Chương 55: Cầu tuyết! Hắc Cầu!
Lúc này tại một thành trấn, gần hắc kim thành, Hắc Phong Bang!
- Trong một đại sảnh hoa lệ,nơi này có hơn 20 ngươi đang say sưa uống rượu chúc mừng nhau, một tên ánh mắt láo liên, khuôn mặt có chút bỉ ổi, khom lưng nói vài câu xu nịnh!
“ Lão Đại à, em thật phục anh à, không ngờ một đại mỹ nhân như Chu Anh,ngày mai nữa là anh có thể lấy nàng về rồi, mà Lão Đại huynh cũng có thể cưới về được, Lão Đại có cách nào chỉ cho bọn em biết với ”
- Tên được đám người bên dưới gọi là Lão Đại, tên của hắn là Hắc Cầu, nhưng với tính tự phụ của hắn, khi có được chút quyền lực, liền không xem ai ra gi!
« Hắc Cầu vốn là một dong binh đoàn tầm thường, sống rất có tình có nghĩa, vì bảo vệ huynh đệ, liều mình dẫn dụ kẻ thù của dong binh đoàn của bọn hắn, liền bị người truy sát, rất may lúc đó gặp được A - Long»
- Rồi với mối quan hệ của hắn A- Long đã từng nghe, khi đó A - Long đang hành y cứu người, vô tình A - Long gặp được khiến hắn được cứu một mạng, A - Long thấy hắn là kẻ sống có tình có nghĩa, nên hắn ra sức tài bồi,hắn giờ đã là Võ Linh cấp, dần dần Hắc Cầu bị lợi che mắt,xa lánh các huynh đệ, đã từng kề vai chiến đấu,nghe kẻ gian xúi bẩy,hãm hại huynh đệ,rồi nhóm của hắn cũng dần tan rã!
- Rồi vào một ngày, có vài vị khách của Triệu Gia tới, hứa sẽ giúp Hắc Cầu, và Hắc Phong bang, được sự che trở của Triệu gia, với điều kiện phải giúp bắt sống, A - Long,sau khi do dự một thời gian, hắn từ chối tu tay bắt sống A - Long, mà tình báo vị trí của A - Long cho người Triệu Gia!
« Mục đích của Hắc Cầu, chỉ là muốn mượn tay Triệu Gia,thanh lý các băng đảng có giao tình với A - Long,xong việc hắn chỉ cần đứng ra thu dọn chiến trường thôi, một hòn đá ném trúng hai chim,tất cả tội lỗi đều đổ lên đầu A - Long,sau đó danh chính ngôn thuận, tiếp nhận địa bàn, lại có Triệu Gia che chở, hắn còn sợ ai »
- Sau khi Hắc Cầu nghe thấy thế, liền cười hả hê đắc ý! Nhưng lòng thì mắng chửi không thôi
« Chu Anh sao! Con đàn bà ch.ết tiệt, ngươi vì một tên người không ra người, quỷ không ra quỷ,mà cự tuyệt ta,ta bắt cha ngươi, và cha mẹ nuôi của hắn, ta không tin ngươi không chịu ngoan ngoãn, phục vụ dưới khố của ta,ngày mai ta nhất định phải cưỡi ch.ết ngươi»
- Đang chìm trong dòng suy nghĩ của hắn, thì một tiếng la mắng, xong rồi hét thảm bên ngoài vang lên bên tai hắn, khiến hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ! Hắn quát lớn « Ai »
- Khi hắn vừa quát xong, thì cửa Đại Môn bị một vật nặng đánh tan, vật đó văng vô giữa đại sảnh,khi nhìn lại khiến hắn toát mồ hôi lạnh, thứ bay vào là một người tứ chi bị chặt, người tràn đầy máu, đó là quân sư của hắn, Hắc Cầu, giọng nói run rẩy chỉ tay, vào đám người đứng trước cửa,“ Ngươi Ngươi Là ”
- Một nữ nhân xinh đẹp, khuôn mặt mang lại đường nét dịu dàng,ánh mắt toát ra sự khôn ngoan, và tinh ý,đôi môi đỏ hồng, thanh ấm thanh thuý nói!
“ Ta giờ được gọi là Long Nhu, Hắc Cầu,có muốn ta chuyển lời gì tới Thiếu Gia, hay không ” khi nói xong lời này hơn 30 người phía sau Long Nhu, thân mặc khải giáp màu đen, tay cầm trường thương, lưng đeo đoản kiếm, tiến hành bao vây tất cả những người trong đại sảnh, tay không ngừng đồ sát khách mời của Hắc Cầu, vô số thanh âm la hét,của đám khách mời vang lên!
- Hắc Cầu, toàn run rẩy chẳng mấy chốc vô số người mà hắn cho là cao thủ,lúc nãy còn nói cười với hắn, nay chỉ còn lại là một cái xác không hồn, đầu lìa khỏi cổ,
-Khi Long Nhu tới đây hắn đã biết mình khó mà trốn thoát được,hắn cũng có thể đoán ra được số phận của mình, hắn biết những kẻ bước vô không phải người tầm thường như hắn có thể chống lại được, chỉ một mình Long Nhu hắn cũng ăn không tiêu, còn 30 người ở sau lưng nàng nữa, hắn chỉ muốn biết ai là kẻ đứng sau thao khống,ch.ết như thế này hắn thật không cam lòng mà!
