Chương 19: Khiêu chiến
Dược lô Quỷ Cốc.
Dược lô chính xác chính là một căn nhà được dựng lên bằng những câu trúc đơn giản, chung quanh Trúc lâu trồng không ít cây hoa lê, trong dược lô chỉ có một mình Tôn lão gia tử ở, khuê cốc nếu có người bị bệnh sẽ đến dược lô để xem bệnh và bốc thuốc rồi rời đi, ai cũng không thể ở lại chỗ này.
Tính tình của Tôn lão gia tử rất nóng nảy và hết sức cổ quái, là một người ít nói nhưng y thuật lại hết sức tinh xảo, người trên giang hồ xưng hắn là Quỷ Y, mười mấy năm trước Tôn lão gia tử được lão Cốc chủ mời vào đây, đến nay không hề rời khỏi Quỷ Cốc.
" Lão gia tử ở chỗ nào vậy? Tiểu Cẩu và Thiếu chủ đến thăm ngài đây." Cẩu sư gia gọi một tiếng Tiểu Cẩu khiến cho Lăng Sương không nhịn nổi mà bật cười.
Đại môn của Trúc lâu đột nhiên mở ra, nếu không phải biết Quỷ Cốc có rất nhiều người tài ba dị sĩ thì Lăng Sương còn tưởng rằng có quỷ xông ra.
Cánh cửa mở ra, lúc này Cẩu sư gia mới cùng với nhóm người Lăng Sương tiến vào, sau khi đi vào một cái đình viện, bên trái của đình viện phơi không ít thảo dược, phía bên phải thì đều là bếp sắc thuốc, Lăng Sương ngửi thấy hương vị Đông y quen thuộc lập tức cảm thấy cả người thư thái không ít.
" Bái kiến Thiếu chủ." Tôn lão gia tử buông ngân châm trên tay xuống, rồi tiến tới trước mặt Tần Chích hành lễ.
" Miễn." Tần Chích đứng ở trong đình viện, phun ra được một âm tiết.
Cẩu sư gia vội vàng tiến lên: "Tôn lão, tình hình mấy người mới tới thế nào rồi?"
Tôn lão gia tử nhìn lướt qua Cẩu sư gia, lão hồ ly này vô sự không tới điện tam bảo, tên Cẩu sư gia này đến đây hẵn là có ý đồ gì đó, dẫn theo cả Thiếu chủ quyết tâm muốn gây khó dễ cho hắn đây mà.
" Tất cả đều nằm ở trong nội đường, ta đang chuẩn bị châm cứu cho bọn họ, Cẩu sư gia tới thật là chính xác."
Cẩu sư gia cười nhẹ một tiếng: "Tối nay Tôn lão có thể nghỉ ngơi thật tốt được rồi, trong cốc mới nhận thêm một dược đồng, ngài thử nghiệm y thuật một chút xem thế nào?"
Lúc này Tôn lão gia tử mới nhìn Lăng Sương, thấy Lăng Sương là một nữ nhân, sắc mặt không khỏi trầm xuống: "Cẩu sư gia thấy họ Tôn chúng ta dễ khi dễ lắm sao?"
" Ai ôi!!!, Tôn lão thật sự oan uổng cho Tiểu Cẩu rồi, có cho Tiểu Cẩu mười cái lá gan cũng không dám khi dễ ngài nha, vừa rồi là vị cô nương này đã cứu Thiếu chủ, Thiếu chủ cho phép, Tiểu Cẩu mới dám dẫn nàng đến dược lô đó chứ, không thì cho dù có giết ta, ta cũng không dám tùy tiện gán phiền toán lên người ngài đâu." Cẩu sư gia khéo mồm khéo miệng hoa ngôn xảo ngữ.
Có Tần Chích ở đây, Tôn lão gia tử cũng phải nể mặt mũi của hắn, nhưng mà Tần Chích luôn ở trong cốc không có người thân cận, chuyến này lại tự mình đến dược lô, chẳng lẽ nữ nhân này thực sự có chỗ hơn người?
Tôn lão gia tử đánh giá Lăng Sương, cuối cùng mới nói: "Thiếu chủ đã nghĩ như vậy, vậy người đang ở bên trong, nếu như là mua danh trục lợi cho dù có Thiếu chủ ở đây thì cũng chớ trách sao ta không nể mặt."
" Lão tiên sinh lời này ta không thích nghe, tuy rằng người lớn hơn ta nhưng ngạn ngữ đã nói vấn đạo có tiên hậu, y thuật có truyền công, vốn liếng của ta chính là tuổi trẻ nên y thuật của ta chưa hẳn đã thua kém ngài." Khi học trong viện y học Lăng Sương chính là đệ nhất toàn trường, hơn nữa ở Đại Tam bắt đầu hiệp trợ giải phẫu cùng giáo sư Lý, thực lực của nàng rõ như ban ngày rồi.
Tôn lão gia tử làm nghề y nhiều năm như vậy, vẫn lần đầu có người dám khiêu chiến với hắn như vậy, không khỏi hừ lạnh một tiếng: "Nếu ngươi thật có bản lãnh thì hãy dùng y thuật để nói chuyện, nếu không, Cẩu sư gia, người đến từ nơi nào thì hãy tiễn về chỗ đó đi!"
" Tôn lão ngài cứ yên tâm, Tiểu Cẩu tuyệt không gây cho ngài phiền phức." Cẩu sư gia lại lau mắt nhìn Lăng Sương, hành tẩu trên giang hồ ai mà không biết danh tiếng của Tôn lão gia tử chứ. Tiểu cô nương này thật không biết trời cao đất rộng hay đúng là có một thân y thuật đây?