Quyển 1 - Chương 5: Lam Kiều
Lam Kiều có thể trở thành một trong ba bang hội lớn, bang chủ của nó tuyệt đối là nhân tố ảnh hưởng lớn nhất, bất luận đẳng cấp hay kỹ năng cũng đều tuyệt đỉnh nhất. Lúc rèn ra Tuyết Nguyệt đao, tuy không xưng là thần khí nhưng cũng là trang bị cao cấp nhất do người chơi tự mình rèn ra của khắp các server Thế Giới Giang Hồ từ trước đến nay. Mà Lam Kiều chính là loại người trừ khi cần thiết chứ không bao giờ khoe khoang thành tích. Bất quá đối với hắn mà nói, thời điểm cần thiết của hắn cũng thật sự quá nhiều. Chẳng hạn như lúc hôn lễ cử hành đến một nửa, lại một lần… đúng, mấy tháng trước hắn cũng đã cử hành một lần, long trọng hơn, lớn hơn. Thế nhưng rất không may, hai lần đều bị gián đoạn.
Tân nương lần trước chính là... Không Phải Dược Sư.
Người mới người cũ đều tề tụ một chỗ, đây là thể loại xui xẻo gì đây?
Diệp Ly Ly hồn nhiên không biết mình đã trở thành cái đinh trong mắt người ta, ung dung đi theo Tài Lang cùng Trúc Hải Thính Tùng vào tổng hội Lam Kiều. Vừa trải qua một trận cướp dâu, bang chúng Lam Kiều vẫn còn tức giận. Nhìn thấy vài người xa lạ đi vào tổng hội, vẫn cẩn thận ngăn bọn họ lại. Cho đến khi nhìn thấy bang chủ phu nhân Tuyết Nguyệt Lưu Ly mới cho bọn họ đi vào.
[Thế giới] Tài phú thương sao lại có hứng thú đến thăm Lam Kiều chúng ta vậy hả?
Một thiếu niên thanh tú từ trên xà nhà nhảy xuống. Thiết kế nhân vật trong trò chơi này đều rất xinh đẹp, nhưng vẫn khác biệt ở trang bị. Nhìn trang phục nhẹ nhàng khoan khoái của người này vẫn có thể đoán ra sức nhanh nhẹn của hắn sẽ cao đến không hợp lẽ thường. Đương nhiên, với {Thuật giám định} biến thái của Diệp Ly Ly, cô cũng không cần đoán mò làm cái gì.
[Phụ cận] Tài Lang: Bang chủ các ngươi có ở đây không?
Tài Lang đi ra một bước, hỏi. Mặc dù được nhìn thấy năng lực trả giá tài hoa của Trúc Hải Thính Tùng, nhưng Diệp Ly Ly vẫn chưa quen thuộc lắm với người này. Hắn ta cũng không hay nói chuyện, cho nên quyền hành đương nhiên được giao vào tay Tài Lang – người quen của em trai họ Diệp.
[Thế giới] Lão đại à? Đang ở phía bên kia vách tường đây này.
Những lời này là nói trên kênh thế giới, cho nên hậu quả chính là…
Thiếu niên ngay lập tức bị đóng thành băng.
Một nam tử áo lam từ trong phòng đi ra. Thế Giới Giang Hồ cung cấp rất nhiều sự lựa chọn tướng mạo nhân vật, đồng thời cũng có ba nhóm tuổi được định dạng chính là trên mười tuổi, trên hai mươi tuổi và trên ba mươi tuổi. Rất rõ ràng, người nọ chính là bộ dáng chừng ba mươi tuổi, nhưng lại không có vẻ quá già, ngược lại càng nhiều thêm hương vị thành thục.
{Băng Hệ ma pháp} vừa được thi triển hiển nhiên là bút tích của hắn. Hắn cũng không nhìn đến vị thiếu niên bị đóng băng kia, chỉ cười nói:
[Phụ cận] Lam Kiều: Không Phải, đã lâu không gặp.