“ Tiểu ” à không Long Nhu tiểu thư, ta biết số mệnh ta đã tận,các người có thể nói cho ta biết vì sao lại giết thuộc hạ của ta,các người thực sự làm việc cho ai ”
- Long Nhu chỉ mỉm cười, ánh mắt khinh thường khi nàng nhìn Hắc Cầu đã thu lại, khi nhớ tới người nào đó, giờ ánh mắt nàng thật là dịu dàng,ôn nhu, miệng khẽ nở một nụ cười ngọt ngào,khi nhớ tới những điều điều trước khi đi A - Long nói, khiến cho đám thuộc hạ đi cùng nàng, cũng bất ngờ không thôi!
« Nữ Đại Vương trong quân doanh đây sao,giờ lại giống một tiểu nữ nhân đang yêu, tất cả đều lắc đầu không giám tin vào mắt mình, bọn họ đều tin rằng mình đang nhìn lầm»
- Long nhu chỉ vô thức bộc lộ, rồi lập tức thu lại sự dịu dàng mà một nữ nhân nên có, giọng đầy sát khí đáp lại Hắc Cầu!
“ Thiếu Gia có nói, nếu ngươi hỏi ta như vậy, thiếu gia cũng nhắn lại với ngươi rằng! ” « Thiếu Gia, Cậu Ấy Rất Thất Vọng Về Ngươi,Ngươi Đã Quên Lời Hứa Của Ngươi Với Hắn Năm Đó,Nhưng Hắn Chưa Từng Quên »
- Đầu Hắc Cầu vang lên một tiếng, mọi thứ như trống rỗng, hắn nhớ tới năm đó, tại một căn hẻm nhỏ,vào một buổi chiều mưa rơi, một cậu nhóc, thân quân đầy băng, tay chân gầy gò, người tràn ngập vô số vết thương, hàng ngày tới chiếu cố Hắc Cầu hắn,mặc kệ trời nắng hay mưa!
- Hắn có lần đã hỏi?
“ Tiểu Huynh Đệ, vì sao ngươi lại giúp một người như ta,mục đích của cậu là gì, nếu cậu muốn tiền ta se giúp cậu kiếm một khoản, cậu muốn giết ai ta sẽ xử lý người đó thay cho cậu, cậu thấy thế nào ”
- Cậu nhóc đó chỉ mỉm cười đáp lại!
“ Ta muốn cứu ai đó là chuyện của ta, cần có mục đích thì mới được cứu hay sao, nếu vị đại ca này muốn biết tại sao, ta chỉ có thể nói ta muốn thấy được sự hạnh phúc của người ốm khi khỏi bệnh, điều đó khiến ta rất thỏa mãn”
- Lúc đó, Hắc Cầu chỉ cười to đáp, tiểu huynh đệ tên là gì, người như tiểu huynh đệ rất hiếm a!
- Tiểu Long, đó là tên Cha nuôi của ta gọi ta!
- Hắc Cầu không khỏi nhìn lại vào tên nhóc trước măt,rồi cười haha đáp,“ Tiểu Long, một con rồng nhỏ, thích lo chuyện bao đồng sao”
- Lúc đó, A - Long linh hồn chưa hoàn chỉnh, nên hơi ngây ngốc,như một đứa trẻ,nghĩ ngợi một chút rồi đáp lại!
- Ta là Tiểu Long, thì sao, sau này ta lớn, ta sẽ trở thành một con rồng lớn, se làm bá chủ một phương, chứ không phải ở cái ao nhỏ này làm địa đầu xà!
- Hắc Cầu lúc đó cứ nghĩ A - Long nó đang đứa trẻ đang đùa!
“ Vậy nếu sau này ngươi làm bá chủ một phương, thì cho ta một chân chủ tướng nhé,” nói xong hắn cười haha
- Nhưng A - Long lúc đó, lại không xem đó là trò đùa, tuy linh hồn có không được hoàn chỉnh, nhưng theo bản năng thống lĩnh, hắn giơ ngón tay út ra kêu
“ Vậy chúng ta ngoắc tay nhé, sau này đợi ta trưởng thành, hãy cùng ta tranh dành thiên hạ, sau này ngươi chính là mãnh tướng dưới tay ta,toàn thế giới này sẽ phải quỳ dưới chân ta,nào manh tướng của ta ngươi tên là gì,ta vẫn chưa biết tên của ngươi!
- Hắc Cầu kêu lên “ Ta tên Là Đại Cẩu”
- A - Long khịt mũi khinh thường, Đại Cẩu tên đó không thích hợp với một vị tướng, sau này gọi ngươi là Hắc Cầu đi
“ Vì Sao Lại Là Hắc Cầu ” Đại Cẩu lúc đó nghi hoặc hỏi lại
- A Long cười to, « Hắc Cầu » không phải là Cây Cầu, mà là Quả Cầu!
