Chương 36: Thảo Mai thành tinh
Translator:
Nguyetmai
Tình nghĩa bạn bè ba năm trong nhóm, côđã tận tình tận nghĩa giúp đỡ rồi.
Khương Cửu Sênh hút thuốc xong quay trở lại phòng, Trương Nại đã rời đi. Lệ Nhiễm Nhiễm tỏ rõ thái độ không ưa Trương Nại, xách thẳng giỏ hoa quả gã mang đến cho y tá bên ngoài.
"Sênh Sênh, nếu Trương Nại thật sự muốn rời đi thì phải làm sao?" Lệ Nhiễm Nhiễm tính tình không tỉ mỉ, không hiểu dự tính của Khương Cửu Sênh.
Cô hờ hững đáp: "Đi thì yên bình chứ sao."
Lệ Nhiễm Nhiễm vẫn không hiểu.
Nhóm nhạc thiếu tay keyboard thì vẫn không sao, nhưng không có tay guitar chính là Trương Nại thì làm sao mà trải qua những ngày tháng yên bình nổi cơ chứ.
Lệ Nhiễm Nhiễm lôi Cận Phương Lâm qua một bên hỏi: "Sênh Sênh cóý gì vậy?"
Cận Phương Lâm buồn cười khi thấy bộ dạng côấy nhăn mặt nặn óc suy nghĩ, bèn xoa đầu cô: "Người đã nghi thì không dùng."
Chỉ số IQ của Lệ Nhiễm Nhiễm không cao, nên vẫn ùù cạc cạc.
"Trương Nại ở lại, ngược lại là mối tai hoạ ngầm, chừng nào gã và Liễu Nhứ không chấm dứt triệt để, thì còn ở lại trong nhóm cũng chỉ rước thêm phiền phức mà thôi. Sênh Sênh chắc cũng đoán ra ýđịnh rời khỏi nhóm của Trương Nại, làm thế cũng coi như nể tình gã." Suy cho cùng ba năm bạn bè, không tới mức cực kì bất đắc dĩ, thì cũng không muốn đuổi cùng giết tận.
Lệ Nhiễm Nhiễm nghe hiểu rồi, cóđiều vẫn còn lo lắng: "Nhưng mà Trương Nại là tay guitar chính, keyboard không có không đáng lo, guitar không có thì phải làm sao?" Concert đã gần sát, đi đâu tìm người kịp đây?
Guitar chính là linh hồn của nhóm nhạc, Sênh Sênh từng nói như vậy.
The Nine là nhóm nhạc không có linh hồn, đây là lý do từ trước tới nay Vũ Văn Xung Phong muốn giản tán nhóm nhạc.
Tóm lại, một nhóm nhạc không có tay guitar chính, thì chẳng khác gì giải tán.
Cận Phương Lâm gõ nhẹ lên cái đầu đất của Lệ Nhiễm Nhiễm: "Quên Sênh Sênh trước đây đảm nhận vai trò gì rồi à?"
Cũng là tay guitar!
Lệ Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên tỉnh ngộ, ừ nhỉ, làm sao cô lại quên mất? Sênh Sênh chính là học trò của nhà họ Tạ, TạĐãng lại là thiên tài âm nhạc từng được các chuyên gia khen ngợi, nếu không phải Sênh Sênh làm hát chính, thì cần Trương Nại làm quái gì.
***
Bãi xe tầng hầm bệnh viện.
Trương Nại nhìn ngó xung quanh một lúc, rồi nhanh chóng bước lên chiếc xe Land Rover màu đen.
"Sênh Sênh sao hả?" Liễu Nhứ ngồi ở ghế lái phụ, đeo kính mát và khẩu trang, gương mặt thấm đẫm mồ hôi, côả nôn nóng nắm chặt lấy tay Trương Nại.
Trương Nại lắc đầu.
Ả cười khẩy: "Em biết ngay là cô ta sẽđuổi cùng giết tận mà."
Không lấy được mối đầu tư của Giản Thành Tông, bây giờả tiếng xấu lan xa, Thiên Vũ lại luôn từ chối không cho cô ta bước vào cửa nửa bước, giới giải tríđâu còn chỗ cho ả dung thân.
Đây chính là cái nhân từ mà Khương Cửu Sênh nói sao, hừ, đồ giả nhân giả nghĩa!
"Tiểu Nhứ." Trương Nại ngập ngừng trong chốc lát, nhìn chằm chằm Liễu Nhứ, quanh co do dự hồi lâu, rốt cuộc vẫn hỏi, "Sao em lại tuồn chuyện đời tư của Sênh Sênh? Sao lại mua người bôi nhọ cô ta?
Liễu Nhứ tránh né nhìn ra ngoài cửa sổ xe: "Không phải em đã nói với anh rồi sao? Đều do Giản Thành Tông làm hết, anh ta sớm ngấp nghé Sênh Sênh, cho nên mới dùng em làm bàn đạp, để lôi Sênh Sênh xuống vũng bùn."
"Vậy tại sao hắn cứ nhất thiết phải lấy em làm bàn đạp?" Gã nắm lấy bả vai Liễu Nhứ, truy hỏi tới cùng, "Có phải hắn đáp ứng gì với em không?"
Khương Cửu Sênh đãám chỉ, có lẽ Giản Thành Tông hứa hẹn đầu tư cho côả.
Sắc mặt Liễu Nhứ bỗng thay đổi, tức tối đẩy tay Trương Nại ra: "Tôi đã nói rồi, tối đó tôi uống say!"
