Chương 145: Lã Gia Nguy Cơ 2

Lúc này tại Lã Gia, Lã Gia Cựu Gia Chủ / là Gia Chủ đời trước của Lã Gia, hắn đang thong thả ngồi uống trà, lão nhìn xung quanh hỏi một thị nữ đang đứng bên cạnh!


“ Mọi người đi đâu hết rồi, hôm qua giờ này như mọi ngày thì nhốn nháo đông vui lắm mà, sao giờ lại vắng tanh thế này, đám gia tướng trong phủ đi đâu hết rồi, sao ta không thấy một ai hết vậy?


Nữ nô tỳ, tuổi 18, da dẻ mềm mại, giọng nói như sơn ca,mái tóc búi dài,vóc dáng thướt tha, vô cùng yểu điệu đó nói!


“ Bẩm lão gia chủ, nô tỳ không rõ nữa, hình như được gia chủ triệu tập có chuyện gì đó thì phải, còn gia tướng đã rời khỏi gia hơn hai tuần nay rồi, nô tỳ chỉ biết có vậy!


Cựu Gia Chủ, nhíu mày, lòng nổi lên một nỗi bất an không tên, lão năm nay đã gần 80 rồi, lão có thực lực Đại Võ Sư đệ tứ trọng, lão hỏi Lã Hưng *Gia Chủ Lã Gia Hiện Giờ™ đang ở đâu?
Nô tỳ kia đáp!
“ Lã Hưng Gia Chủ đang ở hội nghị đường bàn chuyện với các Trưởng Lão trong tộc!


Lã Cựu Gia Chủ, tên là Lã Vọng, lòng nổi lên càng bất an hơn nữa lão nói dẫn ta tới hội nghị đường “ Mau!!! ” nô tỳ thấy Lã Vọng nói thế liền lập tức dẫn hắn tới hội nghị đường, thì Lã Vọng có thể nghe thấy tiếng bàn luận xôn xao, cười đùa của đám người, hắn nghe thấy tiếng không ít nữ nhân đang thở gấp, từng âm thanh ɖâʍ uế vang ra ngoài cửa, Lã Vọng là cáo già thành đời lâu năm, nên cũng biết là trong đó đang làm chuyện gì rồi, lão sắc mặt không thay đổi tiến vào, chẳng bù cho nô tỳ đi cùng lão mặt đỏ tai hồng khép nép không giám đi vào, sợ nhìn thấy cảnh không nên thấy!


available on google playdownload on app store


Lã Vọng đi vào không ai để ý, bởi vì tất cả đang cùng hoan lạc với vô số nữ nhân, đang làm chuyện đại sự của nhân sinh điều mà mọi nam nhân đều muốn làm,lão đi vô nhìn thấy Lã Hưng con trai lão đang trái ôm phải ấp hai, cô gái quần áo đã bị cởi ra một nửa, ở giữa hai chân còn có nữ nhân đang dùng miệng chăm sóc cái căn nguyên của mọi nam nhân đó! Còn vô sô Trưởng Lão trong tộc khác thì, đang cưỡi lên trên người nữ nhân, từng thanh âm rên rỉ của những nữ nhân đó, biến hội nghị đường Lã Gia như trở thành, thành lâu kỹ viện nơi phóng túng và tiết dục của mọi nam nhân vậy!


Lã Vọng tức giận quát!
“ Giữa Thanh Thiên Bạch Nhật các ngươi làm việc này, không biết xấu hổ sao ”


Lúc này đám người Lã Gia mới từ trong bể sâu của dục vong trở lại, đang tính tức giận trút lên cái tên nào không biết sống ch.ết mà phá hỏng hào sự của hắn, gân cổ đang căng, đang tính dùng miệng thốt ra những lời mắng chửi, thì thấy rõ người tới là ai, thì ngay lập tức, đám người đó liền nuốt những lời đó vào bụng không giám thốt ra một lời!


Lã Vọng đang ngồi ghế chủ toạ, nghe thấy tiếng người quát chính là cha mình, nhanh chóng đầy những nữ nhân kia ra, nhanh chóng mặc lại quần áo, còn những Trưởng Lão thấy Cựu Gia Chủ tới, cũng tiếc nuối lẫn, không cam lòng, rút cái vật kia ra khỏi người nữ nhân đang ở dưới thân hắn!


Bọn họ nhanh chóng mặc quần áo vào, và đuổi những nữ nhân như oán phụ kia ra ngoài,có người lén lau những giọt nước mắt trên khoé mi,tren mặt bàn đôi chỗ còn vương ít máu,minh chứng các nàng lúc nãy còn là tấm thân hoàn bích, các nàng không kịp mặc quần áo, bị đuổi đi ra ngoài chỉ để lại những mùi hóc môn khi giao hợp giữa nam và nữ vương lại khắp cần phòng!


