Chương 62
Màn cầu hôn ngược cẩu độc thân nhất năm, đoạn video dài chỉ có 3 phút được đăng lên, chưa đầy nửa tiếng đã có vô số blogger chia sẻ, đến mức Sina Entertainment (*) phải đích thân kết thúc nó.
(*) từ gốc: : tập đoàn ra mắt mạng xã hội Weibo
Hướng của video là từ trên lầu quay xuống, hướng về với một chiếc xe địa hình màu đen, bởi vì tiếng hô từ trong xe phát ra.
Người tải video lên còn viết caption bằng lời lẽ thân mật.
"Vốn đang không vui vì phải tăng ca, kết quả lại trùng hợp xem được màn kịch của năm. Lúc đầu khi nghe tên được hô lên, còn tưởng là trò đùa ác ý, không ngờ rằng lại là cầu hôn. Khả năng ngôn ngữ của tôi quá hạn hẹp, tẻ nhạt không thể miêu tả được sự lãng mạn trong đó, mặc dù người được cầu hôn không phải tôi, nhưng tôi cũng muốn a a a a a a a a a a."
Truyền video ra chính là người làm việc ở lầu dưới studio của Hoắc Từ, người làm việc ở tòa nhà của bọn họ chủ yếu là người trong giới thời trang. Có studio trang điểm cũng có những studio chụp ảnh khác, nên có đủ trang thiết bị, video này là được camera chuyên nghiệp quay lại.
Mở màn video, nghe tiếng mấy người đàn ông hô to tên Hoắc Từ, sau đó cửa xe địa hình bị đẩy ra, một dáng người cao gầy từ trong xe bước ra.
Lúc anh ngẩng đầu hướng về phía trên lầu hô to câu nói kia, em nếu nguyện ý gả cho anh, thì bây giờ hãy xuống lầu, mọi người xung quanh vây xem phát ra tiếng thét chói tai, làm cho người xem video bắt đầu kích động.
Về phần nhân vật chính của video, lập tức bị mọi người tìm ra là Dịch Trạch Thành và Hoắc Từ.
Một người là chủ tịch trẻ của một công ty và là người thừa kế của một gia đình giàu có, người ta nói anh có xuất thân xuất sắc.
Một người là nhiếp ảnh gia nổi tiếng nhất, da trắng xinh đẹp cùng đôi chân dài, à, đúng rồi, mấy hôm nay còn bị người khác vu khống làm người thứ ba.
Đúng, chính là vu khống.
Những người hóng hớt vẫn còn chìm đắm trong sự bàng hoàng khi Hoắc Từ trở thành người thứ ba, nhưng đêm nay, tình tiết đột nhiên bắt đầu đảo ngược.
“Được rồi, Hoắc Từ không cần giải thích, tôi tin tưởng cô nhất định không phải người thứ ba.” Weibo này lượt like và trả lời nhiều nhất. Một loạt trả lời phía sau đều là tôi tin, tôi tin, tôi tin cả trăm lần.
"Nói Hoắc Từ là người thứ ba, hồi sáng xem ảnh cũng không tin. Bộ ảnh chỉ là tìm góc chụp thôi, có bản lĩnh thì đem video ra. Bây giờ tự tát vào mặt mình, có thoải mái không? Nhìn xem bạn trai người ta là ai, có khả năng người ta lại đi làm người thứ ba của kẻ khác không?”
"Dịch Trạch Thành lại là bạn trai cô ấy, tôi là em trai nhỏ ở thư viện của trường B, từ lâu tôi đã thấy giữa bọn họ có gì đó mờ ám. Cặp đôi này tôi ủng hộ, nhưng mà lần cầu hôn này làm tôi ăn quá nhiều cẩu lương rồi.”
Từng đợt paparazzi buổi sáng lúc này mới ngẩn người.
Trong đó hưng phấn nhất chính là fan hâm mộ của Hoắc Từ, nói thật mặc dù tiểu thư nhà mình bị người ta cướp đi, nhưng mà được an ủi vì anh rể thật sự là quá đẹp rồi, không những không có một fan hâm mộ nào phản đối, ngược lại tất cả đều ủng hộ.
