Chương 8

Khi loài hoa lam sắc “Xin đừng quên tôi” đang dần dần héo tàn, thì cũng là lúc báo hiệu mùa xuân đã qua đi.
Khả Lạc bắt đầu mang trong lòng một chút lo lắng, cùng gió hạ đầu mùa ngọt ngào hương say mà lớn lên từng ngày.


Hắn cũng không trốn học nữa, bởi vì chỉ khi đi đến trường bằng con đường kia, hắn mới thấy được bồn hoa trên ban công Phi Đặc có bị phá huỷ hay chưa.
Phi Đặc dạy cho hắn rất nhiều điều, thường xuyên phái hắn đi ra ngoài xử lý một ít nhiệm vụ khảo nghiệm cơ trí cùng mưu kế ứng biến.


Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Phi Đặc thoáng hiện cơ trí cùng thành thục, Khả Lạc đôi lúc sẽ sinh ra một loại lỗi giác kỳ quái — cảm thấy Phi Đặc bị mình khi dễ áp bức ôm mà nức nở trong giáo đường kia cũng không phải Phi Đặc trước mắt này.


Nhưng là, y biết hết tất cả về mình, thậm chí biết chính mình thích ăn món gì, thích mặc quần áo màu gì.






Truyện liên quan