Chương 128: Sự xuất hiện kinh diễm
Giọng nói của Lãnh Tử Mạc rất bình tĩnh, biểu hiện mình tuyệt đối khách quan.
Trong công việc, hắn chính là người như vậy.
Đối với âm nhạc, hắn chính là người hà khắc như thế.
Âm nhạc là cái gì? Là tiếng nói của linh hồn chứ không phải chỉ là phô bày kỹ thuật.
Thẩm Tâm Di mấp máy môi, tuy rất thất vọng nhưng cũng không dám biểu lộ ra ngoài. Lãnh Tử Mặc chính là nhà đầu tư của EM, chính là ông chủ của cô ta, cô ta còn chưa ngu đến mức dám trở mặt với hắn.
“Cảm ơn lời bình của giám khảo, có lẽ là do tôi đã quá căng thẳng!”
Lãnh Tử Mặc đặt tấm bảng xuống bàn, từ chối cho ý kiến, hắn luôn không phải là người nói nhiều.
“Lãnh đế của chúng ta vẫn luôn hà khắc như vậy!” MC Hà Tuấn và Âu Dương Tình tiến lên hòa giải.
“Chúng ta hãy xem tổng điểm của Thẩm Tâm Di, điểm khán giả được 199 điểm, ban giám khảo được 35 điểm, tổng cộng 234 điểm!” Âu Dương Tình dùng giọng điệu vô cùng khoa trương đọc lên con số này, “Còn chờ gì nữa? Chẳng lẽ chúng ta không nên tặng cho người đạt điểm cao nhất từ đầu chương trình tới giờ một tràng pháo tay sao?!”
Không hổ là MC hàng đầu, rất nhanh đã dời được sự chú ý của toàn bộ mọi người ra khỏi sự hà khắc của Lãnh Tử Mặc, dẫn dắt tất cả chú tâm vào một đề tài khác.
Nhìn màn hình thượng hiện tên mình ở vị trí số một, khóe môi Thẩm Tâm Di không kiềm được mà cong lên, lộ ra nụ cười đắc ý không kiềm chế nổi.
“Cảm ơn sự ủng hộ của tất cả mọi người, tôi sẽ tiếp tục cố gắng hơn nữa!”
Cúi người hành lễ, biểu hiện của cô ta vô cùng khiêm tốn.
“Nói thật là hay, cũng chỉ là cái máy hát mà thôi, một chút tình cảm cũng không có, còn ở đó mà giả bộ thanh cao!” Hứa Hạ đứng dưới đài khinh thường bĩu môi, sau đó liền nhìn sang Lạc Tiểu Thiến ở bên cạnh, “Cố lên, tớ tin cậu nhất định sẽ đứng thứ nhất!”
Lạc Tiểu Thiến nhẹ nhàng gật đầu, hai tay lại nắm chặt tiết lộ sự căng thẳng của cô.
“Sau đây, chúng ta vỗ tay tiễn Thẩm Tâm Di xuống nghỉ ngơi, kế tiếp chính là thí sinh cuối cùng của buổi tranh tài ngày hôm nay.” Hàn Tuấn tạm dừng một chút, “Mọi người có đoán được đó là ai không?”
“Lạc Tiểu Thiến!”
“Bại kim nữ!”
…
Dưới đài lập tức có người hô to.
Trong mười ngày huấn luyện, số người ủng hộ và không ủng hộ cô đã không ngừng tranh cãi trên cái webside, diễn đàn và mạng xã hội rồi. Mặc kệ là ủng hộ hay không ủng hộ, tóm lại, cái tên này đã nổi như cồn trên internet rồi.
Dĩ nhiên khán giả ở dưới đài cũng có người ủng hộ và người chán ghét cô.
“Không nói nhiều lời thừa, tôn chỉ của ‘Hoa Hạ thần tượng’ là dùng thực lực để nói chuyện, bây giờ, chúng ta xin mời thí sinh số 20 – Lạc Tiểu Thiến, tiết mục dự thi đêm nay của cô là ‘Ánh trăng bạc’!”
Ánh đèn tối xuống.
“Cố lên!” Hứa Hạ nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai Lạc Tiểu Thiến.
Nhân viên công tác mở cửa ra, Lạc Tiểu Thiến nhẹ nhàng hít sâu, chậm rãi bước lên bậc thang dẫn đến sân khấu.
Ánh đèn đuổi tới chiếu rọi bóng dáng cô.
Cô mặc một bộ váy đầm không tay, bộ váy thiết kế rất đơn giản, chỉ có phần eo thiết kế một đai lưng to bản bằng lụa đỏ, khiến vòng eo vốn nhỏ gầy của cô càng thêm tinh tế, như thể chỉ một bàn tay cũng có thể nắm trọng.
Phối hợp với trang phục của cô, thợ trang điểm mang cho cô trang sức vô cùng trang nhã, mái tóc như lụa xõa xuống đầu vai, khiến ngũ quan tinh xảo của cô được tôn vinh đến tận cùng, bên tai cài một đóa hoa lớn màu đỏ, hô ứng với thắt lưng của cô, hơn nữa còn có tác dụng như vẽ rồng điểm mắt, đồng thời cũng khiến bộ trang phục của cô nhìn không quá mức đơn giản.
Dưới ánh đèn, bộ váy màu trắng của cô như đang phát sáng.
Cô gái chậm rãi bước lên sân khấu này y như nữ thần ánh trăng bước lên bầu trời, tươi mát tốt đẹp, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.