Chương 15: Tại ngốc quá đó !

* Tôi đang ở một nơi rất xa, nơi không có khói bụi thành phố.....* báo thức.
- Ngoáp..ngoáp! - tôi ngáp cố mở mắt.


Cố gắng ngồi dậy đặt chân xuống giường, lò mò vào nhà vệ sinh. Đánh răng rửa mặt xong, tôi tự búi tóc lên hình củ tỏi cho gọn gàng, rồi tôi khoác lên mình bộ đồng phục của trường một cái áo sơ mi trắng kết hợp với một cái váy màu đen nhìn vào rất sáng trọng, thoải mái, váy không quá ngắn vừa tới đầu gối ( tôi rất ghét mặc váy vì nó không thoải mái cho những hoạt động lắm nên tôi khi mặc váy tôi đều mặc thêm 1 cái quần thể thao bên trong). Tôi với tay lấy cái cặp da mang lên vai rồi đi xuống.


- Hai chở đi học nha. - anh tôi nói.
- Dạ khỏi. Minh qua rước em rồi. - tôi nói.
- Ủa Minh về khi nào thế? - anh tôi ngạc nhiên.
- Mới hôm qua bọn em gặp nhau trong trung tâm. - tôi nói.
- Thế khi nào đi học về điện hai rồi chúng ta đi ăn để anh cảm ơn nó về việc đã chăm sóc em anh trong lúc ở Hàn. - anh tôi nói rồi cười.


- Dạ! - tôi cười.
- Thôi em đi học đây. - tôi tạm biệt rồi ra ngoài.
- Annyeonghaseyo ( chào buổi sáng). - Minh nói cười rạng rỡ.
- Ối giòi! A-nhon-sê-ô. - tôi vừa Minh phụt cười.
- 먹을 수없는 무엇? ( ăn gì không?) - Minh lại sổ tiếng Hàn.
- Cậu người Hàn hay Việt.- tôi cười tiếp.


- 잡종 ( jabjong) ( con lai). - Tên này do sống bên đó lâu nên bị nhiễm.
- 무기력 ( mugilyeog) ( bó tay). - tôi liệu theo luôn.
- Go to school, you and me will late. Ok? - tôi nói.
- Ok. - Minh nói rồi cả hai đứa phụt cười bởi độ khùng, có mấy người hàng xóm đi tập thể dục ngang cũng chả biết hai đứa đang nói tiếng gì.


- Nón này. - Minh đội vào luôn cho tôi.
Ở một góc khuất nào đó có tên đang tức đến nổi muốn bùng nổ nhưng vẫn đang kìm chế, sợ làm tổn thương cô gái đó lần nữa. Đó là hắn.
< Tại trường >
- 안녕 나증에 보자 ( annyeong najung-e boja) ( Bái bai hẹp gặp lại) - tôi cười vẫy tay chào Minh.


available on google playdownload on app store


Vừa bước vào cổng trường thì, một cánh tay rất to đã khoác lên vai tôi lôi đi.
- Thả ra. Thả ra. - tôi la lên, mọi người xung quanh đều nhìn tôi.
- Im lặng tí đi. - hắn đưa tay lên miệng tôi ra hiệu im lặng.
Hắn lôi tôi xuống căn tin.
- Ngồi đây đợi tôi. - hắn nói rồi bỏ đi lại chỗ bán đồ ăn.


- Nè, ăn sáng đi. - hắn đưa cho tôi hộp xôi và hộp sữa.
- 감사 ( gamsa) ( cảm ơn)! - tôi nói rồi mới nhận ra mình đang nói chuyện với nhắn chớ không phải Minh.
- Tôi là người Việt, không phải Hàn. Nói tiếng người dùm. - hắn tức giận.


- Ăn đi rồi lên lớp. - hắn nói rồi ngồi cạnh tôi, chống tay nghiêng đầu nhìn về phía tôi.
- Cậu đừng có nhìn, tôi đang ăn. - tôi đẩy mặt hắn ra.
- Thế ăn nhanh đi rồi uống hết hộp sữa nữa. - hắn lấy hộp sữa cắm ống hút vào.
-.....- tôi cắm cúi ăn.


- A cuối cùng cũng xong. Lên lớp thôi. - tôi nói rồi cầm cặp da đi.
- Ê ê đợi tôi với chớ. - hắn vội vã chạy theo.
* Tùng....tùng....tùng* vào học.
Nay là ngày đầu tiên bắt đầu cho năm học mới.
Tiết 1: Sử ( môn tôi thích nhất)


- Chào các em! Tôi tên là Thi phụ trách môn Sử của các em. - màn giới thiệu ngắn gọn.
Tiết 2: Văn ( cũng coi là tôi hơi dở môn này)
- Cô xin giới thiệu cô tên Hạnh phụ trách dạy môn Văn cho các em! - cô này nhìn ngoại hình thì rất trẻ nhưng lại có 1 con rồi, mà nhìn mặt với thân hình như chưa lấy chồng.


* Tùng....tùng.....tùng * ra chơi.
Tôi đã ngủ từ giữa tiết Văn nên chả biết đã ra chơi. Có một tên chạy lại định gọi tôi nói gì đó nhưng bị hắn nhìn một cái rồi biến mất lun và thế là một giấc ngủ êm đềm được hắn bảo vệ không cho ai làm ồn đến hết giờ chơi.


Tiết 3: Lý ( môn tôi giỏi nhất, cho dù không học bài cũng biết làm)
- Các em biết tôi rồi khỏi giới thiệu gì nữa ha, quen thuộc quá rồi! Nhưng tôi cần giới thiệu một người, vào đây đi! - cô gọi.
- Em giới thiệu về mình cho cả lớp biết đi. - cô nói.


- Annyeonghaseyo! Mình là Vũ Hoàng Minh rất mong mọi người giúp đỡ. - Minh nở nụ cười rất rất tươi làm cho đám con gái trong lớp nhốn nháo hết cả lên, một người rất đẹp trai đang đứng trước mắt mình và sẽ học chúng lớp nữa. Bọn chúng cứ nhốn nha nhốn nháo rất um xùm làm cho tôi dần tỉnh. Tôi mở mắt ra thì thấy trước mắt mình là Minh, sao cậu ấy lại ở đây. ( vì phải làm thủ tục và nhận đồng phục nên Minh không kịp học 2 tiết đầu)


- Ơ.....Minh sao cậu lại ở đây? -tôi đứng lên hỏi ngơ ngác, trong khi đó đám con gái nhìn tôi bằng ánh mắt kì lạ.
- Thì tôi nói có bất ngờ mà. - Minh nháy mắt cười làm cho đám kia lại lần nữa xỉu lên xỉu xuống.






Truyện liên quan