Chương 2

Tiểu Lệ thấy Nhật Thiên xô mình mà binh Hạ Nhiên, tức giận đứng dậy, hét lên:
- Nó là ai mà anh binh nó vậy? Em mới là người yêu của anh, không phải con nhỏ đó - Xong Tiểu Lệ quay sang chỗ Hạ Nhiên - Mày, tao hỏi mày là ai mà dám ôm Nhật Thiên của tao.
Hạ Nhiên bật cười, nói:


- Cô em nhỏ hơn tôi 1 tuổi đấy.... ăn nói có lễ phép một chút đi, nếu không tôi lại tưởng gia đình cô em không biết dạy.


Tiểu Lệ nghe những lời nói đó, càng sôi máu. Đi lại trước mặt Hạ Nhiên, giơ tay lên, định tát cô một cái nữa. Nhưng Hạ Nhiên sẽ để điều đó xảy ra sao?, để việc mà cô ghét nhất tái diễn lại một lần nữa?. Chắc chắn là không rồi. Cô phản xạ nhanh chóng, cầm tay Tiểu Lệ lại, bóp chặt, nói:


- Tôi nói rồi mà. Tôi ghét nhất là ai tát vào mặt tôi, bộ cô bị điếc hả? Nể mặt cô là người yêu của Nhật Thiên nên tôi không đánh cô, nếu không nãy giờ cô không xong với tôi rồi, biết chưa? - Cô bóp chặt tay Tiểu Lệ hơn rồi dùng một lực mạnh, một tay đẩy Tiểu Lệ té xuống đất - Còn hỗn láo như vậy một lần nữa thì đừng trách tôi.


Xong cô bỏ đi, mặc cho Tiểu Lệ đang khóc lóc ở đó. Nhật Thiên thấy vậy, tưởng cậu sẽ lại và an ủi Tiểu Lệ. Nhưng không ngờ cậu lại cười rồi nói:


- Chẳng phải vừa nãy anh nói em phải biết giữ lễ phép sao? Chưa biết truyện gì mà đã hung dữ đánh cô ấy như vậy rồi, nên nói em tội hay như vậy là đáng nhỉ? - Cậu quay lưng định bỏ đi - À mà để anh nói cho em biết, anh ghét nhất ai đụng tới Hạ Nhiên, mặc dù là con gái anh cũng không tha đâu. Anh cũng không thích con gái có tính hung dữ như vậy đâu, chia tay nha!!


available on google playdownload on app store


Cậu bỏ đi, chạy theo Hạ Nhiên đang đi phía trước, bỏ lại Tiểu Lệ đang ngồi dưới đất, nước mắt rơi lã chã. Cô đứng dậy, lấy tay lau nước mắt:
- Hức...... anh dám vì con nhỏ đó mà bỏ rơi tôi. Tôi sẽ không bỏ qua đâu, các người cứ đợi đó.


Trong lúc đó, Nhật Thiên chạy theo Hạ nhiên đang tức giận đi về lớp. Cậu kéo tay cô lại:
- Tớ xin lỗi, cậu có đau không hả? - Nhật Thiên bóp cằm của cô lại, quay qua quay lại xem có vết thương nào không.
Cô gạt tay cậu xuống, liếc cậu, nói:


- Để tớ tát cậu một cái xem thử nhá - Cô giơ tay dọa đánh Nhật Thiên.
- Ok, nếu vậy thì cậu đánh đi tớ chịu.
Nói là chịu mà mắt mũi cứ nhắm tít lại, Hạ Nhiên thấy vậy, bật cười:


- Cái kiểu của cậu, chưa đánh mà đã như vậy rồi, đánh cậu thì không biết như nào nữa - Cô hạ tay xuống - Mà cậu cũng biết nhìn người quá nhỉ? Bồ không biết bao nhiêu đứa rồi mà nhìn người vẫn kém như vậy - Cô lắc đầu - Chọn trúng con nhỏ hiền thục dịu dàng quá mà, hihhiiii.......


Cô nói trúng tim đen của cậu, cậu tức điên lên. Mà cũng đúng, cậu bồ không biết bao nhiêu người rồi mà vẫn như vậy. Cứ thấy ai đẹp là tán, ai dễ thương là tới luôn, không chịu tìm hiểu trước tính tình như thế nào. Lần này bị Hạ Nhiên nói như vậy, cậu tự nhủ phải rút kinh nghiệm. Mà nghi lắm, không biết bao nhiêu lần rút kinh nghiệm rồi, rút miết mà chẳng ra cái gì hết, lần nào có người yêu mới cũng vậy.


Hạ Nhiên nói xong bỏ chạy, quay lại lè lưỡi trêu Nhật Thiên. Cậu trơ mắt:
- C.....cậ.....cậu, cậu đứng lại đó cho tớ, Trương Hạ Nhiên!!! - Cậu vừa nói vừa đuổi theo Hạ Nhiên.
_____________________________________
****Tan học****


- Tài xế tới rồi - Nhật Thiên liếc cô, rồi bảo cô lên xe, cả hai cùng về nhà. Cậu đưa Hạ Nhiên về đến nhà, cô xuống xe, tạm biệt Nhật Thiên rồi vào nhà.
Cô vừa vào đến nhà, bỏ giày ra, chạy vào ôm mẹ cô. Mẹ cô đang ngồi đọc báo trong phòng khách, cô ôm chầm lấy mẹ cô, làm bà giật mình:


- Con gái cưng của mẹ về rồi đây - Cô cười nói.
Mẹ cô bỏ kính ra, vuốt tóc cô rồi bảo:
- Ừm. Thôi con lên phòng tắm rửa đi rồi tí nữa có người đến trang điểm cho con. Mẹ mới mua cho con bộ váy đó, mẹ để trên phòng. Tối nay tập đoàn N mời gia đình ta đến dự tiệc. Nhanh lên tắm rồi thay đồ đi.


Cô đứng dậy, xách cặp chạy lên cầu thang:
- À mẹ, anh hai chưa về hả? - Cô quay lại hỏi mẹ cô
- Anh con đang về - Bà đáp


Xong cô chạy lên phòng tắm rửa, rồi thay bộ váy mẹ cô mới mua. Trông cô lúc đó thật đẹp. Sau khi trang điểm xong, nhìn cô còn hơn cả thiên thần. Chắc chắn cô sẽ là tâm điểm của buổi tiệc đó.






Truyện liên quan