Chương 11: Hai người bạn thân nhất của tôi: Nhật Thu và Hồng Anh
( Gửi hai em kết nghĩa của chị: Nhật Linh và Hồng Anh)
Tôi gặp Thu và Hồng Anh trong chiều mùa đông giá rét. Mưa lất phất bay, tạt vào cô gái bé nhỏ như tôi. Hôm đó lại chính là ngày sinh nhật của tôi - cái ngày mà tôi và Lam đã chấm dứt tình bạn. Cảm giác lúc đó thật cô đơn, lẻ loi. Phong mấy năm nay thì sang Pháp du học. Vậy chỉ còn mình tôi ở lại vùng đất Bắc Kinh này!...
- Bạn gì ơi, bạn mặc thêm áo cho ấm này! - Tiếng một bạn nữ vang lên sau lưng tôi.
- À, ừ, cảm ơn cậu nhiều! Nhưng cậu cứ mặc đi, tớ không thấy lạnh! - Tôi cười trừ đáp lại nhỏ đó
- Có chuyện gì vậy, sao cậu lại ngồi ở đây một mình, nhà cậu đâu? - Một cô gái khác bắt chuyện với tôi. Tôi cảm thấy rất mến hai cô bạn này ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Sau một hồi trò chuyện, tôi mới biết tên hai cô nàng là Nhật Thu và Hồng Anh....
... " Chúng ta làm bạn nhé! " - Hồng Anh đã nói thế khi chúng tôi thân nhau hơn. Lúc đầu tôi rất do dự vì đã một lần đánh mất tình bạn đẹp. Không phải là tôi không quý Thu và Hồng Anh, nhưng thực sự lần làm bạn này rất quan trọng với tôi. Tôi có hai lựa chọn: một là cởi mở và hoà đồng hơn, hai là khép kín trong cái vỏ bọc lạnh lùng mà tôi mất công tạo ra ấy.
Và tôi đã chọn phương án một!
Tôi đã làm quen được với hai cô bạn tính ra gần tám năm rồi. Trong tám năm đó, có biết bao vui buồn tôi đều chia sẻ với họ. Tôi coi họ như những người em gái ruột thịt của mình, như những người bạn thân mà tôi luôn muốn bảo vệ. Tiểu Thu và Tiểu Anh còn được người nhà tôi coi là Nhị Tiểu Thư của Vũ Gia. Nhà bạn không giàu có gì, nhưng tâm hồn hai bạn rất đẹp. Đơn thuần, thanh khiết, nhân hậu! Thu và Anh như cầu vồng kéo tôi ra khỏi cơn mưa từ lâu đã làm cho trái tim bé nhỏ của tôi bị tổn thương!
Chị không biết nói gì hơn, ngoài sáu từ: " Cảm ơn hai em rất nhiều! "