“ Ngươi Biết Tuyết Chứ ”
Đại Cẩu gật đầu hỏi “ Tên ta với tuyết có liên quan gì tới nhau”
A - Long không cho là đúng nói!
“ Tuy Không Liên Quan, nhưng ngươi biết không một quả cầu tuyết, lúc đầu thì nó rất nhỏ bé, nhưng càng lăn, nó sẽ càng lớn,nhất là ban đêm, không ai có thể trốn thoát khỏi con đường nó đi qua, khi nó dừng lại sẽ trở thành một ngọn núi lớn!
-Ở đời không tiến ắt sẽ lùi, nên ta mong ngươi sau này giống như một quả cầu tuyết, vì ta mà tranh dành thiên hạ, khi đi không ai cản nổi, khi dừng se là bá chủ một Phương, thay ta bảo vệ một cõi
- Giờ ta là Tiểu Long, sau này tên ta sẽ là A - Long”
- Thế là một thanh niên giang hồ và một cậu bé bệnh tật,muốn hành y cứu người, rồi A - Long dùng bàn tay gầy gộc của mình, nắm lấy Hắc Cầu, đi gặp vô số người quen biết, tìm cho Hắc Cầu một công việc, cùng nhau,bươn chải, xây dựng thế lực, rồi trong 5 năm vất vả,bao nhiêu biến cố xảy ra
- Lúc này sau 5 năm, giờ hắn đang đứng trong danh trướng đại diện, và bị vô số kẻ vây quanh,miệng han thốt lên hai tiếng!
« A - Long » thằng bé vẫn còn sống sao! Hắc Cầu nhìn Long Nhu hỏi! Lúc này hai khoé mắt của Hắc Cầu đã chảy xuống hai hàng lệ
- Long Nhu chỉ gật đầu không đáp!
-Hắc Cầu tiếp tục hỏi?
“ Đẳng Cấp Của Ngươi Bây Giờ Là Gì ”
- Long Nhu không đáp mà chỉ lẳng lặng, xuất ra Lĩnh Vực, bao quanh Hắc Cầu
- Hắc Cầu giọng đầy chua chát kêu lên Võ Hoàng cấp
- Nếu ai bán thuốc hối hận, hắn nhất định sẽ mua, và uống, nhưng đu
- Lòng hắn đầy chua xót, phải biết rằng Long Nhu trước đây, đẳng cấp thấp tới mức đáng thương, sau khi biết hắn phản bội, nhóm người Long Nhu, cùng vô số huynh đệ trong dong binh đoàn, liền rời bỏ hắn, rồi liều mình lao vào tìm kiếm A - Long
- Vì hắn rất phẫn nộ khi Long Nhu,Long Phàm phản bội, hắn rất căm tức, “ Vì Sao, Vì Sao,ta không bằng cái tên tiểu tử miệng còn hôi sữa đó, hắn ngay cả Võ Đồ còn chưa tới, tại sao các ngươi lại vì hắn mà bán mạng ”
- Nên hắn đã tình báo thông tin cho Cự Kiếm Môn, hắn biết Thiếu Tông Chủ / Cự Kiếm Môn rất để ý Long Nhu, hòng bán cho Cự Kiếm Môn một cái nhận tình
- Còn đám người Long Phàm một là tìm kiếm tung tích của A - Long, cũng tận dụng cơ hội hái thảo dược, săn ma thú, kiếm kế sinh nhai sau này, không còn được Hắc Phong dong binh đoàn che trở nữa
- Nhưng hắn nào ngờ,trong lúc Cự Kiếm Môn lại truy sát thất bại,lại gặp A - Long và Tiểu Mễ đang đi dạo lượm thảo dược, lại bị Tiểu Mễ nướng thành bụi phấn,khiến Nhóm Long Nhu gặp được A - Long
- Hắc Cầu bi thương nói! Nhắn với Tiểu Long!
« Đại Cẩu ca, có lỗi với ngươi, ta đã phụ sự kỳ vọng của ngươi,giờ ta đã hiểu vì sao năm đó ngươi lại gọi ta là Hắc Cầu, Đại Cẩu Ca đi trước một bước, ngươi hãy bảo trọng»
- Sau khi nhắn lại vài lời cuối cùng, hắn cũng cảnh báo về Triệu Gia và Cự Kiếm Môn,mong A - Long cẩn thận, nói xong hắn liền vùng đao tự vẫn!
- Thế là một trùm hắc bang, cũng là chủ của một dong binh đoàn có tiếng tăm trong Hắc Kim quốc nay trong một đêm đều bị hủy diệt, nhưng không ai biết rõ nguyên nhân
- Long Nhu thấy thế chỉ biết thở dài không thôi, nàng lại vuốt mắt cho hắn, nể mặt hắn trước khi ch.ết đã biết hối cải, nên được ch.ết toàn thây,còn mấy kẻ thân tín khác thì ch.ết vô cùng thảm
Kết Chương