Chương 17
Tại phòng làm việc của Thế Anh:
-Cô ta đã trở về rồi sao?
-Phải, theo nguồn tin của ta thì cô ta đã xuống máy bay vào hôm trước ngày lễ hội ở trường của Nhi.
-Được, cậu hãy cho người theo dõi cô ta.
Cuộc đối thoại của Thế Anh và Khanh kết thúc một cách ngắn ngủi. Hiển nhiên, An không xen vào truyện này bởi cậu biết rõ đối tượng họ đang nói đến là ai và cũng không muốn xen vào truyện riêng của họ.
*
Mọi người không biết chứ hai người đàn ông này đã từng yêu điên cuồng một cô gái. Họ đã từng là tình địch của nhau khi còn học ở thời cấp 2. Để rồi khi mọi truyện đổ vỡ thì họ lại trở thành đôi bạn thân mặc dù tỏ ra là không hề ưa nhau gì cả.
Khi đó, họ là 2 con người với tính cách thực sự trái ngược. Một người kiệm lời, ít nói. Người kia lại hoạt bát và năng nổ. Họ chỉ có duy nhất một điểm chung chính là yêu một cô nàng xinh đẹp cùng khóa.
Cô ấy là một người xinh đẹp một cách dịu dàng, và trong cảm nhận của Thế Anh và Khanh khi đó thì không còn ai có thể xinh đẹp và lương thiện hơn cô gái ấy. Họ ra sức thể hiện với người ta là mình hơn tên kia bao nhiêu. Để rồi khi đổi được nụ cười ấy thì họ lại có cảm giác đắc thắng với tên còn lại.
Nhưng họ đâu biết rằng, họ đã bị lừa một vố rất nặng nề. Cô ấy không hề lương thiện hay dịu dàng như họ từng nghĩ.Cô ấy cũng không phải xinh đẹp hay quý phái như họ đã lầm tưởng. Đó chính xác là một cô gái hai mặt.
Nếu không phải trong một lần khi An gặp cô gái đó trên đường, thấy cô cười nói một cách ngọt ngào với tên đàn ông đã chừng tuổi bố mình thì An cũng cho rằng cô là người tốt. Ngay lúc đó, An liền lập tức gọi cho Thế Anh và Khanh đến chỗ đó. Họ theo đuôi hai người kia đến khi họ vào trong quán bar. Thế ANh và Khanh vẫn không thể nào tin được vào mắt mình.
Ngay ngày hôm sau, họ đã không nếm xỉa gì đến cô ấy nữa. Họ bắt tay nhau và rồi trở thành bạn bè của nhau đến tận bây giờ
*
Đó chính là một hồi ức của họ. Nhưng bây giờ, họ tin họ đã không chọn sai người. Thế Anh và Khanh cẩn thận ngó vào của phòng ngủ của Nhi và Hân. Hai cô gái ấy đã chìm vào giấc mộng tự bao giờ.Khanh nhẹ nhàng bế Hân và rời sang phòng khác.
Còn Nhi thì bây giờ đã yên vị nằm trong lòng của Thế Anh, dụi dụi đầu vào lòng và ngủ tiếp.
Ngoài trờ một cơn mưa nhỏ trút xuống xua đi cái gay gắt của ban ngày.