Gã nửa tin nửa ngờ nhìn côả chằm chằm.
Đột nhiên Liễu Nhứ cười lạnh: "Anh nghi ngờ em đấy à?"
"Anh…"
Mắt côảđỏ hoe, khó lòng tin nổi: "Bây giờ, ngay cả anh cũng không tin em nữa rồi."Ả lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt tuôn rơi.
Côả vừa giở chiêu khóc lóc này ra, Trương Nại liền không nghĩđược gì nữa, bó tay đầu hàng, hốt hoảng dỗ dành: "Em đừng khóc, anh tin em, anh tin mà."
"Trương Nại," Liễu Nhứ thút tha thút thít, gối đầu lên vai gã, nức nở, "Em bước tới đường cùng rồi, anh giúp em được không?"
Đây là cô gái mà gã thích bốn năm trời, cho dù cả thế giới có quay lưng lại với côả thì gã cũng cũng không bao giờ rời xa.
Gã mềm lòng: "Được."
Hai giờ trưa hôm sau.
Giải trí Tần Thị V: "Tần Thị lại thêm hai đại nhân vật mới, chào mừng @Trương Nại V @Liễu Nhứ V
Liễu Nhứ chia sẻ bài này lên weibo.
Liễu Nhứ V: Đây là tay guitar chính kiêm người sáng tác nhạc của tôi @Trương Nại V, còn đây là ca khúc mới của chúng tôi.
Bên dưới kèm theo một đoạn demo ngắn.
Trương Nại cũng chia sẻ lên trang của mình.
Weibo vừa đăng lên xong, cư dân mạng bùng nổ.
Tình Nhân Ngầm Của Khương Gia 006: Chào mừng gia nhập vào phòng livestream của Bổn Bảo, ởđây chúng ta có thể thỏa thích bình phẩm vềđôi nam nữ chó má năm ấy chúng ta cùng xua đuổi.
Bên dưới làđịa chỉ liên kết phòng livestream.
Đông Đông Yêu Mùa Đông Nhất: "Ôi vãi! Con thị dẩm này có chịu thôi đi không!"
Tiểu Tiên Nữ Vị Cam: Loại em gái thảo mai thành tinh này mà cũng cần, ông bốđại gia Tần Thịơi, tôi nói cho ông biết, ông càng ngày càng đi đến bước đường cùng đấy.
Lười Đổi Tên: Concert của Sênh Gia sắp đến, đúng lúc này Trương Nại đột nhiên nhảy sang chỗ khác! Fan của Sênh đâu, khiêng mã tấu dài hai mét ra chém nó cho chế!
Bắn tim cho người: Không chém gió chứ bài hát này hay đấy chứ.
Cao Tới Mét Tám Chưa: Woa, hóa ra chị Liễu Nhứ hát lại hay đến thế, người đẹp mà còn hát hay, giọng ngọt ngào, em thích!
Tương Lai Có Anh, Cá Có Khói Nồng: Là vàng thìđi đâu cũng phát sáng.
Mùa Đông Muốn Gặm Khoai Tây: Thị phi tạm thời chưa xác định, nhưng tôi nghiện bài này rồi.
Cho Nên Sống Lại Thôi: Trong chuyện này ai đúng ai sai còn chưa biết, theo đuổi thần tượng cũng cần lý trí, cứ nghe nhạc thôi!
Chỉ Yêu Duy Nhất Sênh Gia: Tần thị quả nhiên xứng danh vua một cõi ba tỉnh Trung Nam, mua bọn nick ảo này được phết! Mấy đứa lầu trên, thấy đúng không?
Cùng Người Đi Khắp Thế Giới: Cũng là thể loại nhạc rock nhẹ, lẽ nào chỉ có mình tôi cảm thấy trong bài hát của Liễu Thảo Mai, toàn là mùi vị của Sênh gia nhà tôi sao?
Pudding Vị Sữa Bò: +1
Cua Nhỏ Của Sênh Sênh: +2
…
Bệnh viện Số 1 Thiên Bắc, phòng VIP.
Vũ Văn Xung Phong trực tiếp ném máy tính bảng lên giường bệnh: "Em nói đi, làm thế nào bây giờ?"
Khương Cửu Sênh trầm mặc suy ngẫm.
Lệ Nhiễm Nhiễm ngồi bên cạnh tức đỏ mặt tía tai mắng ầm lên: "Cái tên Trương Nại vong ân phụ nghĩa không biết xấu hổ này!" Côấy chọc chọc tin weibo trong màn hình, quay sang tố cáo với Vũ Văn Xung Phong: "Không nói một lời đã tựý hủy hợp đồng với Sênh Sênh, còn cùng Liễu Nhứ chạy qua Tần Thị, ông chủ, chúng tôi muốn kiện gã!"
Vũ Văn Xung Phong lười biếng bắt chéo chân nói: "Tần Thịđã gửi tiền vi phạm hợp đồng qua rồi."
"Vậy đôi nam nữ chó má kia ôm được gốc cây lớn có thể bình yên vô sựà." Lệ Nhiễm Nhiễm tức anh ách, muốn nổ cả phổi, "Vậy chúng tôi phải làm sao? Không thể khi không chịu thiệt thếđược."
Chỉ riêng Khương Cửu Sênh bình tĩnh nhất, từđầu đến cuối đều thờơ.
"Sênh Sênh." Mạc Băng đẩy đoạn ghi âm bản demo mà Liễu Nhứđăng lên Weibo cho cô, "Chuyện này là sao? Tại sao Trương Nại lại có bản demo bài hát mới của cô?"