Chương 96: Mưu đồ hèn mọn
Hắn đứng lên, tiếp tục đi về phía trước, rồi hắn đi tới một con hem quen thuộc trước đây, chính là nơi này, hắn đã từng giấu một ít thức ăn và tiền bạc,tuy chỉ là mấy đồng lẻ thôi, nhưng mà những thứ đó rất cần thiết với hắn bây giờ!
- Lại là một con hẻm tối, không có ánh sáng, vì bây giờ là ban đêm mà, với lại những ngôi nhà xung quanh, đã tắt đèn và ngủ từ bao giờ, nhưng bóng tối chẳng là gì với hắn, hắn đã từng được huấn luyện chiến đấu trong bóng tối, nên dù có hắn không sử dụng đôi mắt thì vẫn có thể chiến đấu một cách bình thường,như chưa có chuyện gì xảy ra vậy!
- Hắn đi tới một bức tường cũ, bắt đầu gõ lên vài viên gạch ở đó, hắn bắt đầu gõ, nhưng mà là để kiểm tr.a xem, nhưng món đồ trong những viên gạch do còn không!
- Kết quả, hắn tim được 2 trong 5 món, còn 3 món còn lại đều bị hư thối hết rồi, hắn thở dài!
« Ôi chỉ con 15 đồng bạc (bằng 150 tiền đồng) và một cái bánh mỳ cũ và vài mang thịt khô, thôi ăn tạm vậy, mai đi bắt đầu đi kiếm tiền thôi »
- Hắn ngồi xuống ngay tại chỗ bắt đầu ăn, từ khi có được máu huyết của Cá Vàng, hắn đã không biết lạnh là gì, dù là trời đang mưa, nhưng chỉ cần hăn muốn, tất cả mọi thứ hệ thủy đều không thể chạm tới hắn, còn vì sao Cá Vàng lại không được như thế ư!
- Lúc mà hắn bất tỉnh, cục đá nhiều màu trong đầu hắn, đã luyện hoá không ít máu tươi, giúp hắn nuôi dưỡng linh hồn, và trong lúc đó, hắn đã mở ra được thiên nhãn,hắn chỉ cần muốn, thì mọi vật trong khoảng cách 2km vuông, một con kiến cũng không thoát khỏi tinh thần lực của hắn!
- Rồi hắn quan sát một hồi, khi vừa thu tinh thần lực lại, hắn bắt đầu nghe thấy một tiếng thét chói tai của một nữ nhân gần đó, rồi hắn cảm thấy thật quen, hình như là Cá Vàng!
« Không phải ả lại nổi hứng lên, đang đêm lại đi tìm mình chứ »
- Hắn chẳng cần suy nghĩ nhiều, mà nhanh chóng chạy tới nơi mà hắn nghe thấy tiếng thét, khi chạy gần tới hắn nghe thấy tiếng nói tục tằng của vô số nam nhân!
- Oa!
- Oa!
- Trời ạ nữ thần!
...
Tất cả đạo tặc đều thán phục không thôi, đôi mắt trợn tròn, đồng tử phóng đại. Có tên trực tiếp hóa đá, có kẻ miệng trễ ra đến cằm rơi xuống đất, có tên nước bọt ròng ròng dính ướt cả giầy!
« Lúc này hắn sử dụng tinh thần lực quan sát »
“Nữ nhân này thật xinh đẹp” Một tên nói!
« Đúng lúc này hắn chạy tới, và không ai hay biết,hắn cũng ngầm đánh giá Nữ nhân này »
« Nữ Nhân này thật là mỹ nhân hiếm có, nhưng lại là một mỹ nhân lạnh lùng, khí chất trên người cao ngạo, không có tình người. Nhưng càng là như thế lại càng khiến cho máu nam nhân trong người hắn sôi trào, chứ đừng nói là sự kích động của những tên kia »
- Nàng có mái tóc màu đen xõa xuống tới kiều đồn phong mãn,ở cuối đuôi tóc được buộc lại một cách chỉnh tề, liền như một thác nước xanh đổ xuống, khiến cho làn da thịt xanh ngọc ánh lên càng tỏ ra mê người. Một đôi mắt nhung lạnh như băng giống như đầm nước đang ầng ậng những giọt lệ trong suốt. Thân hình mảnh mai thon thả mềm mại bởi vì ngã trên mặt đất, có vẻ càng tỏ ra mê người!
- Hắn thầm có ý nghĩ ngoài luồng!
« Cá Vàng đã xinh đẹp rồi, mà ả này cũng xinh đẹp không kém, nếu đem hai nàng lột trần, ném lên dường mà hành xử, không biết thì cảm giác sẽ như thế nào nhỉ »
- Nghĩ tới đây, hắn thật muốn cho mình mấy cái bạt tai!
« Thật là đây là lúc nào rồi còn xàm vậy được nữa chứ, phải xem xét tình hình mới được,hắn lại nghe một tên nói »
“ Lão Đại à, ngài nhìn khuôn mặt kia thật là mềm mại a! Thật muốn cắn một cái!”
- Tên lão đại “ Hư!!!” một tiếng nói!
“ Thật là không có tiền đồ, không phải bắt sống ả,thì các huynh đệ tha hồ mà cưỡi, cần quái gì phải ao ước, con bé này chắc là con gái của một phú gia nào đó, chúng ta chơi chán rồi, đòi tiền chuộc gia đình nó”
- Một tên lâu la hỏi!