“Vốn đang đợi văn kiện luật sư kiện ch.ết đám người tung tin đồn nhảm. Không ngờ cẩu độc thân tôi lại ch.ết trước vì đợt cẩu lương này.”
"Chị nhiếp ảnh gia của tôi ơi, cuồng bá lạnh lùng, tôi cứ nghĩ là trên đời này không có ai hàng phục được cô ấy. Người ta bảo cô ấy xuống lầu, cô ấy liền xuống lầu thật, từ lúc nào mà ngoan như vậy."
Kết quả là, Hoắc Từ tiếp tục đứng đầu hot search nhưng cái tên Dịch Trạch Thành rất nhanh cũng đã lên sóng.
Lần cầu hôn này quả thực không ai ngờ tới, hai người thật sự không đi con đường thông thường, không thông báo không nói, một khi đã công bố thì chính là ngược ch.ết cẩu độc thân.
Vốn dĩ, Bạch Vũ muốn công bố sau khi nhận được video, nhưng Weibo của anh ấy đã bị mất.
Người trong studio vừa rồi cũng có cầm điện thoại quay, nhiều người đăng lên vòng bạn bè, đều nói rằng đã ăn no cẩu lương.
Hoắc Từ lúc này không biết chuyện này, Dịch Trạch Thành đưa cô đến bãi đậu xe, hai người cùng lên xe của cô, vừa rồi không phải là nhất thời bốc đồng, nhưng chắc chắn đã nằm ngoài kế hoạch, anh không hối hận, nhưng cảm thấy rằng bản thân làm không đủ tốt.
"Đáng ra anh nên mang nhẫn theo", Dịch Trạch Thành cầm tay cô.
Hoắc Từ còn đang đắm chìm trong đó, vốn dĩ Dịch Trạch Thành muốn chở cô đi ăn tối, dù sao thì đám người Hàn Kinh Dương cũng đã lái xe đi, nhưng Hoắc Từ lại nói muốn ngồi trong xe một lát.
Một lát này, chính là nửa giờ.
Lúc nghe anh câu nói này, cô có một chút sững sờ, sau đó khóe miệng chợt cong lên. Em không cần một nhẫn, em chỉ cần anh là đủ rồi.
“Còn chưa muốn đi?” Điện thoại của Dịch Trạch Thành rung lên mấy lần, nhưng anh vẫn chưa đi.
Không ngờ vừa hỏi xong, cô gái ngồi ở vị trí kế bên tài xế quay đầu lại, ánh đèn trong xe mờ mịt, chỉ có ánh sáng trắng nhàn nhạt từ bãi đậu xe dưới đất yếu ớt chiếu vào khuôn mặt cô, đôi mắt đen mơ màng như đá diệu thạch tròn và sáng, được nhuộm bởi một lớp sương, mang theo một vẻ quyến rũ mê người.
Cô ấy nói: "Chân em mềm nhũn rồi."
Đến bây giờ còn vẫn còn tim đập chân run, cô phải bấm mình đến mấy lần, mới tin được đây không phải là mơ.
Một Hoắc Từ luôn không sợ trời không sợ đất, thế mà lại bởi vì một lần cầu hôn, trong nháy mắt biến từ tư thái như mặt trời trở thành nhỏ bé yếu ớt. Ngay cả Hoắc Từ cũng không thể lý giải được trạng thái của chính cô, nhưng bây giờ tim cô đập nhanh và chân như nhũn ra.
Dịch Trạch Thành nhìn cô, lòng cũng mềm nhũn ra, anh đưa tay kéo cô vào trong ngực, dùng lòng bàn tay vỗ vỗ lưng cô trấn an, mang theo vui vẻ nói: "Không có tiền đồ, cái gì mà chân nhũn ra.”
"Thật vui, " Hoắc Từ nhẹ nói, cả người mềm giống một vũng nước, cứ như vậy tựa ở trong ngực anh.
