Chương 21
Editor: Từ Tranh
Beta: NanaTrang
Trên tay Tây Mễ cầm túi hàng, mấy dây túi xách ghìm chặt cánh tay trắng nõn của cô xuất hiện mấy dấu đỏ.
Ứng Khúc Hòa lấy tất cả túi xách trong tay cô, lúc kiểm an ra dấu cô đi trước.
Anh cúi đầu nhìn túi lớn túi nhỏ, nhớ tới trước tết, ba anh em bọn họ tụ họp đi ăn đi dạo siêu thị. Anh cả và em ba dẫn theo nàng dâu điên cuồng mua sắm, anh yên lặng đi theo.
Hôm nay mới chân chính cảm nhận được cảm giác đàn ông dẫn phụ nữ đi mua sắm.
Tóm lại bằng bốn chữ: Có chút sảng khoái.
...
“Mỹ vị Trung Hoa” vòng đấu loại 50 chọn 10, bắt đầu sau ba giờ.
Ứng Khúc Hòa tránh được nhân viên công tác, đưa Tây Mễ đến cửa sau, chỉ nói một câu "Cố lên, vào đi" rồi rời đi.
Tây Mễ cảm nhận sâu sắc người thầy Ứng Khúc Hòa này rất không phúc hậu, trước khi tiến vào trận đấu chẳng lẽ không nên dặn dò cô một chút việc quan trọng à?
Vào hậu trường, cô cùng lúc nhận được wechat của "Mỹ Thực Đạo" và "Qúy Đông Lâm".
So sánh hai cái này, cô vui vẻ mở tin nhắn của Mỹ Thực Đạo.
… Mỹ Thực Đạo: "Cố gắng thi đấu, đừng căng thẳng, nghĩ tới tiền thưởng, đừng nghĩ đến đầu bếp trên đài lợi hại cỡ nào, nhớ kỹ đừng tạo áp lực cho mình, cố lên, vì mục tiêu mua đủ loại son môi mà cố gắng lên."
Tây Mễ sửng sốt một chút, trong nháy mắt cô tưởng là Ứng Khúc Hòa.
Đợi đến lúc Ứng Khúc Hòa phát hiện dùng nhầm ID wechat thì không thể thu hồi tin nhắn lại, chột dạ bồi thêm một câu: …Mỹ Thực Đạo: "Nếu cô không thích son môi, thì nghĩ tới những thứ khác, ví dụ như phòng, túi, du lịch vòng quanh thế giới..." (ở đây là lão Khúc có 2 id wechat, tính dùng wechat thật để gởi mà lại nhầm thành id wechat Mỹ Thực Đạo)
… Tây Tây Tây Mễ: "Tôi biết, dù sao lấy vật chất xác định mục tiêu cho mình, có mục tiêu mới có động lực, đúng không? Cảm ơn ba ba tôn đạo, tôi sẽ cố gắng."
… Mỹ Thực Đạo: "Cố lên Tiểu Tây Mễ, chờ cô thắng trận, tôi đồng ý cho cô một nguyện vọng."
… Tây Tây Tây Mễ: "Vậy tôi có thể cầu nguyện Mỹ Thực Đạo vĩnh viễn biến mất khỏi blog không?"
Tay Ứng Khúc Hòa cầm điện thoại ngừng lại một lát.
Lẽ nào không nên chọn nguyện vọng... gặp mặt anh, hoặc là không cần trả tiền…sao?
… Mỹ Thực Đạo: "Tôi nghĩ cô sẽ cầu nguyện gặp mặt tôi."
… Tây Tây Tây Mễ: "Nếu anh không hoàn thành nguyện vọng thứ nhất của tôi, vậy thì giúp tôi hoàn thành nguyện vọng thứ hai, mời tôi ăn lẩu.:)"
… Mỹ Thực Đạo: "Tôi rất vinh hạnh mời cô Tây Mễ xinh đẹp ăn lẩu."
… Tây Tây Tây Mễ: "Tôi nhất định sẽ lọt vào top 10, chúc chúng ta có buổi gặp mặt vui vẻ!"
… Mỹ Thực Đạo: "Vui vẻ."
Tắt cuộc trò chuyện với Mỹ Thực Đạo, Tây Mễ mở tin nhắn của Qúy Đông Lâm. Thằng nhóc này có hơi điên, liên tục gởi mười hai tin sang.
