Chương 5: Chủ tớ ước định
Hàn Tiếu bước ra khỏi phòng, sáng sớm trời trong nắng rực rỡ, nhưng Hàn Tiếu lại thấy trong lòng nặng trĩu. Vân Vụ lão nhân đang đứng trong viện, ở đúng ngay chỗ hôm qua đưa nàng đến, vẫn cái tư thế đó. Ông ta cứ như vậy đợi suốt một đêm?
Lời Nhiếp Thừa Nham nói vang lên bên tai Hàn Tiếu: “Vân Vụ lão nhân là ông nội ta, độc ta trúng là loại độc độc nhất vô nhị của núi Vân Vụ – Lục Tuyết”. Lời nói ấy tràn ngập hứng thú, oán hận cùng bi quan chán đời trên người hắn, chẳng lẽ không hoàn toàn do bị thương què chân? Hàn Tiếu cảm thấy hơi sợ rồi.
Vân Vụ lão nhân đứng trước mặt nàng,khuôn mặt nhìn không ra biểu cảm gì. Chắc hẳn ông ta đã biết Nhiếp Thừa Nham còn sống, thế nhưng lại chẳng lộ ra bộ dáng mừng rỡ. Câu nói đầu tiên sau khi ông gặp Hàn Tiếu lại là một câu hỏi: “Ngươi đã làm những gì cho hắn?”.