Chương 25: Bar moon4 (phần: Mê sảng)

Nghe Nam nói xong, cả căn phòng chìm trong một mảng yên tĩnh,im lặng.Họ biết là Nam đang nhắc nhở họ,cũng chính là đang nhắc nhở chính cậu ấy: Thích khác yêu, có thể đối với ai khác thì hai từ "thích" và "yêu" nó tương tự giống nhau nhưng đối với các anh, hai từ này lại có nghĩa riêng biệt. Thích, là một thứ tình cảm không quá to lớn, không có những sự chiếm hữu cao trong đó,và vì vậy,thích ai đó không nhất thiết là phải có được họ,có thì thật tốt nhưng nếu không có thì cũng không sao,chỉ là trong tim mình sẽ bị rỗng khuất một khoảng nào đó. Còn yêu, là một thứ tình cảm thật sự lớn lao,trong nó có quá nhiều sự ham muốn,chiếm hữu,mong muốn ,khát khao chiếm được người mình yêu thương sâu sắc,và khi yêu ai nó tình cảm sẽ rất khó để phai nhòa,rất khó để quên đi người mình từng yêu thương, rất khó để có thể bắt đầu yêu một người khác,rất khó và mất rất nhiều thời gian.... Vì vậy.phải xác định tình cảm của mình và xác định trước lòng dạ bên trong của đối tượng mình yêu như thế nào nếu không đến lúc quá yêu rồi sẽ không dứt ra được nữa....- Thôi,ta đưa nhóc ấy về trước đã,ở đây không tiện!- Long lên tiếng,định bế nó lên.- Khoan đã! Để em làm cái này!- Nam nói,trong giọng sặc mùi gian.Bựt...- Ai da, Nam,sao dựt tóc anh,đau quá đi mất,thằng kia!!- T.Anh bị Nam dựt mấy sợi tóc kêu trời kêu đất (Hime-ka: Nói hơi quá.. ^^)- Anh...em xin lỗi anh mà.anh yếu thế ,dựt mấy sợi tóc thôi mà cũng kêu! Đúng là người già rồi mà,sức yếu quá đi!- Nam bĩu môi nói.-Ê Ê,thằng kia,mày nói ai già!? Mày thử ra đây,anh dựt cho mày xem mày có đau không!!- T.Anh cắn môi,tức giận nói.


- Em ngu gì ra ! Anh tai điếc hở,em nói anh già chứ ai già nữa!- Nam phán câu xanh rờn.
- Mày..mày...tao tức rồi nha!!- T.Anh nói xong rồi bổ nhào ra chỗ Nam,Nam chạy không kịp thành ra hai người vật lộn với nhau...
(Hime-ka: sao lại thành như vậy -.-)
Nhật,Bảo,Thiên,Long chán nản nhìn hai thằng... dở hơi..


- Thôi đi,tụi mày dở à? Đánh nhau đánh ở đây mất mặt,về nhà mà đánh!- Long thở dài.
- Long nói đúng đấy,về nhà mà đánh, Nam mày hồi nãy muốn làm gì?- Nhật.
- À ừ ha,em lại quên mất chuyện chính! Tại anh đấy anh T.Anh!- Nam hừ hừ mũi nói rồi anh đi về phía nó.


-Tại mày chứ đâu phải tại anh!- T.Anh .
-Tại anh chứ!- Nam ngẩng cổ lên cãi.
-Tại mày!-T.Anh
-Tại anh!- Nam
-Tại mày!-T.Anh.
.............
Một lần nữa,bốn anh,Nhật,Bảo,Thiên,Long lại bó tay chấm com nhìn 2 thằng ...dở hơi nhân đôi.
-Hai đứa này,tại cả hai !!- Thiên bực mình.


- Làm cái gì thì làm nhanh lên,cứ ở đấy cãi nha,bọn mày rảnh nhỉ!?- Bảo nhăn mặt.
- Chính xác là đang rảnh mà!!- T.Anh,Nam đồng thanh nói.
-......- Bảo *sa mạc lời*
-Nhanh đi!Không nói nhiều nữa!- Nhật lạnh nhạt nói.


