Chương 17: Cẩu sư gia
" Tí tách... Tí tách..."
Lăng Sương nghe thấy âm thanh của giọt nước. Theo phản xạ nhìn về nơi vừa phát ra âm thanh kia, ở giữa là mái vòm được điêu khắc bằng một số bích họa hung thần ác sát, chung quanh nước không ngừng nhỏ xuống.
Hai chân Lăng Sương có chút mềm nhũn, sớm biết Quỷ Cốc khủng bố như vậy đánh ch.ết nàng cũng không dám chạy vào đây để tị nạn, thế giới bên ngoài rộng lớn như vậy, nàng còn không tin Tề gia thật sự có thể một tay che trời được, nhưng bây giờ hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Đi sâu vào trong lòng đất một lúc lâu, Lăng Sương nhìn thấy ở phía trước có một cánh cửa đá, trước cửa đá có hai tên thủ vệ trông coi, Lăng Sương nghĩ thầm, rất có thể sau cánh cửa này chính là Thủy Lao.
Người phía trước đàm phán một phen rồi cũng được thông qua, Lăng Sương bước vào theo đội ngũ đi vào, sau cửa đá là một cái cầu thang thật dài mà ở cuối bậc cầu thang là một mạch nước ngầm, chung quanh mạch nước ngầm có cọc xích sắt vững chắc khóa chặt lại, bốn đầu khóa sắt khóa chặt một người ở trong lồng sắt, người đó chính là Nguyễn Cẩm. Trên người Nguyễn Cẩm có không ít vết thương, Nguyệt Nương và một người nam nhân có vóc dáng thon gầy đứng ở bên cạnh lồng sắt.
Nhóm người Lăng Sương đứng ở bên dưới, Nguyệt Nương và nam nhân thon gầy nói: "Người này xác định thân phận không bình thường, mau chóng tr.a rõ ràng thân phận của hắn."
" Tả sứ đại nhân yên tâm, Cẩu mỗ đã để cho Thính Phong đi thu thập tin tức, tin tưởng chẳng mấy chốc sẽ có kết quả, chỉ là lần đầu tiên Cẩu mỗ thấy có người có thể chịu đựng được cửa ải này, năm đó ngay cả tả sứ đại nhân đều không thể qua được nó." Nam nhân thon gầy nói.
Sắc mặt Nguyệt Nương lạnh lẽo: "Cẩu sư gia có ý tứ gì?"
" Không có, không có ý gì, tả sứ đại nhân không nên hiểu lầm, bên kia Thiếu chủ truyền lời muốn ta đến gặp Thiếu chủ vậy Cẩu mỗ xin cáo từ trước." Nam nhân thon gầy vừa cười vừa nói.
Nguyệt Nương không nói gì, nam nhân thon gầy quay người đi xuống bình đài, rồi lại nghĩ đến cái gì đó, quay đầu nói tiếp: "Hai người các ngươi, đi cùng ta."
Lăng Sương và một tên trẻ tuổi khác bị điểm danh, Lăng Sương còn không hiểu rõ tình huống, lại đần độn, u mê bị gọi đi, hai người đi một đoạn thì nàng quay sang bắt chuyện với gã sai vặt trẻ tuổi kia: "Ta mới tới đây, ngươi có biết người này là ai không?"
Gã sai vặt vẻ mặt đầy kinh ngạc: "Ngươi ngay cả Cẩu sư gia mà cũng không biết?"
Lăng Sương thầm nghĩ, ta từ hiện đại mới xuyên qua thì làm sao mà biết được! Cơ mà trên đời này còn có người mang họ Cẩu sao?
" Ta mới tới mà, đúng là tóc dài kiến thức ngắn." Lăng Sương cười nói.
" Cẩu sư gia chính là thiên hạ đệ nhất thông minh, trước kia lão Cốc chủ cực kỳ tín nhiệm Cẩu sư gia sau khi lão Cốc chủ ch.ết, Cẩu sư gia kiên trì muốn Thiếu chủ tiếp nhận Quỷ Cốc đấy, vì thế Thiếu chủ cũng rất tín nhiệm Cẩu sư gia."
"Tên thật của Cẩu sư gia là gì vậy?"
"Không ai biết tên tên thật của Cẩu sư gia."
Lăng Sương thầm nghĩ đây cũng là một người thật quái dị nhưng trong cổ thư cũng không có đề cập tới nhân vật số một Cẩu sư gia này, Lăng Sương lại càng không có ấn tượng với hắn, nhưng có thể xưng là thiên hạ đệ nhất thông mình thì tuyệt không phải là người thường, xem ra Quỷ Cốc có được vị trí hùng bá trên gia hồ như vậy thì không thể bỏ qua được công lao của vị Cẩu sư gia này rồi.
Lăng Sương và gã sai vặt kia đi sau Cẩu sư gia một hồi, cảnh vật chung quanh đã có chút biến hóa không ít, lúc trước phòng ốc tương đối có phong cách, hơn nữa xếp đặt thiết kế và trang hoang không hề dung tục, nhưng cứ đi tiếp một đoạn, Lăng Sương phát hiện cảnh vật bốn phía đều bắt đầu có vài phần tiêu điều, làm cho lòng người có chút sợ hãi.
"Cẩu sư gia là muốn mang chúng ta đi đâu đây?" Lăng Sương nhịn không được lại hỏi tiếp, quả thực nơi này rất hợp là nơi ẩn núp để giết người mà!!
"Phù!" Gã sai vặt lấy ngón tay đặt lên giữa miệng ý bảo Lăng Sương không nên nói tiếp, có thể động tác này của gã sai vặt khá chậm, một đạo bóng người màu đen như thiểm điện nhanh chóng vọt tới đây, thẳng tắp đứng ở trước mặt Lăng Sương, người này không ai khác đó chính là Tần Chích.