Diệp Ly Ly vốn đứng ở vị trí cuối cùng, lần này ánh mắt mọi người cũng đã rơi lên người cô. Trang phục tân thủ, tay cầm kiếm gỗ, nhìn thế nào cũng không giống Không Phải Dược Sư nổi danh một thời, thật cũng không biết hắn làm sao nhận ra được. Diệp Ly Ly dùng {Thuật giám định} cả buổi, mới nhận ra {Thuật giám định} của đối phương cao siêu hơn mình. Chợt nhớ tới mình đang đứng trên giang hồ, Diệp Ly Ly ôm quyền trả lời:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Đã lâu không gặp.
Lại không biết động tác khí khái của đàn ông này rơi vào mắt người khác đã trở thành bằng chứng phạm tội của nhân yêu Không Phải Dược Sư.
Hai người đều nhẹ nhàng chào hỏi nhau, giống như những lẩn đuổi giết lúc trước chỉ là trò đùa của một đôi bạn hữu.
Đứng dậy, Diệp Ly Ly thu quyền, lên tiếng:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Chúng tôi làm nhiệm vụ, muốn tìm ra đạo tặc Như Phong. Ngươi có trông thấy rõ bộ dáng của hắn không?
[Phụ cận] Lam Kiều: Không có.
Lam Kiều trả lời dứt khoát. Nhìn thấy nhóm người Tài Lang nhíu mày liền bổ sung thêm một câu:
[Phụ cận] Lam Kiều: Tuy nhiên chúng tôi có quay phim hôn lễ, cũng đúng lúc quay được cảnh kia.
Lam Kiều giao dịch cho Diệp Ly Ly một thứ gì đó.
Tài Lang không khỏi vì suy nghĩ tiểu nhân vừa rồi của mình mà xấu hổ, xem ra Lam Kiều thật sự không chấp nhặt chuyện lúc trước. Bớt đi một địch thủ mạnh, Không Phải Dược Sư mất đi 50 cấp ngược lại còn là trong họa có phúc.
Diệp Ly Ly không hiểu rõ “công lao vĩ đại” của Không Phải Dược Sư lúc trước, chỉ cảm thấy người này không hề kiêu ngạo như những cao thủ khác bèn cười nói:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Cám ơn.
[Phụ cận] Lam Kiều: Minh Nguyệt Thiên Lý đã giết ngươi rồi sao?
Nhắc tới điều này, trong lòng Diệp Ly Ly liền nhức nhối.
[Phụ cận] Lam Kiều: Ta sẽ thông báo với bang hội hủy bỏ lệnh truy nã ngươi.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: A?
[Phụ cận] Lam Kiều: Ngươi đã không phải là Không Phải rồi.
Dù sao cũng là phu thê nửa ngày, làm sao sẽ không biết đây không phải là Không Phải Dược Sư.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Trước kia đắc tội rất nhiều, ta thay hắn bồi tội với ngươi.
Thấy lời nói hợp ý, Diệp Ly Ly thuận thế cười một tiếng hóa giải ân thù.
[Phụ cận] Lam Kiều: Đều đã qua, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, làm sao cứ thích dây dưa chơi trò con nít chứ?
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... Thằng nhóc kia… còn chưa tới mười tám.
[Phụ cận] Lam Kiều:...
Rời khỏi tổng hội Lam Kiều, Diệp Ly Ly nói chuyện trong kênh bang hội.
[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Người vừa rồi… là Lam Kiều à?
Ba người còn lại: "..."
Ai cũng biết rõ đó là Lam Kiều, thiệt thòi cho Diệp Ly Ly pha trò cùng hắn ta cả buổi đến cuối cùng cũng không biết hắn là ai.
Diệp Ly Ly cũng không thèm để ý bản thân mình bị đồng đội khinh bỉ, cô mở video clip mà Lam Kiều gửi đến trên kênh bang hội.
Nghi thức hôn lễ, tám NPC kiệu phu vây quanh kiệu hoa phủ lụa mỏng màu đỏ chậm rãi đi trên đường, loáng thoáng nhìn thấy tân nương bên trong. Tuyết Nguyệt Lưu Ly một thân áo đỏ... ách, đang ngồi nghỉ ngơi kiêm luyện công. Nhìn không ra đệ nhất mỹ nhân này lại là người cuồng luyện công, ngay cả một đoạn thời gian ngắn của hôn lễ cũng không tha.