Dịch Trạch Thành nghe tiếng cô dịu dàng bên tai, nơi nào đó đã tự giác phản ứng, anh nhẹ nhàng hôn lên vành tai của cô, rồi cúi đầu ngậm lấy đôi môi mềm mại của cô, bên trong chiếc xe yên tĩnh, là âm thanh mập mờ đến cực điểm, tiếng đè nén thở dốc càng phát ra ngày càng nhịp nhàng.
Mãi đến lúc Hoắc Từ đẩy anh ra, một đôi mắt so với vừa rồi còn ướt át hơn nhìn anh: "Chúng ta vẫn nên đi qua đó nhanh đi, đừng để anh em của anh sốt ruột chờ."
Lúc này, Dịch Trạch Thành muốn lái xe về nhà ngay lập tức.
Sau khi tựa lưng vào ghế và hơi thở bình tĩnh lại, anh khịt mũi, "Bây giờ đã biết sốt ruột rồi?"
Hoắc Từ lúc này biết rõ, nếu lúc này còn không đi, chắc chắn hôm nay sẽ bị anh ăn sạch. Thừa dịp anh còn lại một chút lý trí, cô tranh thủ gật đầu.
"Lần sau còn muốn trêu chọc không?" Dịch Trạch Thành quay đầu chỗ khác, cười như không cười nhìn cô.
Hoắc Từ nhìn bộ dạng anh nín nhịn, biểu cảm bình tĩnh nói không nên lời, cô nhìn về phía ánh mắt của anh, nói một câu tìm đường ch.ết: "Vẫn còn."
Bởi vì hai chữ này, bọn họ ở trong bãi đậu xe thêm nửa giờ.
Lúc hai người đến nhà hàng, khi vừa bước vào phòng, cả ba người đã ngây ngẩn cả người.
Chỉ có người đàn ông mặc áo bomber jacket màu đen bật cười một tiếng, hài lòng nói: "Được đó, còn nhớ tới anh em."
"Còn tưởng rằng hai người không đến, chúng tôi đã ăn trước " Hàn Kinh Dương nín cười nhìn anh.
Nắm tay Hoắc Từ, Dịch Trạch Thành nghiêm túc nói: "Vừa rồi tôi đến cửa hàng đo ngón tay cho cô ấy."
Nói hươu nói vượn, họ ở trên xe trong bãi đậu xe.
Hoắc Từ duy trì nụ cười trên mặt, nhìn người đàn ông bên cạnh mở to mắt nói dối. Nói thật, kỹ năng nói dối của người đàn ông này, đúng là có thiên phú. Dịch Trạch Thành nhìn chung đời này đều không nói dối, nhưng khi nói, mắt cũng không hề chớp.
Anh nói xong, ba người cũng dừng trêu chọc, Hàn Kinh Dương nói: "Đây là cậu không đúng, cầu hôn cũng không mang nhẫn, cũng may là Hoắc Từ rộng lượng."
Đây là cho Hoắc Từ thể diện.
Hàn Nghiêu đang trả lời tin nhắn, tranh thủ ngẩng đầu nói một câu: "Anh Trạch Thành, Dịch Đoan Đoan điên rồi, một mực hỏi chúng ta ở ăn cơm ở đâu, để con bé qua đây không?"
“Muộn như vậy rồi, để nó ở nhà đợi.” Dịch Trạch Thành nhẹ giọng nói, thật ra bây giờ mới sắp chín giờ.
Khi Dịch Đoan Đoan đang lướt Weibo, đến chỗ Dịch Trạch Thành cầu hôn, cô lập tức nhảy nhót trên giường. Huống hồ người khác không biết ai đang gọi tên Hoắc Từ trong xe nhưng cô biết rõ.
Nhất định là đám người bọn họ.
Cho nên Dịch Đoan Đoan lập tức điên cuồng oanh tạc Hàn Nghiêu, hỏi bọn họ hiện tại ở đâu, cô cũng tới.