"Nữ hoàng đại nhân cố gắng thi đấu! Thành bại đều không sao! Quan trọng nhất chính bản thân em phải cố gắng hết sức【 cố lên. jpg】
… Tây Tây Tây Mễ: "Tôi sẽ cố gắng! 【 nâng mặt. jpg】
… Qúy Đông Lâm: "Cuối cùng nữ thần cũng để ý đến tôi rồi. Cố lên, mọi người sẽ cho cô sức mạnh, cứ phát huy bình thường là được, đừng vì fan nhiều mà áp lực. Chúng tôi không quan tâm em có thể thắng hay không, vì trong tim của chúng tôi em vĩnh viễn là số một."
… Tây Tây Tây Mễ: "T.T... Rất cảm động... Cám ơn fandom!"
...
Trước một giờ trận đấu bắt đầu, nhóm đầu bếp ở phía sau hậu trường nghỉ ngơi chờ đợi lên sân khấu.
Nhân viên công tác của ban tổ chức đi tới phát cho mỗi người một phần tư liệu về đầu bếp. Sau khi xem xong một xấp tài liệu, Tây Mễ thở dài một hơi.
Ông chú Jn là đầu bếp nổi danh ở hải đảo, là bếp trưởng ở khách sạn Hải Đình.
Ba vị đầu bếp ở nhóm truyền thống là: Lý Thành, Trần Minh, Văn Lâm. Ba vị đầu bếp này là ba nổi bếp nổi tiếng đến từ ba nơi khác nhau: thành phố Dương, tỉnh Tây Bắc Cam, thành phố Tương, đều là bếp trưởng ở khách sạn cao cấp nhất ở địa phương.
Trong 50 đầu bếp nổi danh, chỉ có lý lịch của Nam Tinh và Tây Mễ là kém nhất. Bản thân Nam Tinh là bà chủ của một quán ăn gia đình. Lý lịch của Tây Mễ chỉ ghi là “Đầu bếp nổi tiếng trên mạng”.
Nam Tinh ngồi phía bên tay trái Tây Mễ, lần đầu tiên nói chuyện với cô: “Này, cô không phải là đầu bếp sao?”
Lần đầu tiên Nam Tinh hỏi cô, Tây Mễ lắc đầu, lại gật đầu, ấp úng nói: “Là đầu bếp, nhưng tôi chỉ phụ giúp ở nhà hàng của gia đình mình, tuy là đầu bếp chính, nhưng không thể so sánh với những vị đại thần này. Bọn họ đều là bếp trưởng…..”
Nam Tinh một tay chống cằm, một tay gõ trên bàn, tỏ vẻ mất kiên nhẫn gõ tay lên mặt bàn, “Bếp trưởng thì sao? Không nhất định sẽ mạnh hơn chúng ta, cô nói xem?”
Tây Mễ chớp chớp mắt, vô cùng nghiêm túc nói: “Lương một năm của bếp trưởng mấy chục vạn đó, mấy chục vạn là khái niệm gì? Có thể mua đủ loại son bày trang trí trên tường đó!”
“…” Nam Tinh dùng cùi chỏ đụng đụng cô: “Cô khẩn trương không?”
Tây Mễ lắc đầu: “Không khẩn trương, chỉ là thèm muốn.”
Bây giờ đối với cô mà nói, tiền thưởng chính là động lực cô tới đây, vì tiền, cô không thể khẩn trương. Như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự phán đoán của đầu óc.
Nam Tinh hít sâu một hơi, có lẽ vì quá khẩn trương nên bỗng nói nhiều hơn. Cô ta chỉ vào Lý Thành - vị đầu bếp nổi danh ở thành phố Dương, nhỏ giọng nói: “Vị đó đó, tôi từng xin học bếp với ông ấy. Đáng tiếc, người ta ghét bỏ tôi là con gái nên không thu nhận tôi.”
“Con gái thì sao? Ông ta là đang kì thị giới tính!” Tây Mễ đặt tay lên mu bàn tay của Nam Tinh rồi vỗ vỗ an ủi cô ấy: “Chị Nam, chị lợi hại như vậy nhất định có thể đánh bại ông ấy.”
Ánh mắt Nam Tinh dừng ở trên mặt Tây Mễ, ánh mắt mềm mại hơn: “Này, cô đang an ủi tôi đấy à? Tôi nói cô có thể có chút địch ý nào không? Tôi là đối thủ của cô, cũng là kẻ thù của cô đó.”
Tây Mễ rụt tay về.
Đúng, tình địch mà.
Nghĩ đến điều này cô lại nghiêng đầu, dáng vẻ nghiêm túc hỏi Nam Tinh: “Chị Nam, chị thật sự sắp kết hôn với Ứng Khúc Hòa sao? Sao tôi lại không nhìn ra nhỉ? Dường như Ứng Khúc Hòa rất không muốn gặp cô.”