Trước khi đoàn người tiến vào tổng hội Lam Kiều, ngoại trừ những người xung quanh hoặc hâm mộ hoặc ghen ghét chen lấn trên đường quan sát, tất cả cũng đều bình thường.
Cho đến khi Lam Kiều xuất hiện…
Phía sau hắn, một bóng người màu vàng lướt qua.
Lam Kiều là đệ nhất cao thủ, những người bên cạnh cũng không phải là nhân vật bình thường. Tuy nhiên tốc độ của bóng người màu vàng lại cực nhanh, có thể ví như gió như điện xẹt qua. Chỉ thấy màn lụa màu hồng sa phất phơ, người bên trong đã biến mất. Thế nhưng video clip này vẫn quay được hình ảnh bóng người màu vàng, thì ra là một…
Áo choàng màu vàng!
"..."
[Bang hội] Tài Lang: Áo choàng màu vàng coi như cũng là chút manh mối. Thanh Tuyết Nguyệt đao kia cũng chưa có trả lại sao?
Diệp Ly Ly đánh ra một emotion gật đầu. Thoáng nhìn tổng hội Lam Kiều đã cách bọn họ rất xa, cô mới lấy thanh Tuyết Nguyệt đao từ trong túi đồ ra. Cô cũng không muốn ân oán trước kia vừa tháo lại kết thêm ân oán mới, trước tiên cứ giấu người của Lam Kiều đã, còn thanh Tuyết Nguyệt đao kia cứ để làm xong nhiệm vụ rồi tính sau.
[Bang hội] Tài Lang: Chắc cũng là vật phẩm nhiệm vụ. Bây giờ cô thử đeo hết vật phẩm của đạo tặc Như Phong lên người rồi kéo thanh tư liệu thử xem sao.
Diệp Ly Ly kéo ra thanh nhiệm vụ, quả nhiên là có dòng miêu tả ngoại hình đạo tặc Như Phong, hơn nữa Tuyết Nguyệt đao còn là vật phẩm của nhiệm vụ thứ hai.
Liễu Nhứ Phi Phi không buông tha cơ hội biểu lộ sự sùng bái của minh.
[Bang hội] Liễu Nhứ Phi Phi: Lang Lang quả nhiên thần cơ diệu toán, vừa nhặt được Tuyết Nguyệt đao liền biết không thể trả lại rồi. Thế nhưng Tuyết Nguyệt Lưu Ly kia cũng thật đáng thương, hôn lễ không chỉ bị hủy mà vật phẩm đính ước cũng mất. Tuy nhiên chỉ cần là quyết định của Lang Lang, ta đều ủng hộ vô điều kiện!
Nghe thấy hai chữ Lang Lang, Tài Lang đột nhiên cảm thấy có chút lạnh gáy.
Trúc Hải Thính Tùng đứng đó chắp tay, xem như cái gì cũng không nghe không thấy.
Diệp Ly Ly chờ nhiệm vụ thứ hai xuất hiện.
Chỉ có điều sau khi đọc nội dung, Diệp Ly Ly đột nhiên cảm thấy thật xúc động…
____________
Tác giả có lời muốn nói:
Hôm nay ta đọc được một câu chuyện:
Lãng khách nói: “Mọi người bảo ta lãng du, rất êm tai!”
Võ sĩ nói: “Mọi người gọi ta là quân nhân, cũng dễ nghe!”
Cao thủ nói: “Mọi người thán phục ta cao nhân, cũng rất êm tai!”
Kiếm khách nói: “Các ngươi cứ nói chuyện, ta đi trước!”
Đột nhiên ta cảm thấy giống như...
Minh Nguyệt Thiên Lý nói: “Ta là chiến sĩ, Minh Nguyệt Thiên Lý”
Trúc Hải Thính Tùng nói: “Ta là pháp sư, Trúc Hải Thính Tùng”
Liễu Nhứ Phi Phi nói: “Ta cũng là pháp sư, Liễu Nhứ Phi Phi”
Không Phải Dược Sư nói: “Các ngươi cứ nói chuyện, ta đi trước!”
_____________
Editor có lời muốn nói:
Thật là khó hiểu =.=!!