Chương 10: Ta tên là Long Hạo Vũ (1)

Lúc này khi hắn vừa rút tinh thần lực ra khỏi không gian giới chỉ,một tiếng gầm kêu lên, một cái hổ trảo vồ tới, với kinh nghiệm sinh tồn hai đời người của hắn, kiếp trước hắn đâu phải chưa giết hổ bây giờ cũng vậy chỉ khác là "kiếp trước hắn dùng một khẩu AK47, và bây giờ hắn lại dùng kiếm", bản năng sinh tồn trỗi dậy,hắn nhanh tay cầm thanh đoản kiếm kia lên, chém mạnh một cái vào cái trảo hổ đang vồ tới mình, " phập " một tiếng, tay hổ bị cắt đứt một mảng lớn, sự đau đớn khiến con hổ càng trở nên điên cuồng hơn nữa,nó liền há cái miệng máu cắn tới!


" Ngươi Càng Sợ Hãi Thì Ngươi ch.ết Càng Nhan, Đường Sống Luôn Ở Nơi Không Ai Nghĩ Tới Nhất "
Câu nói của huấn luyện viên trong quân đội, lại vang vảng bên tai của hắn, " phải rồi, "


Nghĩ tới đây hắn liền làm liều, hắn cầm chắc thanh đoản kiếm trong tay,đâm thẳng vào cái miệng lớn đang lao tới cổ họng của mình, " phập một tiếng " một tiếng hổ gầm vang lên, lúc này đoản kiếm trên tay A-Long đã cắm được 1/3 vào cổ họng con hổ, nó bắt đầu vùng vẫy với mục đích thoát ra khỏi thanh đoản kiếm trên tay cua A-Long, hắn biết con hổ này ch.ết chắc rồi, nhưng không được chủ quan,hắn dùng tay trái rút ra con dao găm hắn hắn cố ý buộc dưới chân trái, đây là một thanh (Địa Binh) hắn biết con hổ này không dễ ch.ết như thế, "nó thả lỏng miệng ra để dụ mình rút tay ra để làm cho mình một nhát mất luôn cánh tay, mày đã muốn cánh tay của tao thì tao cho mày"


Hắn đẩy mạnh thanh đoản kiếm trong miệng con hổ vào sâu thêm, tay kia cũng không rảnh rỗi, rút con dao găm kia ra đâm vào sau gáy con hổ, nhằm vào đốt sống cổ,"phập phập" con hổ đau đớn kêu to, nó ngậm miệng lại với mục đích muốn cắn đứt tay của A-Long Xong chạy trốn,hắn thấy thế nào có để cho nó dễ dàng hoàn thành ý định, hắn tăng tốc dùng dao găm đâm vào đốt sống cổ của con hổ,còn vai phải càng lúc càng nhét sâu vào trong miệng con hổ không cho nó ngậm mồm vào! Sau một lúc không thấy con hổ đó động đậy nữa, chắc chắn là nó đã ch.ết, hắn mới ngừng tay, lúc này hắn ngồi bệt xuống đất, từ từ rút cánh tay trong miệng của con hổ ra, hắn không khỏi thở dài một hơi,tuy cánh tay phải đã trở nên tê dại, chân tay bủn rủn, nhưng hắn biết đây không phải lúc nghĩ ngợi lung tung, nếu hắn mà không nhanh thì những con ma thú gần đây nghe được tiếng động và mùi máu tươi sẽ tới đây và mình sẽ không còn được may mắn như bây giờ nữa, hắn liền nhanh chóng thu xác của hai con hổ vào không gian giới chỉ, và cả xác ch.ết của Huyết Tôn Giả vào, hắn không biết vì sao nhưng hắn tin, xác của huyết tôn giả sẽ giúp ích cho mình sau này! Sau khi thu xong hắn cắm đầu chạy như bay vào rừng!






Truyện liên quan