Lã Vọng, da mặt như vỏ cây, chờ đám người kia an mặc chỉnh tề, lão mới quay người lại, bây giờ mặt lão không kìm được mà méo mó tức giận nói!
“ Nói cho ta biết, chuyện gì đang xảy ra ở đây!
Lã Hưng là gia chủ hiện giờ, liền nói đứng ra phân bua với cha của hắn, là Lã Vọng hắn nói!


“ Con cùng các Trưởng Lão đang nếm thử mùi vị của những nữ nhân mới được đưa tới thôi ấy mà, cha làm gì nóng vậy, con cũng chuẩn bị ho phụ thân đại nhân không ít mỹ nhân, đảm bảo phụ thân sẽ vô cùng thoải mái và hưởng thụ khi ở bên các nàng ấy!


Lã Vong, tay run run,nhưng chỉ thở dài, chỉ hận rèn sắt không thành thép,vật học theo loài,da mặt nhăn nheo lại lão bi thương nói!
“ Mộ phần con ngươi mới ch.ết, cỏ còn chưa mọc xanh đất trên mộ phần của nó, bây giờ ngươi phóng túng như vậy,ngươi xem ngươi có xứng là cha của nó không hả!


Lã Hưng cười nói với cha mình rằng!
“ Hôm nay có chuyện vui, nên cùng các Trưởng Lão phóng túng một tí ấy mà, phụ thân đại nhân quá đa tâm rồi!
Lã Vọng nhíu mày thật chặt, bất an trong lòng lão càng cao,lão hỏi!
“ Hôm này có chuyện gì mà vui, ta nhớ hôm nay không phải là tết a!


Là Hưng nói!
“ Con mới nhận được, bồ câu đưa thư, rằng thằng nghiệt chủng Hắc Ma đã xuất hiện, Lã Bưu đã xuất động toàn lực, cộng với hơn 500 gia tướng con âm thầm phái theo trợ giúp, hôm nay thằng súc sinh Hắc Ma sẽ phải ch.ết!


Lã Vong tim đập mạnh một cái, rồi cảm giác bất an càng dâng trào, lại cảm thấy ớn lạnh nơi sống lưng, lão cảm thấy sau lưng mình đổ đầy mồ hôi lạnh, toàn thân lão run lên từng cơn nhẹ, đây chính là cảm giác bị dã thú để mắt tới, Lã Vong một đời lăn lộn, khó khăn lắm mới tạo dựng được Lã Gia ngày hôm này, cảm giác này, cả đời lão xuất hiện 3 lần!


1 lần là bị kẻ địch phục kích toàn quân bị giết hại, chỉ còn mình lão sống sót, may mắn lượm về được nửa cái mạng!


Lần thứ 2 là, năm lão 36 tuổi, đi vào rừng săn bắt ma thú kiếm thú đan, bị ma thú phục kích, lão mất đi một cánh tay,chạy thoát lượm về một cái mạng,từ đó bị ám thương từ đó dừng lại ở đẳng cấp Đại Võ Sư Đệ Tứ trọng!


Còn lần này, cảm giác còn mãnh liệt hơn lần trước nhiều lần, khiến lão ớn lạnh, sợ hãi tới mức nói không ra lời, vì hai hàm răng của lão liên tục đánh vào với nhau, run lên cầm cập,toàn thân như bị đông cứng trong khối băng vậy!


Lão hít một hơi thật sâu, sử dụng đấu khí toàn thân, giúp thân thể ấm lại, sau một hồi tuy thân thể lão ấm lại, nhưng tâm lão có cảm giác bị ác quỷ đáng sợ bóp lại, chờ thời có thể bị con quỷ đó móc ra ngoài bắt đầu tươi sống cắn nuốt tâm của lão vậy, lão run giọng hỏi!


“ Ngươi đã làm gì!
Lã Hưng không nghe ra sự sợ hãi trong nội tâm của cha hắn, chỉ nghĩ lời cha mình là đang sợ hãi Triệu Thị hắn cứ nghĩ hành động của mình là vô cùng vẻ vang hắn nói!


“ Phụ Thân quá lo rồi, con không tin với người của Lã Bưu và 2 phần gia tướng của Lã Gia chúng ta không giết được thằng súc sinh Hắc Ma đó, tên gì không đặt lại đặt là Hắc Ma, lần này Triệu Hoài An cũng không bảo vệ được hắn, rừng hoang nước độc, hắn ch.ết Triệu Hoài An có biết thì có thể làm gì được Lã Gia chúng ta!


Lã Vọng hít sâu một hơi lòng tràn bất an hỏi, nhưng nữ nhân khi nãy ngươi lấy ở đâu ra, Lã Hưng cười nói!
“ Cướp ở trong tay Hắc Ma, bọn chúng còn là tấm thân hoàn bích, cưỡi bọn chúng thật là sướng khoái a!
Lã Vọng tâm rơi đánh bịch một cái hỏi!


