Chương 10

Gần đây Đường Dương rất bận rộn, vì thế vị hôn thê hắn theo đuổi nhiều năm đã bị hắn ném ra sau đầu.
Hạng mục công ty hắn phụ trách đang đến giai đoạn kết thúc, hắn phải làm hạng mục này thật tốt, để ba mẹ và ông nội hắn thấy hắn không thua kém anh em trong nhà, hắn là người có năng lực!


Hắn cũng đau đầu nghĩ cách làm cho nữ thần trong lòng hắn Bạch Yến Vũ tiếp nhận hắn.


Lại nói Đường Dương và Bạch Yến Vũ lần đầu gặp nhau rất kịch tính. Giống như trong phim truyền hình, trong đêm mưa một người con gái xinh đẹp chạy ra ngã tư đường chặn xe Đường Dương vì muốn cứu một sản phụ sắp sinh.


Cứu người quan trọng hơn nên Đường Dương cho hai người lên xe, đưa bọn họ đến bệnh viện. Mà Bạch Yến Vũ tuy cả người không ướt đẫm, nhưng lộ vẻ chật vật để lại ấn tượng sâu sắc với Đường Dương. Cô gái vì một người xa lạ làm đến mức này quả thực rất hiếm thấy, huống chi cô gái này còn rất thanh tú, khiến người ta càng nhìn càng thấy xinh đẹp.


Song Đường Dương cũng không nghĩ nhiều, chỉ xem chuyện này như một cuộc gặp gỡ trong đêm mưa. Tuy hắn tính kế Cảnh gia nhưng cũng không phải người xấu. Hắn bây giờ chưa có lòng dạ độc ác như cuối phim, do đó giúp được người khác cũng làm hắn vui đến mấy ngày.


Nhưng Đường Dương không ngờ, Bạch Yến Vũ là thực tập sinh mới của công ty, đúng lúc được phân làm cấp dưới của hắn, trở thành người trong phòng nước. Gặp lại, hai người đều hơi kinh ngạc, sau đó Bạch Yến Vũ mỉm cười cảm ơn và mời hắn đi ăn cơm.


available on google playdownload on app store


Hai người quen biết như vậy, rồi chậm rãi thân thiết. Đường Dương cũng biết hoàn cảnh gia đình của Bạch Yến Vũ, mẹ mất sớm, một mình ba nuôi nấng ba chị em bọn họ.


Bạch Yến Vũ là con cả, thành tích học tốt có thể đỗ vào trường học tốt, nhưng để giảm bớt gánh nặng sinh hoạt trong nhà cô ta đã chọn chuyên ngành thư ký của một trường Cao đẳng nông lâm nghiệp. Trường Cao đẳng nông lâm nghiệp được nhà nước trợ cấp rất nhiều, học phí ít hơn các trường khác. Trong ba năm đại học, cô ta không chỉ không có người nhà làm chỗ dựa, mà người nhà còn cần cô ta!


Nếu chỉ trông chờ vào tiền lương Bạch tiên sinh cực khổ kiếm được thì không thể nuôi sống ba chị em. Bạch Yến Vũ học đại học, em trai học trung học, em gái học cấp hai, tất cả đều cần tiền. Ba Bạch Yến Vũ tuy là người không có văn hóa nhưng lại muốn con cái mình được đi học. Cho nên dù có vất vả đến đâu ông cũng không muốn con mình nghỉ học.


Bạch Yến Vũ lớn lên trong hoàn cảnh đó, nhưng cô ta vẫn dịu dàng, hiền lành, am hiểu lòng người. Mặc dù bề ngoài mảnh mai song nội tâm lại kiên cường, cô ta khác với Cảnh Thần điêu ngoa tùy hứng!


Đối mặt với người con gái như vậy, Đường Dương cảm thấy mình không dứt ra được. Hắn vốn định cả đời sẽ trôi qua thế này, giống cha mẹ hắn cưới vợ vì lợi ích gia tộc. Từ nhỏ hắn đã biết vị trí của mình trong gia tộc nên hắn biết mình cần gì.


Đường Dương tiếp cận cô con gái độc nhất của nhà họ Cảnh, hắn dùng tình yêu và hôn nhân của mình giành lấy thứ hắn muốn. Làm vậy cũng không có gì không đúng cả, trong giới thượng lưu có rất nhiều hôn nhân kiểu này! Hơn nữa Cảnh Thần cũng là đối tượng không tồi, tuy tính tình không tốt lắm, nhưng cô xinh đẹp lại thông minh để cô trở thành vợ hắn có gì không tốt?