“…” Nam Tinh nhíu mày nhìn cô, “Cô bé, đây là cô đang khiêu khích tôi sao?”
“Không, hoàn toàn không, tôi chỉ muốn giúp chị bớt khẩn trương nên tám với chị thôi.” Hai tay Tây Mễ nâng mặt, chờ mong nhìn Nam Tinh.
Ánh mắt của Nam Tinh dừng lại trên mặt cô, một lúc lâu sau mới cố gắng nặn ra nụ cười: “Nếu cô có thể thuận lợi tiến vào top 10, tôi sẽ nói cho cô biết.”
Tây Mễ phẫn uất: “Chị đang dụ tôi à?”
…….
Sân đấu có hơi nhỏ chút, nhưng trong thính phòng lại rộng đến gấp đôi.
Rất nhanh Tây Mễ phát hiện ra, lần này thính phòng chia làm hai khu, fan ngồi ngay khu vực màu đỏ, còn khu vực màu xanh, không biết là fan của ai, hay nên nói… vốn không phải là fan.
Đợi năm mươi vị đầu bếp đều vào vị trí riêng của mình, kiểm tr.a toàn bộ thiết bị dụng cụ xong, MC lập tức tuyên bố quy tắc: "Hôm nay trận đấu này vẫn chưa bắt đầu mà hiện trường đã tràn ngập khói thuốc súng. Các vị có thể thấy bên cạnh bếp của mình có một hộp sắt nhỏ, và bên trong chính là chủ đề thi hôm nay của các vị, sau đây, xin mọi người mở ra."
Tây Mễ đứng cạnh Nam Tinh, đồng thời liếc mắt nhìn nhau một cái.
Cô lấy tờ giấy chủ đề ra, cô không ngờ lại là hải sản, đây là điều cô lo lắng nhất, cũng là chủ đề cô sợ nhất. Vốn không khẩn trương nhưng lúc này lại bắt đầu run rẩy.
Trong tay Nam Tinh cũng là chủ đề bản thân không am hiểu —— mì.
Tự điển món ăn của Trung Quốc rất phong phú, phần lớn các đầu bếp nổi tiếng làm món ăn theo sở trường của mình, nhưng trong cuộc thi này, đều là món ăn không phải sở trường của bọn họ.
MC giải thích: "Cuộc thi hôm nay chúng tôi muốn thử thách khả năng ứng đối của các vị, chủ đề được dựa theo nhược điểm của thí sinh, hy vọng mọi người có thể vượt qua nhược điểm của mình trong cuộc thi, từ mục nát trở nên hoàn hảo. Mọi người có thể thấy năm mươi khán giả ngồi ở khu vực màu xanh, bọn họ là các nhà bình phẩm mỹ thực dân gian từ khắp nơi, hôm nay tất cả quyền bỏ phiếu đều nằm ở trong tay bọn họ."
Ở trong trận đấu làm món ăn mình không chuyên, quy tắc biến thái khiến cho trong lòng tất cả đầu bếp đều không phục.
Tây Mễ nhìn về phía Ứng Khúc Hòa ngồi chỗ ban giám khảo, bên kia bình thản đối mặt nhìn cô, tựa như người xa lạ, trong nháy mắt trong lòng càng không cam tâm. Tây Mễ cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, nhớ lại từng chi tiết xử lý hải sản Ứng Khúc Hoà, nhớ đến câu nói “Một cay che ba xấu” của Ứng Khúc Hoà. Đi đến kho nguyên liệu chọn lựa nguyên liệu cho món ăn, Tây Mễ chọn cá mú đá tươi ngon nhất.
Dùng ớt với tiêu đều không thích hợp.
Vậy dùng cái gì mới được?
Tây Mễ sờ cằm suy nghĩ, lại cẩn thận nhớ lại những lời Ứng Khúc Hoà đã nói, muốn thay đổi nhược điểm trong thời gian ngắn là không có thể, nhưng có thể che dấu được. Trong đầu Tây Mễ nhớ lại tất cả những gia vị khẩu vị nặng, rốt cuộc chọn thìa là kích thích vị lôi người ăn ăn giống ớt và tiêu.
Ứng Khúc Hoà nhìn qua màn hình, thấy Tây Mễ ở trong kho nguyên liệu chọn thìa là làm gia vị chủ yếu, bỗng thở phào một cái.
Năng lực suy một ra ba của cô gái này quả thật không tệ. Mặc dù thìa là không phải là gia vị nặng như ớt và tiêu, nhưng nó cũng có thể che dấu không ít.
