Chương 116: Ta không phải là đường tăng
Sau khi nói chuyện với Long Tài một thời gian hắn mới nghe được trong miệng Long Tài nói ra tình hình ở nơi này,cũng tại vì cái linh hồn kia điều khiển thân thể hắn, chỉ biết cắm đầu chạy trốn, nên không quan tâm giờ đang ở nơi nào,giờ mới khiến hắn rơi vào tình cảnh sống ở một nơi chẳng hề biết rõ như thế này đây!
- Đất nước mà hắn đang sống Gọi là Hắc Kim Đế Quốc được gia tộc Dạ Gia nắm đầu chủ đạo, dưới Dạ Gia là Vương tộc hoàng thất là ngũ đại gia tộc, mỗi một gia tộc nam giữ vô số tài nguyên và binh lực, chia làm 5 hướng khác nhau bảo vệ Hắc Kim Quốc!
- Phượng Gia cách nơi này mấy ngàn dặm, nơi này là quản hạt của gia tộc Vương Thị, nơi này gọi là Hoả Viêm thành, thành chủ tên là Vương Lâm, nghr thấy hai chữ Vương Lâm, hắn cũng nghĩ tới Cá Vàng và hai hộ vệ của nàng cũng Họ Vương, có thể nào có quan hệ gì với Vương Lâm không nhỉ!
- Hắn lắc đầu cho mọi suy nghĩ không hợp ra khỏi đầu, hắn bây giờ vào đây để kiếm tài bảo, giờ trong túi chỉ hơn 40 đồng vàng thì chẳng thể làm cái gì cả, nếu hắn an phận lấy 40 đồng vàng đó, tiết kiệm chi tiêu thì cũng sống được hơn 10 năm không phải lo nghĩ gì cả, nhưng hắn cầm lòng bị bó chân ở đây sao,tất nhiên là không rồi!
- Khi hắn bước vào đổ đá trường, lúc đầu hắn cứ nghĩ nơi này cực kì bẩn thỉu, đá để vô cùng lộn xộn, rồi người nào thích cục nào, cầm búa với cái đục đi tới đục đeo, người tràn ngập bụi của đất đá cơ chứ!
- Nhưng khi tiến vào đây, hắn lại thấy mọi thứ khác biệt trong suy nghĩ của hắn 180 độ, ở nơi này là một toà nhà, nói là tòa nhà thì cũng không phải, đây giống như một khu nhà xưởng trong mấy khu công nghiệp lớn mà hắn đã thấy khi còn sống ở trái đất kia, xung quanh xây những cây trụ chống nóc nhà to tới 5 6 người ôm cũng không hết, dưới mấy cây trụ đó chính là vô số quầy bán hàng, tiếng trả giá, người rao kẻ bán rất tấp nập!
- Hàng chục giãy hàng dài nhưng của tiệm bán hàng, kéo dài tới mức mà hắn không thể nhìn thấy được điểm cuối, cũng có người không có điều kiện thuê sạp hàng mà bày bán, thì phải ngồi một góc hẻm không ai để ý tới, phải lót miếng vải lớn, rồi bỏ những món đồ mình muốn bán ra rồi vô đó rồi chào hàng, trong số đó có những trang bị để cắt đá và gia công đá!
- Lại một số người rao bán những thứ mà mình tìm thấy được trong đá,, vô số ngọc, rồi vài mẩu xương tìm thấy trong đá, khoáng thạch, nhưng nhiều nhất vẫn là đá nguyên khối, bán để cho người nào muốn cầu may, tìm được bảo vật trong đá!
- Khi hắn cùng Long Tài bước vào, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn và Long Tài, nhưng rồi thấy hai người trông quá hết sức bình thường, nên cũng chẳng ai thèm để tâm tới hai người nữa, hắn bắt đầu đi lòng vòng xung quanh xem coi có món bảo vật gì tốt không, với tinh thần lực siêu cường, với lại hắn mở ra được thiên nhãn trên trán, có thể nhìn rõ tất cả mọi thứ cách vài K/m mà không cần mắt, chứ huống gì là trong một cục đá tầm thường!
- Hắn đi tới một sạp hàng gần đó, người bán này là một ông lão già, râu tóc bạc phơ, da như vỏ cây khô,ánh mắt vằn đục hơi thở nặng nhọc như thể sắp gần đất xa trời vậy!
- Hắn liền ngồi xuống, lựa vài viên đá như đá cuội ở bên sông, lượm lên đưa cho lão đầu đó hắn hỏi!
“ Lão Bá,ta muốn mua mấy cục đá này, lão bán giá sao ”
- Lão bá đó nhìn vào mắt của A - Long hắn, tại vì lúc này hắn đang mặc áo choàng che phủ đầu, khuôn mặt bị che lại chỉ còn một con mắt thôi, ánh mắt lão nhìn thẳng vào hắn, phát ra một tia yêu dị,như thể nhìn thấu hết con người của hắn vậy, rồi lại nhìn vào cục đá hắn đang cầm trên tay, lão nói!