Huống chi Cảnh Thần là con gái độc nhất của Cảnh gia, phía sau cô ta là toàn bộ tập đoàn Cảnh thị. Sau khi kết hôn, Cảnh thị sẽ là của Đường Dương hắn!


Bất quá sau khi chậm rãi ở chung với Bạch Yến Vũ, tâm tình Đường Dương bắt đầu dao động. Vì sao hắn không thể ở bên cạnh con gái hắn yêu, vì sao hắn phải buông tha tình yêu của mình để đạt được điều mình muốn chứ?
Hắn là Đường Dương!


Hắn nhất định sẽ có được thứ mình muốn, cũng sẽ có được người con gái hắn yêu!
Đàn ông trong giới thượng lưu ai chẳng có mấy cô tình nhân, đây là bí mật mọi người rõ ràng trong lòng mà.


Đường Dương biết Bạch Yến Vũ có lòng tự trọng rất lớn, do đó hắn không dùng tiền để giúp cô ta, hắn biến cô ta từ thực tập sinh trở thành nhân viên chính thức, hơn nữa đưa cô tới bên người hắn, trở thành trợ lý của hắn. Bạch Yến Vũ cũng là người có năng lực, lại còn chuyên nghiệp coi như hợp khẩu vị, vì thế cô ta nhanh chóng bắt nhịp được công việc.


Nhưng việc cô ta lên chức quá nhanh, tất nhiên sẽ khiến người khác bất mãn, đúng lúc Đường Dương bắt gặp cô ta bị người khác bắt nạt. Kết quả của việc anh hùng cứu Mỹ nhân chính là Bạch Yến Vũ càng ngày càng thân thiết với hắn, mà trong công ty càng có nhiều người có ý kiến với cô ta.


Đường Dương tính kế để Bạch Yến Vũ tín nhiệm hắn, thổ lộ tình cảm với hắn, nhưng Bạc Yến Vũ sao có thể không tính kế hắn?


Bạch Yến Vũ trưởng thành trong hoàn cảnh vất vả, sao không có khả năng hiểu lòng người! Đường Dương rõ ràng có ý với cô ta, mà cô ta cũng muốn nắm chặt cậu út nhà họ Đường này.


Bị mọi người xa lánh thì sao, có thể trở thành người Đường Dương yêu, thậm chí trở thành vợ hắn, cô ta có thể trở thành một thành viên của giới thượng lưu, có thể thoát khỏi cảnh nghèo, còn giúp người nhà sống tốt. Đường Dương có ngoại hình điển trai, phong độ, tuổi còn trẻ đã làm quản lý chi nhánh của tập đoàn Đường thị, nhìn sao cũng thấy tiền đồ rộng mở, tuyệt đối là ứng cử viên rùa vàng!


Trong lúc hai người đang mập mờ, ba cô ta lại làm Cảnh Thần bị thương rồi bỏ trốn. Bạch Yến Vũ cũng hết cách chỉ có thể xin Đường Dương giúp đỡ, từ đó cô ta biết Cảnh Thần là vị hôn thê của Đường Dương!


Bạch Yến Vũ nhất thời hơi mơ mộng, nhưng giờ quan trọng nhất là giải quyết chuyện ba làm Cảnh tiểu thư bị thương, vì vậy cô ta cầu xin Đường Dương dẫn cô ta và ba đi xin lỗi Cảnh Thần.


Trong biệt thự ven biển, Bạch Yến Vũ gặp được Cảnh Thần, người được ba mẹ hết mực cưng chiều. Mà cô ta không chỉ cực khổ từ nhỏ, đến bây giờ còn phải quỳ xuống trước mặt vị tiểu thư cái gì cũng không biết, tính tình ngang bướng này.
Bạch Yến Vũ không cam lòng, sao cô ta cam lòng được!


Trong chớp mắt khi quỳ xuống, cô ta thề, cô ta nhất định sẽ trả thù! Còn người ngồi bên cạnh Cảnh Thần chẳng qua chỉ là một bác sĩ mà thôi, sớm muộn gì cô ta cũng sẽ cho họ biết sự lợi hại của Bạch Yến Vũ này!


Bạch Yến Vũ quyết định, nhất định phải nắm chặt Đường Dương trong tay, cô ta muốn Đường Dương yêu cô ta không dứt ra được! Cô ta sẽ khiến Đường Dương và Cảnh Thần hủy hôn và trả lại Cảnh Thần tất cả sự nhục nhã mà cô ta phải chịu!


