảo tựa thiên tiên, lại quyến rũ mị hoặc như yêu tinh. Quả thực là vưu vật a! Mĩ nhân họa thủy không ích nước cũng chẳng lợi nhà ấy không ai khác là Nam Cung Hân Vũ.
Bạn nữ nào đó rốt cục hối hận vì trời đẹp quá mà ra đường. Nhìn xem, xung quanh toàn là ánh mắt hình trái tim sắp rớt ra ngoài của các giống đực, có người phun máu mũi trực tiếp ngất xỉu, CMN không phải là hắn nghĩ đến hình ảnh cấm mà mất máu chứ?
Còn bên kia, bên kia, cả bên kia nữa, vô số bên bên và kia kia, bọn họ nước miếng rớt xuống sắp thành sông nhỏ rồi, nhìn qua, ợm, tởm ch.ết được!
Sau khi đã quan sát trận địa một lượt, mỗ nữ quyết định... đi về! Bất quá, ngay khi định rút quân xoay mông bỏ chạy thì Nam Cung Hân Vũ tu "đức" tám đời thật vinh hạnh bị trúng đạn!
Này không phải ánh mắt sói đói của lũ man rợ ôm gốc cây nhìn cô, mà là của mọi giống cái trên đoạn đường bắn tới a. Ách, cả con chó xinh đẹp đáng yêu thế mà cũng cho cô ăn một đạo tia lửa điện, nhìn nó nhe hàm răng sắc bén ra đe dọa, mỗ nữ chỉ có một suy nghĩ, “Ạch,chó nhỏ, mày... cũng là giống cái đi?”
( Tác giả: ha ha, Đát Kỷ thời @, chị thực vui tính!)
Người qua đường Ất: “Quả thực giống hồ li tinh mà!”
Người qua đường Giáp: “Nhìn cũng không phải hạng con gái nhà lành gì.”
Người qua đường Bính: “Rõ ràng là tiểu tam chuyên phá hoại gia đình nhà người ta.”
......
Người thứ n+1 qua đường: “Nhìn bộ ngực khủng của cô ta giống như muốn đè ch.ết người vậy!”
....
Mỗ nữ nào đó cắn răng khinh bỉ nói, “TMD, các người không đẹp bằng thì ghen ăn tức ở? Đẹp như hồ li tinh cũng là tội? Có thấy tôi đi giật chồng cướp bồ người ta không? Cup E thì đè ch.ết người được à? Có thấy tôi làm hại đến môi trường quốc gia không? Có.... @#$%%℅¥¢....” ( thỉnh lược 1000 chữ)
Sau đó, không có sau đó,toàn thể mọi người câm nín trước trình độ phun nọc độc không ngừng nghỉ của ai kia.
Nam Cung Hân Vũ xoay mông, lắc eo, vác thân trở về nhà. Ở nhà an toàn hơn nhiều. Chính vì thế mới hiểu được nỗi khổ ban nãy của người giúp việc, tiểu thư nhà họ không nên ra đường. Bất quá đã muộn~ing.
Trên đường trở về căn cứ, Nam Cung Hân Vũ tiếp tục anh dũng đi qua mưa bom bão đạn, dòng sông trái tim, cuối cùng mang theo thương tích đầy mình. Rốt cục không thể nhẫn được nữa bèn ngửa mặt lên trời thét lớn, “Thiên a~ công lí ở đâu?” Giọng phát thanh mang theo sức công phá quả thực khiến chim chóc bay toán loạn, rụng hết lông.
Không để cho ai đó đợi lâu, nhạc chuông báo tin của lão thiên gia đã vang lên, "Xẹt..xẹt.." "Đùngggg
..." Nam Cung Hân Vũ chính thức bốc hơi biến mất ngay tức khắc. Sau đó trời lại trở về vẻ đẹp như cũ, tựa như tia sấm sét vừa rồi chưa từng xuất hiện.
Và, bạn nữ nào đó khi bị sét "ái tình" của lão thiên bắn tới, chỉ đành nước mắt chảy dài, “Thật không công bằng a!”