“ Cục đá này ta không bán ”
A - Long nhíu mày nói!
“ Vì sao lão không thể bán cho ta ”
- Lão cười với nụ cười hiền từ nói!
“ Tiểu hài tử, nếu thích thì cứ cầm đi, ta không lấy tiền của cậu ”
- Nghe lão nói lời này lòng của A - Long như muôn ngàn sóng lớn, trước khi vào đây, hắn đã sử dụng tinh thần lực che phủ toàn bộ thân thể rồi, muốn điều tr.a dung mạo và tuổi tác của hắn, thì cũng không phải chuyện dễ,lão chỉ cần liếc mắt một cái, là biết tuổi tác thật của hắn, tinh thần lực của lão không phải chuyện đùa, vậy làm sao lão không biết được, mấy thứ ở trong mấy cục đá đó cả!
- Hắn cười trừ nói!
“ Lão bá nói đùa rồi, ta đây không còn là tiểu hài nữa, sang năm là ta đã 20 rồi, sắp thành gia lập thất tới nay ”
- Lão thấy A - Long, thử lão, lão cười nói!
“ Nếu 10 năm sau cậu nói với ta điều này, thì ta sẽ tin cậu, nhưng giờ thì tuyệt đối ta sẽ không tin ”
- Long Tài ở bên không cho là đúng, định hắng giọng chửi lão già này, là không biết điều, thì lại bị A - Long ngăn lại, hắn nói!
“ Làm lão bá chê cười rồi, tiểu bối có lễ với lão ”
- Nói xong hắn cúi người hành một nghi lễ, dành cho tiểu bối kính trưởng bối, lão thấy thế, vuốt bộ râu dài của mình, gật đầu đáp!
“ Tuổi trẻ, dễ dạy bảo, ”
- Lào gật gù khen, rồi nói!
“ Cậu muốn lấy cái gì thì lấy đi, ta tặng cậu ”
- Hắn cười khan, chỉ tay vào cục đá to gần bằng hình người kia nói!
“ Lão Bá, cục đá này giá bao nhiêu ”
- Lão cười nói!
“ Khẩu vị của cậu thật lớn a ”
- Hắn xấu hổ nói!
“ Thứ đó rất cần với tiểu bối, mong lão bá, để lại cho tiểu bối a ”
- Lão cười nói!
“ Thứ đó, dành cho người có duyên, nhưng có duyên cũng chưa chắc, có thể sử dụng được, nếu cậu muốn, cậu cứ lấy đi ”
- Hắn cũng mặt dày, thu cục đá đó vào túi trữ vật,rồi hắn nói!
“ Tiền bối tặng tiểu bối, hai món quà quý giá, vậy tiểu bối cũng tặng lại, tiền bối vài món, mong tiền bối không chê ”
- Hắn lấy trong đống đồ của lão ra một cái bình ngọc, hắn đưa cổ tay lên miệng, cắn ra một cái cho máu chảy ra, đổ vào trong chiếc bình đó,khi thấy đã đủ, hắn đưa cho lão hắn nói!
“ Đa tạ tiền bối, đã hạ thủ lưu tình, nhân tình của tiền bối, vãn bối sẽ không bao giờ quên ”
- Thấy bình ngọc, A - Long đưa vào tay hắn, hai mắt lão sáng lên, cười nói!
“ Ta quả không nhìn lầm người”
- Lão nói thêm!
“ Ta có một đứa con gái, tên là Phong Thải Vân, nếu nó sau này có gặp cậu, mong cậu chiếu cố nó ”
- Hắn hơi do dự nói!
“ Ta chỉ sợ tới lúc đó, nàng không nhận ra ta”
- Lão ném cho A - Long một cái không gian giới chỉ nói!
“ Trong đây có ít tiền, và một miếng ngọc bội,con bé sẽ nhận ra khi cậu đưa cho nó, tới lúc đó, nhờ cậu vậy ”
- Hắn cúi người nói!
“ Vãn bối sẽ cố hết sức ”
- Khi A - Long ngẩng đầu lên, thì lão nhận đã biến mất từ bao giờ, chỉ còn lại một chỗ trống, như thể chưa từng ai xuất hiện ở đây vậy!
-Long tài thấy tình cảnh đó của Lão nhân gầy yếu kia, hai chân run lên nói!
“ Thiếu Gia, lão là người hay là quỷ vậy ”
- Hắn không nói gì, tiếp tục đi tiếp, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường ngày vậy, điều này Khiến Long Tài vô cùng khâm phục, nhưng hắn nào biết sau lưng A - Long đã toát hết mồ hôi lạnh từ lâu rồi, hắn hít một hơi lấy lại tinh thần nghĩ!