Sau khi rời khỏi biệt thự Cảnh gia, trong công ty Đường Dương có việc, mà hai người càng lúc càng mờ ám. Bạch Yến Vũ biết Đường Dương thích cô ta nhưng chưa tới mức không thể không có, hiện tại Đường Dương chỉ là có hứng thú với cô ta thôi, chủ yếu là dục vọng chiếm hữu, hắn rất muốn cô ta làʍ ȶìиɦ nhân của hắn, đây là điều Bạch Yến Vũ muốn.


Cho nên hai người cứ tiếp tục ái muội như vậy, Đường Dương ngoại trừ công việc thì theo đuổi Bạch Yến Vũ, hắn đã hoàn toàn ném vị hôn thê đang ở nhà tĩnh dưỡng ra sau đầu.


Bận rộn gần một tháng, Đường Dương dẫn dắt mọi người trúng thầu dự án, điều này làm hắn rất vui vẻ. Công trình lần này đối với Đường thị rất quan trọng, mà Đường Dương giành được đã chứng tỏ năng lực của hắn, rốt cục hắn cũng đứng vững ở Đường thị.


Buổi tối Đường Dương dẫn theo cấp dưới đi khách sạn ăn mừng, vì cao hứng nên tất nhiên mọi người cũng uống nhiều rượu hơn một chút. Cồn có thể trợ hứng cũng có thể loạn tính, vì thế Đường Dương và Bạch Yến Vũ thuê phòng tại khách sạn này cũng không có gì lạ. Mặc dù Bạch Yến Vũ uống rượu nhưng không uống nhiều như Đường Dương, tuy nhiên cô ta có quyết định của mình nên cũng ỡm ờ, cứ như vậy ở chung một chỗ với Đường Dương.


Ngày hôm sau Đường Dương tỉnh lại thấy Bạch Yến Vũ ngủ say bên cạnh hắn, rất tự đắc nhếch khóe miệng, đêm qua Bạch Yến Vũ ỡm ờ sao hắn không biết được. Cái gọi là rượu vào loạn tính, cũng chỉ lấy cớ thôi, chứ thực sự uống say là ngủ không dậy nổi, sao có thể xảy ra chuyện gì được.


Đường Dương đốt một điếu thuốc, rất nhàn nhã tựa vào đầu giường. Giành được dự án, còn chiếm được người phụ nữ mình yêu, nếu Cảnh Thần ngoan ngoãn một chút thì cuộc sống của hắn đúng là viên mãn.


Đúng lúc này di động trên tủ đầu giường đổ chuông, hắn đưa tay lấy nhìn một cái, lại là điện thoại của ba hắn - Đường Minh Húc. Đường Dương nhíu mi, hôm qua sau khi giành được dự án kia, Đường Minh Húc rất vui vẻ, trực tiếp cho bọn hắn nghỉ ngơi 3 ngày, hôm nay mới là ngày đầu tiên, sao mới sáng sớm Đường Minh Húc đã gọi điện cho hắn rồi, xảy ra chuyện gì ư?


Đường Dương nhận điện thoại, cho dù đối phương trong điện thoại không nhìn thấy, nhưng hắn vẫn rất cung kính.
“Ba.”
“Đường Dương, con đang ở đâu?” Giọng Đường Minh Húc trong điện thoại lạnh như băng.
“Đêm qua uống hơi nhiều, nên con ngủ lại khách sạn.”
“Một mình con?”


Đường Dương nghe Đường Minh Húc nói vậy, đột nhiên trong lòng có dự cảm không tốt. Trước kia hắn về muộn hoặc không về, Đường Minh Húc cũng không quản hắn, tại sao hôm nay lại gọi điện hỏi hắn vấn đề này?


Đường Minh Húc không để ý sự trầm mặc của con trai út, nói thẳng: “Những chuyện trước kia con làm, chỉ cần Cảnh gia và Cảnh Thần không biết, ba sẽ mắt nhắm mắt mở. Nhưng lần này con quá bất cẩn rồi, ầm ĩ đến mức mọi người đều biết, con tự xem mà xử lý đi.”


Nói xong Đường Minh Húc cúp điện thoại.


Đối với đứa con út này ông vẫn luôn đặt niềm tin, thông minh, có năng lực, biết nhẫn nhịn, còn dựa vào bản lĩnh của mình tìm được đối tượng kết hôn rất tốt, tuy trong này Đường Dương cũng nhờ vào quan hệ tốt đẹp giữa hai nhà Cảnh - Đường, song ít ra cô gái Cảnh Thần kia cũng yêu Đường Dương sâu đậm.


Có điều…
Đường Minh Húc nhìn tờ báo bị ông ném xuống đất, thở dài một tiếng.
Quả nhiên Đường Dương vẫn còn quá trẻ.
Rốt cuộc chọn ai là người thừa kế, còn phải xem xét lại.






Truyện liên quan