“ Lão Đại! Nhỡ gia đình con bé không trả tiền chuộc thì như thế nào,nhỡ bon chúng báo quan thì sao”
- Tên lão đại, chỉ hận rèn sắt không thành thép nói với tên vừa hỏi rằng!
“ Mày đi theo tao bao nhiêu năm rồi, mà mày vẫn không thể mở được cái đầu của mày ra a,gia đình nó giám báo quan ta liền giết nó, dù quan tới thì sao,lúc đó nó đã ở trong thanh lâu cho ngàn người cưỡi rồi ”
- Nói tới đây hắn liền cười ɖâʍ đãng,một tên lâu là nịnh bợ nói!
“ Lão Đại anh minh!”
- Tên được đám người gọi là Lão Đại, dương dương tự đắc nhìn về phía con mồi của mình, còn cô gái đó, đã bị bao vây tứ phía, và đang lúng túng không biết lối thoát ở chỗ nào!
- Nàng vào giờ phút này lại cũng không cách nào duy trì được sự thong dong, gương mặt vốn lạnh như băng mà giờ phút này cũng tràn đầy vẻ sợ hãi, dù sao nàng cũng chỉ là một nữ hài tử chưa hiểu sự đời, lần này vì ham chơi mà trốn các hộ về mà chạy ra ngoài, xem phồn hoa vào ban đêm của toà thành này!
- Nàng vốn là công chúa, cành vàng lá ngọc, làm gì biết được những sự nguy hiểm ngoài thế gian cơ chứ, thấy trời mưa, nàng liền chạy vào căn hẻm này, ai ngờ gặp lũ người này!
- Nàng lúc đầu cứ nghĩ 16 tuổi, đạt cảnh giới Võ Sư tầng 3 đã là cực kì mạnh rồi,nàng có thể tính là mạnh nhất trong đám đồng lứa, cũng không sợ mấy tên lưu manh nhài nhép bên đường, nào ngờ lúc giao chiến mới biết thực lực của nàng kém cỏi tới chừng nào, mới đánh vài chiêu, nàng đã cạn kiệt Đấu Khí, và bị bọn chúng vây lại!
- Dù nàng có dùng toàn lực, cũng không thể chạm tới góc áo tên kia mảy may, rồi lại nghe những lời nói tục, ɖâʍ uế của bọn chúng, nàng cũng có thể đoán ra được kết quả của mình,vào giờ phút này lại cũng không cách nào duy trì được sự thong dong, gương mặt vốn lạnh như băng mà giờ phút này cũng tràn đầy vẻ sợ hãi!
- Nhìn thấy đám lưu manh,mọi người đều là trai tráng con nhà võ, đàn ông tinh lực dồi dào,cơ bắp quần quận,bọn chúng tên nào tên nấy, đều như thú đói rình mồi nhìn nàng, ánh mắt như phún hoả nhìn khắp bộ phận nhạy cảm của nàng,Cảnh tượng này thật sự là rất hoành tráng. Đừng nói là một nữ nhân, coi như là một con voi mẹ cũng đều phải bị dọa đến ngất xỉu!
- Khi tên Lão Đai tiến lại gần, muốn dùng tay nắm bóp hai quả cam nhỏ trên ngực nàng!
A - Long nhìn thấy trong,ánh mắt nàng!
- Trong ánh mắt nàng,liền sinh ra tro tàn.A - Long hắn có nhãn lực kinh người như thế nào, tự nhiên là nhìn ra sự thay đổi tế nhị trong ánh mắt nàng, biết nàng muốn tìm cái ch.ết.,hắn chỉ biết lắc đầu, muốn làm người xấu thật khó à,không cứu ả thì lương tâm bị cắn rứt,mà cứu ả thì người hắn, hẳn lại có thêm vài vết thương nữa, có khi đi tong cái mạng nhỏ ấy chứ!
- Thế là hắn đưa ra quyết đinh, vô cùng tỷ bỉ và hèn mọn nghĩ!
« Kiếp trước, anh thiệt thòi trong tay nữ nhân nhiều rồi, bây giờ có thể,anh hùng cứu mỹ nhân,xong rồi nàng lấy thân báo đáp hắn, một thời hắn cũng ao ước vậy đó, nhưng sau khi bị người yêu lừa, anh đây méo tin nữ nhân nữa đâu,, giờ nghĩ thế này đi »
« Cứu ả vì không phải thấy ả đẹp,không phải thích ả, mà là không muốn chia sẻ ả cho mấy tên kia, nên ra tay cứu giúp, xong chiếm của ả ít tiện nghi, coi như bắt nàng ta trả công»
- Nghĩ tới đây khí lực hắn dồi dào hẳn lên, và âm thầm dùng tinh thần lực, che giấu đi sự hiện diện của hắn, vì đây là ban đêm mà, « Mình giết ngươi, sau đó ăn ít đậu hũ của nàng, coi như lấy tiền công đã cứu nàng xong rồi chạy trốn », được làm mèo ăn vụng hẳn là rất kích thích đi,,kiếp trước làm thanh niên nghiêm túc,kiếp này anh sẽ làm trai hư hỏng,nghĩ tới đây hắn cười vô cùng hèn mọn và bỉ ổi tiến tới!
« Cảm giác được nẫng tay trên,ăn trộm đào của băng sương mỹ nhân,nghĩ tới đây thật là kích thích a»
Kết Chương