“ Ngươi cướp nữ nhân từ trong tay Hắc Ma, ngươi đã cướp bao nhiêu!
Lã Hưng cười nói!


“ Không những là nữ nhân, mà cả nam nhân khỏe mạnh nữa, con đã ném tất cả vào hầm mỏ cho bọn chúng đào khoáng rồi, còn nữ nhân, con mới chỉ cùng các Trưởng Lão xài qua bấy nhiêu thôi, nếu phụ thân thích con sẽ nhường các nàng cho phụ thân đại nhân tuỳ ý lựa chọn!
Lã Vọng gằn từng chữ nói!


“ Trả lời vấn đề của ta, ngươi cướp bao nhiêu người từ tay Hắc Ma!
Lã Hưng thấy có gì không đúng từ cha mình, hắn nói!
“ Tống cộng gần 1000 người!


Lã Vọng hít sâu một hơi nghĩ, kẻ mà có thể làm lão sợ hãi như vậy, ắt đâu phải kẻ tầm thường, cướp hơn 1000 người có thể thương lượng thỏa hiệp được, lão hỏi!
“ Còn gì nữa không!
Lã Hưng vô cùng tự hào nói!


“ Con cướp được vô số bao giáp vũ khí, vài chục túi trữ vật chứa đầy lương thực, tính theo giá trị thì khoảng gần 50 vạn kim tệ


Lã Vọng ch.ết đứng, lão run lên một cái nghĩ, Cả Lã Gia cũng chỉ đáng giá chưa tới 100 vạn kim tệ, mà chỉ cướp 1000 nô lệ liền có gần 50vạn vậy người tên là Hắc Ma phải giàu mạnh như thế nào, với số tiền đó đủ thuê sát thứ hạng nhất đồ sát toàn gia tộc của lão rồi, lão run lên khi nghe con trai lão Lã Hưng nói!


“ Tên Hắc Ma Thiên đại dê béo mà, biết thế cướp thêm ít nữa thì lã gia ta chẳng mấy chốc mà trở nên khấm khá nhất Hoả Viêm thành này!
Lã Vong rét lạnh trong lòng,trái với sự tiếc nuối của Lã Hưng hỏi!
“ Vậy bọn chúng còn nhiều người nữa sao!


Lã Hưng chưa kịp trả lời thì thấy một tên gia nhân hốt hoảng chạy vào!
Gia Chủ, Lão Gia Chủ bất hảo! Bất hảo!
Một tên gia đinh, mặt trắng bệch, lảo đảo xông ào vào Hội Nghị Trường thần sắc bối rối.


Lã Vọng, cùng Lã Hưng đều là sắc mặt xiết chặt lại, một tên Trưởng Lão của Lã Gia tên Lã Ngũ, bất mãn nói!
“Vội cái gì, dù là trời sập xuống cũng có chúng ta gánh lấy!l,ngươi có gì không tốt mà hốt hoảng như vậy!
Tên gia đinh kia thở gấp nói!
“ Lã Đại Thiếu trở về rồi!


Lã Hưng mặt vui như vớ được vàng nói!
“ Còn không maau kêu nó vào đây, ta muốn hỏi xem đã giết được tạp chủng kia chưa!


Tên gia đinh kia hoảng sợ chạy ra ngoài, một lúc sau đem mấy người nằm trên cáng, tứ chi bị chặt lưỡi bị cắt đứt, khi thấy cha mình Lã Đại Thiếu hai mắt trào lệ chỉ biết ú ớ, trên cổ Lã Đại Thiếu treo một phong thư!


Lã Hưng thấy tình cảnh của con trai mình, hắn chạy liền chạy lại, hét to,hai thủ trảo bám chắc vào vai của tên gia đinh kia,vô tình bộc phát ra khí thế của Võ Giả Sư Cấp,Lã Hưng bám chặt tới nỗi không thể mở ra được, tên giả đinh kia sợ hãi quá bị khí thế của Lã Hưng bộc phát mà ngất xỉu ngay đương trường!


“ Ai là ai, ai là kẻ đã biến con ta thành tình trạng này,ta sẽ giết cả tộc nhà hắn ”


Lã Hưng ngửa đầu lên trời rống to! Một tên Trưởng Lão không vì biến cố này mà loạn, hắn tiến lại gần Lã Đại Thiếu, lấy lá thư treo trên cổ Lã Đại, vừa rút phong thư ra, mở lá thư ra, ngay lập tức, một luồng kiếm ý ở trong phong thư đó xuất ra ngoài, chém vè phía tên Trưởng Lão đó, khiến cả người lão bị chém thành nhiều mảnh!


Bịch bịch bich bịch!


