Chương 7
Sau khi bị Trình Phong " bắt cóc " và quăng lên xe, Hạ Nhiên toàn thân như bốc lửa, cứ như muốn thiêu cháy cả chiếc xe vậy.
- Tiểu công chúa, em làm gì dữ vậy Đâu có nghiêm trọng như vậy đâu - Trình Phong quay sang, khoác vai Hạ Nhiên như trong buổi tiệc hôm qua.
Hạ Nhiên lập tức giật khủy tay ra sau, ngay mặt Trình Phong nhưng anh đưa tay chặn lại:
- DỮ DỮ CÁI ĐẦU NHÀ ANH........ TÔI CÓ NÓI LÀ MUỐN ĐI CHUNG VỚI ANH SAO CÒN TỰ TIỆN BẮT CÓC NGƯỜI NHƯ VẬY TÔI SẼ BẮT ANH VÀO TÙ ĐÓ, TÊN ĐÁNG GHÉT.....
Hạ Nhiên hét lên quay sang đòi mở cửa xe nhưng căn bản là không được. Cô bị Trình Phong bắt đi như vậy không lẽ sẽ dễ dàng để cô đi sao
- Rốt cuộc anh muốn dẫn tôi đi đâu đây - Một lúc sau cô trấn tĩnh lại, quay sang hỏi - Mà có thật là mẹ tôi kêu anh đi đón tôi không hả Ê trả lời tôi xem nào.....bộ điếc rồi hả, ê......
Hạ Nhiên ra sức hỏi Trình Phong nhưng dường như anh không quan tâm, khóe miệng khẽ cong lên và chỉ vẻn vẹn một câu:
- Cứ chờ đến nơi em sẽ biết.....
_________________________________________
Công viên giải trí
- Hả
Hạ Nhiên vừa bước xuống xe thì bất giác không nói nên lời. " Tại sao hắn lại đưa cô đến nơi mà cô thích nhất vậy chứ Rốt cuộc hắn có âm mưu gì " Trong đầu cô lập tức hiện lên hàng loạt suy nghĩ.
- Sao hả Em ngạc nhiên chứ - Trình Phong khẽ bước đến cầm tay Hạ Nhiên kéo đi hòa vào đám đông phía trước.
Hạ Nhiên không ngờ Trình Phong vẫn còn nhớ đây là nơi cô rất thích. Từ nhỏ, cô, anh Hảo Minh và Trình Phong chơi rất thân. Vào thời gian rảnh, cả 3 thường dẫn nhau đến đây chơi. Hạ Nhiên luôn luôn được đi ở giữa. Thật sự khoảng thời gian đó rất vui vẻ. Nhưng rồi, chuyện đó đã nằm ngoài dự tính. Hôm đó, sinh nhật Hạ Nhiên, 19 - 5 và cũng là cái ngày kết thúc tất cả.
*** Hồi tưởng ***
Lúc đó, Hạ Nhiên và Trình Phong vừa tròn 6 tuổi, Hảo Minh thì 7 tuổi. Chiều hôm đó, cả 3 cùng nhau đến công viên giải trí chơi đến tận chiều tối để chúc mừng sinh nhật Hạ Nhiên.
7 giờ đúng, cả ba cùng nhau rời khỏi công viên đến quảng trường dạo mát. Vừa đến nơi, tìm được một chỗ ngồi lý tưởng:
- 2 đứa ngồi đây nha, anh chạy đi mua đồ xíu. Nhất định không được đi lung tung biết chưa - Hảo Minh dặn dò kĩ lưỡng rồi phóng đi.
Giờ chỉ còn lại Hạ Nhiên và Trình Phong. Hôm nay là sinh nhật của cô nên cô mặt một bộ váy mà trắng rất dễ thương, tóc được búi lên 2 bên. Xinh xắn cực kì.
Trình Phong thì mặc áo sơ mi trắng đóng thùng cùng chiếc quần sock đến đầu gối màu đen. Đơn giản nhưng rất điển trai.
Thật ra, từ nhỏ Hạ Nhiên rất thích Trình Phong. Lúc nào cũng giành đi chung với cậu, làm việc gì cũng muốn làm cùng Trình Phong. Nhân ngày sinh nhật 6 tuổi của cô, Cô muốn thổ lộ tình cảm của mình. Dù nhỏ nhưng cô vô cùng thích Trình Phong. Hảo Minh vừa đi, cô liền đứng dậy ra trước mặt của Trình Phong, chắp hai tay phía trước, cúi đầu xuống đất.
- Hạ Nhiên, em sao vậy Đau chỗ nào sao - Trình Phong đứng dậy lại gần Hạ Nhiên
- Em th.......thi.......thích......
- Sao vậy
- EM THÍCH ANH, TRÌNH PHONG - Cuối cùng cô cũng rút hết can đảm nói ra điều cô muốn nói.
Trình Phong lúc đó hơi bất ngờ nhưng cũng trấn tĩnh rất nhanh, cậu cười:
- Em đùa anh đúng không, Hạ Nhiên?
- Không em nói thật. Sau........sau này anh.........cưới.....cưới em nha - Mặt Hạ Nhiên đỏ lên tột độ. Cô bỗng dưng thấy xấu hổ nhưng cô mong đáp lại đó là một câu đồng ý và một cái ôm.
Trình Phong nghe xong, bất giác cười rất lớn:
- Hahaaahaaaa..........đúng là.....Em là đồ ngốc, Hạ Nhiên à...
Hạ Nhiên bát ngờ sững người khi nghe câu nói đó:
- Anh nói gì vậy, Trình Phong......
- Anh nói em là đồ ngốc. Em nghĩ chỉ cần em thích anh thì anh sẽ cưới em hả Ngây thơ... Trước giờ anh chỉ xem em như một người bạn thôi, bạn bình thường thôi. Em nghĩ nhiều quá nhỉ......
Vừa dứt lời thì một cô bé xinh xắn dễ thương từ đâu chạy tới ôm tay Trình Phong:
- Trình Phong, cậu cũng đi chới sao Chúng ta có duyên thật á - Xong cô bé đặt lên má Trình Phong một nụ hôn nhẹ.
- Chuyện gì vậy chứ - Hạ Nhiên dường như không tin vào mắt mình nữa
- Thôi, em sinh nhật vui vẻ.......... Anh đi chơi với Hinh Tiên đây. Bye bye cô bé - Nói xong cậu quay đi với Hinh Tiên mà không hề nhìn lại. Để lại Hạ Nhiên đang bất động đứng đó, hai dòng nước mắt tuông không ngừng.
Hảo Minh vừa lúc đó, đi mua đồ đến. Trên tay cầm hộp bánh kem có khắc chữ: Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau. Hảo minh về vừa kịp lúc chứng kiến mọi chuyện. Chạy đến bên Hạ Nhiên. Hạ Nhiên khóc òa lên rồi chạy mất. Một chiếc ô tô lao về phía cô và rồi..............
- A................. - Cô bị văng đi một đoạn xa, máu me đầy đường
- Hạ..............Hạ Nhiên...........