Cô quả thực đã dốc hết sức lực cầu xin Hàn Nghiêu, Hàn Nghiêu lâu rồi không có hưởng thụ thái độ nhiệt tình như vậy của cô, thế là thuận miệng liền hỏi một câu, kết quả bị Dịch Trạch Thành từ chối.
Lúc Hàn Nghiêu nói với cô Dịch Trạch Thành không cho phép cô đến, cuộc gọi đoạt mệnh của cô gái nhỏ liền điện tới.
"Anh giới thiệu với em một chút, đây là Hàn Kinh Dương, " Dịch Trạch Thành kéo Hoắc Từ giới thiệu với anh ta.
Hàn Kinh Dương đứng dậy, ôn hòa cười, nói: "Trước đó chúng ta từng gặp qua, nhưng mà lần này thân phận đã khác."
Hoắc Từ nhìn anh ta cười, Hàn Nghiêu không cần phải giới thiệu. Dù sao Hàn Nghiêu và cô cùng tham gia một câu lạc bộ, xem như có quen biết. Chẳng qua hiện nay cô lại thành vợ của anh em tốt của anh ta, Hàn Nghiêu cũng không khỏi cảm khái, duyên phận này thật là kỳ diệu.
Khi người cuối cùng được giới thiệu, Dịch Trạch Thành còn chưa lên tiếng, Hoắc Từ đã lặng lẽ nhìn người đàn ông mặc bộ đồ màu đen.
"Tưởng Tĩnh Thành, đã lâu không gặp, " cô lãnh đạm nói.
Những người đàn ông bên cạnh đều sững sờ, ngay cả Dịch Trạch Thành cũng có chút choáng váng.
Không ngờ, sau khi cô nói xong, Tưởng Tĩnh Thành đứng lên, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhõm: "Lúc đầu tôi còn nghĩ là tên giống nhau, nhưng sau đó tôi nghĩ lại, đúng là cô bắt đầu học nhiếp ảnh khi còn học đại học."
"Thật sự đã lâu không gặp, Hoắc Từ."
…..
Hàn Nghiêu trợn mắt há hốc mồm nhìn, đến nỗi quên cho Dịch Đoan Đoan biết tình trạng hiện tại, bởi vì trong đầu anh ta bây giờ toàn là, hai người bọn họ tại sao quen nhau? Chuyện này rốt cuộc là chuyện quái gở gì vậy?
***
Vào thời điểm này, mọi người vẫn còn đang chìm đắm trong sự phấn khích với mối tình giữa Dịch Trạch Thành và Hoắc Từ và màn cầu hôn, bất ngờ phát hiện ra một nhân vật chính khác của vụ ồn ào đã xuất hiện.
Weibo của Thẩm Tùy An đăng lúc 9 giờ 10 phút.
"Đối với chuyện đã xảy ra hôm nay, bởi vì lúc nãy luôn phải làm phẫu thuật, nên không thể kịp thời đáp lại. Đầu tiên, tôi xin lỗi Hoắc Từ, bởi vì chuyện giữa tôi và bạn gái trước chia tay, mà bị liên lụy. Tôi cùng cô Lục đầu tháng trước đã chia tay, mà nguyên nhân chia tay cụ thể, không phải là vì người thứ ba. Người chụp ảnh cố ý bôi đen người khác, tôi đã ủy thác luật sư gửi đơn kiện, gặp ở tòa án."
Mấy câu đơn giản, đặc biệt là bốn chữ sau cùng, gặp ở tòa án, ngắn gọn súc tích đủ sức trấn an lòng người.
Cư dân mạng hóng hớt từ lâu đã không kìm được sự phấn khích, lại đổ xô vào Weibo của anh ta.
"Tình tiết chủ yếu tôi đại khái tóm tắt một chút, cơ bản thì là anh này nói chia tay bạn gái, kết quả đối phương thẹn quá hoá giận, tìm phóng viên chụp lén anh ta. Trong lúc vô tình chụp lén được anh ta cùng Hoắc Từ gặp mặt, liền lấy làm tư liệu bôi đen người khác."