Tên trưởng lão đó ch.ết trước mặt mọi người, bị chia làm nhiều mảnh, rơi thành từng khúc ngã xuống đất, cả Lã Gia im lặng ngay cả cây kim cũng có thể nghe thấy, Lã Vọng là người bình tĩnh nhất, tiến lại gần, sử dụng hộ thân đấu khí bao bọc toàn thân, lão tay run run mở lá thư ra,lão vô cùng đề phòng bất cứ khi nào cũng có thể bỏ của chạy lấy người, lão nhẹ nhàng mở rq


Trong đó chỉ ghi 9 chữ!
“ Lã Gia! Rửa Cổ Chờ Ta Tơi Lấy, ch.ết!!!!!!
Ký tên Hắc Ma!


Dòng chữ này vô cùng sát khí, chỉ riêng một người đã lẫn lộn cả nửa đời như Lã Vọng cũng không kìm được mà run người, nhất là khi thấy hai chữ Hắc Ma! Hắn kìm không được ngực đau nhói,như bị cự chuỳ đụng trúng vậy, cổ họng ngọt ngọt, lão không kìm phun ra một ngụm máu tươi!


Khi máu tươi của lão nhuốm vào lá thư, lá thư liền hấp thụ máu của lão mà ngấm vào, nhưng chữ lão vừa đọc liền biến mất, liền hoà tan vào máu của lão mà lá thư của Lão đang cầm trên tay hoá thành bụi phấn bay đi trong gió, Sắc mặt lão vô cùng âm trầm!


Lã Hưng thấy,Lã Vong lau máu nơi khoé miệng, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hắn hỏi!
“ Phụ Thân, trong đó viết gì vậy!
Lã Vọng âm trầm cực điểm nói!
“ Ngươi gây hoạ lớn rồi, truyền lệnh của ta, Lã Gia toàn lực giới nghiêm cao nhất, nội bất xuất ngoại bất nhập!
Lão nói thêm!


“ Truyền lệnh của ta, à mà thôi, đích thân ta đi!
Lã Hưng không hiểu gì, giọng đầy thù hận hỏi!
“ Phụ Thân, người muốn đi đâu!
Lã Vọng không kìm được tức giận! “ Bốp!! Một tiếng thật kêu vào mặt Lã Hưng, lão nói!


“ Nhờ có ngươi mà mặt mũi Lã Gia ta mất hết, vì một thằng súc sinh tối ngày chỉ biết gây chuyện, bây giờ thì tốt rồi, ngươi vừa rước tới một kẻ thù không ch.ết không thôi với Lã Gia ta!
Lã Hưng hỏi lại!
“ Đó là ai?
Lã Vọng để lại một câu, lão gằn từng chữ!
“ Hắc Ma!


Nghe thấy tên này, toàn thân Lã Hưng toát mồ hôi lạnh, hắn run rẩy toàn thân,ngã ngồi dưới đất, hắn nói nhẩm một mình!
“ Hắc Ma ở đây, vậy toàn bộ người của Lã Bưu đều bị......


Nghĩ tới đây, hắn không giám nghĩ nữa, hắn chạy theo bám lấy chân Lã Vọng, hắn cũng biết chuyến này hắn chọc không phải người rồi, Hắc Ma thì chưa tính, chuyện này tới tai Triệu Hoài An thì đừng nói hắn, ngay cả Lã Gia cũng không chịu nổi sự phẫn nộ của Triệu Thị, hắn nói!
“ Phụ Thân ngươi phải cứu con!


Lã Vong tức giận, đá Lã Bưu một cước vào ngực, khiến hắn văng sang một bên, Lã Vọng nói giọng vô cùng tức giận nói!


“ Thằng nghịch tử vô dụng, đừng bám lấy ta, ngươi lo cho cái mạng của ngươi trước đi,chuyến này ta không cứu được ngươi nữa rồi con ạ, ta phải đi tới phủ thành chủ, may ra thanh chủ ra mặt thì Lã Gia mới có một đường sinh cơ!,ngươi làm cái gì không làm, lại đi chọc người không nên chọc, giờ thì ngươi ở đó cầu nguyện là thành chủ sẽ nể mặt lão gia tử ta mà ra mặt giúp Lã Gia chúng ta nói vài lời!


Lão cay đắng nói một câu!
“ Chẳng lẽ Lã Gia ta bị diệt ở đây sao?
Lão bước được vài bước, lão nghe thấy tiếng nói vọng ra từ cửa chính, rồi tung tiếng binh kiếm va chạm vào nhau,rồi từng tiếng kêu thắm thiết vang lên khắp nơi quanh lã Phủ,một thanh âm lạnh lẽo, khiến người ta lạnh hết sống lưng nói!


“ Bây giơ mới đi cầu thành chủ, không thấy bây giờ hơi muộn rồi sao!!! "
Kết Chương






Truyện liên quan