- Được rồi,em làm ngay đây!- Nam tiến về phía nó,đưa mấy sợi tóc của T.Anh sau khi anh đã phải rất khó khăn mới giành được.
Anh bắt đầu đưa vào lỗ mũi nó...
Mọi người chú tâm,chăm chú nhìn để xem biểu hiện của nó..


available on google playdownload on app store


Nó thì đang ngủ ngon ,còn chìm trong mộng mơ thì bỗng nhiên thấy ngứa ngứa cái mũi quá nha~
Nó cựa quậy,đưa tay gãi..không hết,khịt khịt mũi…không hết,lảm nhảm nói.
Thằng nào con nào nghịch bà,để bà dậy bà đấm cho vỡ mặt,bỏ ra!


Sáu anh phì cười ,sau đó bế nó và đưa nó về căn biệt thự của họ..
--Tại bàn của nó ở bar------
Thư vẫn ngủ khò khò..
Có một đám thanh niên đi tới…
-Ê,con bé này trông cũng được đó!-một trong những người đó nói.(người 1)


- Mày nói cái vớ vẩn gì thế,mày có bạn gái rồi đó!- một anh trai đứng bên cạnh nói.(người 2)
-Ơ,mà này,Quân,nhìn đứa con gái này quen quen,tao thấy giống bạn gái mày!- Người 1
-Đúng đấy,hình như đúng rồi!-người 2.


Một chàng trai trông khá điển trai từ giữa tiến lên,đó là Quân,anh ta nâng cằm Thư lên,nhìn thật kỹ.
-Thư,sao em ý lại ở đây?- Quân thắc mắc,Thư sẽ không có đủ tiền để đến đây.


-Hì hì,Quân,mày cho tao xin lỗi nhá,hôm trước tao cho em ấy hai vé free vô đây,chắc em ấy đã dùng nó!-Người một gãi gãi đầu nói.
-Mày…tao cấm lần sau đấy! Bọn mày chơi đi,tao đưa Thư về trước đã!-Quân nói rồi bế Thư lên…
(Hime-ka: ây da,vậy là về phần chị Thư là an toàn rồi nhé!!)


Quay lại với những nhân vật chính của chúng ta nào!
Về đến biệt thự….
Nhật bế nó rồi đặt nó nằm ở sofa, họ thì ngồi bên phía đối diện,nhìn nó ngủ…
-Tao nghĩ ,trăm phần trăm luôn,chắc chắn nhóc ý sẽ không giống với con ả kia đâu ( nói Vân ý ạ!)- T.Anh


-Tao cũng nghĩ giống nó!- Thiên đồng tình nói.
Nhưng với hiện tại thì chúng ta chưa thể chắc chắn được đâu!- Nhật
-Cứ để thời gian chứng minh,nếu nhóc thật sự là một con người đào mỏ giống Vân thì tao thề,tao sẽ giết nhóc!- Bảo lạnh lùng nói.


-Không chỉ mình anh đâu,em và các anh kia cũng sẽ làm thế thôi!- Nam.
Long không nói gì chỉ lặng lẽ nhìn nó. Mong sao nó không phải người như vậy,anh không muốn trở thành kẻ giết người,anh không muốn dính máu trên tay… không muốn trở thành kẻ sát nhân… vì tim anh,và tim năm anh kia đã đau lắm rồi…


Không gian lại trở nên im lặng,sáu anh nhìn nó với ánh mắt vô cùng dịu dàng Bây giờ trông nó thật đáng yêu! Hai má hồng hồng,hơi ửng đỏ,mái tóc dài rẽ sang hai bên,đen óng,đôi môi đỏ mọng,đôi mắt với hàng lông mi..ừm..cũng coi là dài đi..ẩn nấp sau chiếc kính cận đen..


-Mingo,ta sẽ đập nát cái bản mặt của ngươi,ta là Monkey D. Luffy- người sẽ trở thành vua hải tặc! Ngươi xem đây, comu comu no….
Nó vừa ngủ vừa lải nhải bắt chước điệu bộ giống Luffy của bộ anime One Piece (Hime-ka: có ai xem không nhỉ!? *Hime vô cùng thích bộ anime này a*)


Sáu anh tự nhiên thành ra lớ ngớ,nhìn nhau rồi lại nhìn nó,phì cười lớn.
Trời ơi! Cái cô nhóc này,sao mà dễ thương thế không biết!!
Em thật đáng yêu,nhóc cận!


Họ cứ cười như vậy mà không biết tình cảm của họ dành cho nó đang dần lớn lên và cũng không biết có một hiểm họa,một trở ngại đang dần đến khiến họ hối hận cả cuộc đời…






Truyện liên quan