"Câu nói vừa rồi của anh trai này thật khí phách, tôi thích cách làm dứt khoát lưu loát như vậy, không để cho kẻ kia thoát tội."
"Kỳ thật tôi muốn nói một câu, dáng vẻ của anh ta cũng rất đẹp mắt."
Những cư dân mạng hóng chuyện vẫn đang chìm đắm, cảm khái việc người đẹp quả nhiên thường tụ tập cùng nhau. Weibo của phòng làm việc Hoắc Từ, cuối cùng cũng đăng lên. Và còn đính kèm một đoạn video ngắn làm bằng chứng. Ngoài ra còn có một tuyên bố đi kèm từ studio.
"Liên quan đến lời tố cáo vô căn cứ đối với nhiếp ảnh gia Hoắc Từ của studio chúng tôi trên Internet ngày hôm nay, studio đã lập tức liên hệ với địa điểm quay trong ngày ngay sau khi biết tin và có được video giám sát được sự đồng ý của phía bên kia. Video giám sát có thể chứng minh rằng, ngày hôm đó, Hoắc Từ chỉ nói vài câu với đối phương, sau đó đối phương rời đi, Hoắc Từ quay lại địa điểm quay phim, mười phút sau cùng nhân viên trường quay rời đi.
Như chúng ta đều biết, cái gọi là chụp lén từ trước đến nay đều quay bằng video rồi cắt ảnh ra, tại sao lần này chỉ tung ra vài tấm ảnh, là bởi vì bọn họ biết Hoắc gia và đối phương chỉ có quan hệ bình thường. Không có bức ảnh mờ ám nào cả, những bức ảnh mờ ám này đều là cố ý tìm góc chụp.
Vết thương của những tin đồn trên internet gây ra rất sâu sắc. Studio quyết tâm truy cứu đến cùng người tung tin đồn, quyết không nhân nhượng.
Lời nói có thể là một thanh gươm sắc bén làm người khác bị thương.
Nhân đây chúc mừng cẩu độc thân vạn năm cô Hoắc Từ, cuối cùng tìm được chồng, thuận lợi ôm nam thần về.
Vốn dĩ các blogger cá nhân còn hung hăng, mắng bọn họ thời điểm then chốt liền giả ch.ết với fan hâm mộ, lúc này mới biết studio là đi tìm chứng cứ.
Chỉ cần click vào video là có thể thấy rằng Hoắc Từ nói vài lời với đối phương là đối phương đã rời đi.
Hai người đừng nói hôn, ngay cả tiếp xúc cơ thể cũng không có.
Đối với những người qua đường, câu cuối cùng của bài đăng thành công thu hút sự chú ý của họ.
Rất nhiều người ở phía dưới nhắn lại, nói anh ta lại không cẩn thận liền để lộ cô chủ là cẩu độc thân vạn năm, coi chừng bị trừ tiền lương. Admin đáp lại, nghiêm túc bày tỏ: "Không sao đâu, cô chủ cũng tự mình thừa nhận."
Ai cũng không ngờ rằng, hình tượng nữ thần cao lãnh sụp đổ, kết quả lại đảo ngược thành tình trạng hiện tại.
Rất nhiều cư dân mạng cũng kiệt sức, cả đêm không ngơi tay. Từ chỗ blogger đã tung tin về video cầu hôn, họ chạy đến Weibo của Thẩm Tùy An, và sau đó vào blog chính thức của studio của Hoắc Từ.
Vở kịch bị đảo ngược, trực tiếp trở thành vở kịch ngược cẩu độc thân.
Vào lúc 9:37 phút, một Weibo đã đưa vở kịch ngược cẩu lên đến đỉnh điểm.
Dịch Trạch Thành: Cảm ơn em, bạn gái @Hoắc Từ.
Tác giả có lời muốn nói:
Dịch băng sơn: Tôi không dễ dàng thể hiện ra ngoài
Đồng ca ngược các bạn: Tốt, cẩu lương tôi ăn đủ ngồi, anh có thể buông tha chúng tôi không?