« Thật không ngờ, ngày tại chỗ này, gặp được một Âm Ma, ngay từ đầu, khi hắn bước vào đây, đã bị lão nhân này sử dụng tinh thần lực khắc lên vô số trận văn rồi, chỉ cần đi sai một bước, hắn sẽ ch.ết không toàn thây »
- Đây là tinh thần đại trận,trong 10 đường chỉ có 1 đường sống 9 đường ch.ết, mà đường sống chính là tới chỗ lão, nếu không đi tới chỗ lão ta ngồi, mà đi vòng tránh lão thì lập tức trận Pháp trên người hắn sẽ bóp nát linh hồn trong đầu của hắn ngay!
- Cái này lão cũng thực sự cũng không muốn giết hắn lão uý kỵ hắn, mà lão cũng muốn xem xem, kiến thức của hắn như thế nào, mà vì sao có thể giết được cái tên Âm Ma mà Yến Gia mời tới, bị hắn giết ch.ết, từ cái hôm hắn gặp cá vàng vào ban đêm đó
- Đi tới nơi lão lúc đầu có ý muốn giết hắn thôn phệ máu huyết, dù sao thì lão cũng sắp tới cực hạn của thân thể rồi, thế nên A - Long phải giả bộ như không hề sợ hãi, hành lễ một cách cung kính để lão biết rằng ta đây không phải có một mình, hắn cầm mấy cục đá bên trong đó có đồ vật, mang thuộc tính âm hàn, để nói cho lão biết, là thân phận của lão đã bị lộ ra từ lâu rồi!
« Ý A - Long muốn nói, ta và ngươi không cần phải diễn kịch nữa, ta biết ngươi là ai »
- Lão kêu là cho hắn mấy cục đá đó, là thử hắn xem coi là loại người gì, còn nói về tuổi tác, lão là một Âm Ma, lão chỉ có thể thôn phệ máu thịt của một người 15 16 tuổi thôi, trẻ quá không có tác dụng với lão, lão lúc đầu muốn hư không giết hắn, để ra lượm xác hắn, khi hắn tiến lại gần mới nhìn ra được tuổi tác thật sự của hắn, lão mới bỏ đi ý định đó!
- Lão tặng cho hắn mấy viên đá, bên trong chứa băng tinh hàn phách, thứ này có thể mua được cả một gia tộc lớn, lão nhường cho hắn, để hắn thôn phệ thứ đó, để lão sớm mau ngày ra tay với hắn, nhưng hắn lại chỉ vào cục đá lớn bên cạnh lão ý muốn nói rằng!
“ Ta sẽ ăn thứ đó, nếu lão chịu cho ta cục đá kia ”
- Lão và hắn đều biết, bên trong thứ đó đều có cái gì, nên lão mới nói cái câu!
“ Thứ đó, dành cho người có duyên, nhưng có duyên cũng chưa chắc, có thể sử dụng được, nếu cậu muốn, cậu cứ lấy đi ”
- Ý của lão rất rõ, một người sắp ch.ết như hắn, thì lấy thứ đó cũng chỉ vô dụng, nếu ngươi hứng thú thì sau khi ăn thịt ngươi, thứ đó sẽ lại quay về tay ta thôi, vì trong đó chứa một thứ,nếu sử dụng đúng cách có thể thay đổi vận mệnh của cả một con người, mà một bước lên mây!
- Hắn cảm ơn lão đã không bat chấp mục đích mà ăn thịt hắn, uống máu hắn, nhưng lão lại nói là con gái lão sẽ tới tìm hắn, đưa hắn ít tiền để sống tới khi con gái lão tới tìm hắn, cũng đưa hắn một mảnh ngọc, nếu mà hắn có thể luyện hoá được thứ ở trong cục đá lớn kia, thì phải dùng thu đó cứu con gái lão một kiếp, nếu mà hắn không luyện hoá được thứ kia thì sẽ ch.ết trong tay con gái lão thôi, vật sẽ về nguyên chủ!
A - Long rút ra một bình máu đưa cho lão, để lợi dụng lão, lão cũng thừa hiểu mưu đồ đó của A - Long, nhưng lão vẫn vui vẻ nhận lấy!
- Vì sao ư, bởi vì trong tòa thành này, không chỉ có một Âm ma như lão, mà có rất nhiều kẻ muốn tới đây kiếm một chén canh từ máu huyết của Thuần Âm Thần Thể như hắn, nếu là Cá Vàng thì nàng đã ch.ết không biết bao nhiêu lần rồi
- Lão đưa vật tư cho hắn, để vỗ béo hắn chờ ngày ăn thịt hắn, nhưng sinh cơ của lão đã sắp cạn rồi, phải uỷ thác lại cho con gái lão, nên A - Long đưa máu cho lão, để lão thôn phệ máu huyết đó, mà đánh đuổi những âm ma có ý định với hắn đi, để sau này khi hắn phát triển tới mức nhất định, sẽ để con gái lão xử lý A - Long
- Nghĩ tới đây hắn thở dài không thôi a!
« Lão tử méo phải Đường Tăng, mà sau lũ tụi bây lại cứ muốn ăn thịt ta thế »
Kết Chương