Chương 4: Quá khứ - Sự thật

Sân trường XH - Giờ thể dục lớp 6B
" Ây bọn mày, con Mai Anh nó ngu thiệt á! Bọn mình mới giả vờ muốn kết bạn vậy thôi mà đã nghe lời bọn mình rồi. Ha..ha...ha...!!" - Đây là giọng như đàn ông của con Hoàng Quỳnh Anh


"Ờ công nhận nó ngu v~~, con hãm l*z ấy như con điên ấy. Mới nói ngọt vài câu thôi đã chịu làm bạn bọn mình rồi." - Đây là giọng con Hoàng Phương Anh


"Hừ... Chả qua là cái chức lớp trưởng của nó bọn mình cần nên mới lừa nó. Ban đầu tao còn tưởng nó sẽ không chịu ai ngờ nó tin thật. Con Mai Anh đúng là "ngôn lù". Cứ tưởng nó thông minh thế nào, chả qua chỉ là "múa rìu qua mắt thợ", nó còn ngu hơn cả bọn mình." - Linh


"Cái loại con đĩ điếm ấy mà đòi làm bạn với bọn mình á? Còn lâu đi! Tao khinh con hãm l*l nhà nó!!!" - Con Phan Quỳnh Anh sấn sổ nói, mồm oang oang như chó sủa
" Mà thôi dell nói chủ đề này nữa, nghe bẩn hết cả lỗ tai!" - Con Văn Phương Anh vừa nói vừa ngoáy ngoáy lỗ tai nó mang ra cả chục kí vi sinh trùng


" Ây Quỳnh, mày dạo này với anh Đạt 9D sao rồi? Vẫn yêu đơn phương à?" - Con Diệu Anh
" Vẫn đơn phương nhưng thêm là tao vừa tán anh Đình Nguyên lớp 8B đấy, đẹp zai lắm!"


" Nhắc đến zai tao mới nhớ, lớp 8A có một anh đẹp zai lắm. Hotboy của trường đấy. Nhưng tính tình lạnh lùng, bảo thủ lắm. Bao người ch.ết vì ảnh đấy. Hôm nào đi xem xong tán không?" - Con Hoàng Phương Anh
" Mày có anh Tuấn rồi phải nhường cho tao! Há..há!!! " - Con P.Q.Anh nói
............................


available on google playdownload on app store


Kết thúc cuộc đối thoại "sủa" giữa những con c hó


Tất cả mọi lời nói của từng đứa lọt vào tai Mai Anh. Lúc đó, Mai Anh như không tin vào tai mình. Tại sao chứ? Tại sao? Tại sao tất cả mọi người lại quay lưng lại với cô chứ? Cô bỗng nở một nụ cười lạnh đến sống lưng.Tất cả dù sao cũng chỉ là một màn kịch.Giờ thì vở kịch đã kết thúc. Hừ..thật sự rất ngu ngốc! Cô tự nghĩ lòng mình.


*Quay lại 10" trước
" Mai ơi, ra kia đi, có cái gì hay lắm í." - Giang rủ cô ra vườn hoa chơi. Chính lời nói hồn nhiên đó đã chỉ ra được sự thật cho cô. Cảm ơn mày Giang ạ!
Sự thật đã bày ra trước mắt. Cô lặng lẽ đi về phía cổng trường không quên cầm theo chiếc cặp thân yêu của mình.


( Tiểu Diệp: Đọc hết chỗ này mong các bé đừng bắt chước theo nhé!)
------- Kết thúc hồi tưởng -------
"Mọi chuyện là vậy đó!" - Mai Anh hơi cúi mặt xuống, ánh mắt lạnh lùng, hờ hững nói


Hắn gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu: " Vậy là em bị lừa?" - Hắn hỏi lại để chắc chắn. Cô gật đầu. Hắn nhếch khoé môi lên để lộ ra đường cong quyến rũ.


Các người chọc ai không chọc lại đi chọc vào người của tôi, tôi sẽ cho các người sẽ sống không bằng ch.ết. Hừ...Loại con gái như mấy người tôi sẽ có cách để trừng trị một cách "đẹp" mắt.Hắn chợt cười nửa miệng, đôi mắt khát máu như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó.
End chap
------------------------------


(Hình như chương này hơi ngắn nhỉ? Xin lỗi vì lâu đã không ra!Đọc truyện vui vẻ!)






Truyện liên quan