Chương 48
Mọi người bước vào phòng Á Hi nhẹ nhàng đóng cửa lại, hắn đi đến bên cửa sổ kéo màg ra ánh nắng chiếu vào đầu giường khiếncô hơi nhíu mày
- Fred người làm gì thế, Hy Tranh cô ấy đang... - Á Hi thấy hắnkéo màng liền nói nhưng hắn đã xen vào
- Ánh nắng chiếu vào thì tốt thôi - hắn đi lại sofa ngồi hai chân bắt chéo vào nhau rồi lấy trong túi rút đíu thuốc ra hút
- Chuyện gì - hắn
- Ngạo Thiên em là Thẩm Uyên nè, em muốn gặp anh, em đợi anh ở nhà nha - hắn cố tình bắt loa lớn lên để mọi người nghe
- Được 15phút nữa anh về. - hắn nhếch môi rồi đứng dậy bước ra cửa
- Này Thiên Vương Thẩm Uyên có phải là người - Tuyết Nhi cảm thấy mìnhđã nghe tênnay ở đặu rồi
- Ừ - biết vợ mình nói gì Thiên Vương đã trả lời luôn
- Cô ấy là ai thế - Á Hi tò mò hỏi
- Là bạn gái cũ của Fred - Á Hi hơi bất ngờ khi mẹ mình nói, bà cũng biết sao
- Bạn gái cũ - Á Hi nghe điệu hắn nói chuyện hình như hắnvao cô gái kia rất thân
- Chuyện này xảy ra cách đây cũng 10 năm rồi-Tuyết Chân di lại kéo kèm cửa xuống, bà ngồi xuống ghế thở một hơi dài
- Ba mẹ Fred mất, vì bị người khác chơi đâm sau lưng, người đó cho người bắt chị dâu ( tức là mẹ cuả Ngạo Thiên nha) rồi quy hϊế͙p͙ ba cuả Fred gia toàn bộ quyền công ty cho mình, hứa sẽ thả chị dâu ra. Nhưng ông ta không giữ lời, khi ba Fred đem con dấu công ty giao cho ông ta, ông ta đã cho người làm nhục chị dâu rồi quăng chị ấy xuống biển, ba Fred bị người khác giữ chặt chỉ biết khóc khi nhìn vợ mình bị người khác hại. Ba Fred đã bị ông ta bắn ch.ết và cũng quăn xuống biển. Và rồi cô phải đưa Fred sang Anh sống - Chồng Tuyết Chân đi lại lao nước mắt cho vợ mình
- Sao mẹ biết - Á Hi
- Khi lấy được con dấu của công ty khoảng một năm ông ta nắm toàn quyền cuả công ty và phá bỏ những gì mà ba Fred đã làm ra. Khoảng một năm sao khi mọi việc đã đi theo nề nếp thì ông ta quay lại kể toàn bộ cho cho cô và Fred biết, hôm dó là sinh nhật đó Fred khi tròn 16tuổi.Fred nói sẽ khiến ta chịu những gì mà ba mẹ mình đã chịu,và cô nghỉ người đàn ông không ai khác là ba cuả Hy Tranh - Thật ra thì chuyện này cũng không thể trách Frded được
- Này Hy Tranh tỉnh rồi này - Tuyết Nhi la lên
- Này bạn có sao không, có nhớ mình là ai không - Tuyết Nhi quan sát cô xem có bị thương ở đâu nữa không
- Hạ Băng đâu con bé không sao chứ- cô thiều thào nói, định ngồi vậy mhiưng sao cảm thấy chân không còn một tí gì cảm giác không lẻ cô bị