Tây Mễ là đầu bếp thứ ba chọn xong nguyên liệu nấu ăn quay lại sân đấu, cô lấy dao xử lý sạch sẽ nội tạng của cá mú đá, sau khi rửa sạch thì dùng giấy lau khô, cắt con cá thành từng lát.
MC bắt đầu giới thiệu món ăn của cô: "Ừm, mọi người có thể thấy, Tây Tây Tây Mễ phát huy ưu thế kỹ thuật cắt, cắt nghiêng cá mú đá thành từng lát mỏng, không biết thành phẩm sẽ thế nào? Kính xin chờ đợi!"
Tây Mễ quyết định làm cá mú đá cắt lát với thìa là.
Trước tiên trộn thìa là với muối rải lên dĩa, sau đó xếp từng lát cá mỏng như tờ giấy lên, xếp đầy cả một dĩa, tiếp tục rắc thìa là với muối lên, để gia vị thấm đều hai mặt.
Trận đấu không cung cấp máy xay, Tây Mễ dùng dao băm nhỏ hành tỏi, vỏ chanh xanh, ớt chỉ thiên, lại ép tỏi và vỏ chanh đã băm nhỏ thành nước, đổ vào sốt cá đánh mạnh lên, sau khi làm xong nước sốt thì để sang một bên.
Quá trình đánh trộn nước sốt khiến đầu Tây Mễ đổ đầy mồ hôi, đúng lúc máy quay quay sang, dân mạng xem trực tiếp đều tỏ vẻ đau lòng: "Nữ thần nhỏ nhắn như thế, vậy mà có lực đánh nước sốt mạnh như vậy, chương trình nghèo đến thế sao? Dụng cụ cần thiết cũng không có sao?"
"Đau lòng cho nữ thần của tôi, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi đánh nước sốt thật sự rất nghiêm túc. Nữ thần vất vả rồi!"
"Tôi muốn làm đàn ông, tôi tuyệt đối không cho phép nữ thần của mình vất vả nấu cơm như vậy!! Mồ hôi đổ như mưa, yêu thương nữ thần vô bờ!"
"Nam Tinh mau đến giúp cô vợ mình đánh nước sốt đi kìa!"
"Hu hu hu, nghĩ đến nữ thần Nam Tinh và nữ thần Tây Mễ yêu nhau giết nhau, bỗng nhiên lại đau lòng!"
…
Thời gian trận đấu sắp kết thúc, tất cả đầu bếp gần như đã làm xong.
Tuy Tây Mễ bắt đầu nấu ăn trước, nhưng thời gian ướp hải sản lại quá ngắn, nếu không sẽ không ngon miệng, mùi vị cũng không tốt.
Năm phút cuối cùng, ngoại trừ Tây Mễ, các đầu bếp còn lại đều đã ấn chuông hoàn thành. MC hỏi Lý Thành đầu bếp thành phố Dương hoàn thành món ăn đầu tiên: "Mọi người đều biết, món ăn ở thành phố Dương đều lấy dưỡng sinh làm trọng, với phong cách tươi mát nhã lệ, dao pháp tinh tế đa dạng, hương vị thiên về thanh đạm, lần này ngài làm món ăn tê cay, áp lực có quá lớn không?"
Lý Thành không hổ là đầu bếp bậc thầy, cười nói: "Thật sự là không hề có áp lực, món ăn Trung Quốc tuy nhiều, nhưng muôn vàn biến hóa cũng không thay đổi mùi vị, chỉ cần có thể nắm giữ được "vị", có thể làm rung động đầu lưỡi, thì đó chính là một món ăn ngon."
Dưới đài tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Cùng với tiếng vỗ tay, Tây Mễ bắt đầu lấy chảo chiên cá, cô bỏ qua dầu ô liu truyền thống, chọn dùng bơ.
Bơ tan ra trong chảo, mùi sữa tràn ngập, cho từng lát cá trắng mỏng vào chảo, không đến mấy giây liền sém vàng, giòn phồng quanh khúc cá. Gắp cá ra chảo bày lên dĩa, một phút cuối cùng rưới nước sốt lên, nhấn chuông hoàn thành.
Giám khảo khán giả thay phiên nhau ăn thử, mỗi một món ăn, mọi người có thể dựa vào cách trang trí, mùi vị, mà chọn lựa có dùng thử hay không, chọn hay không chọn.
Khâu cuối cùng, MC thống kê số phiếu trên đài công bố: "Đã xong, tính đến hiện tại, kết quả số phiếu của chúng ta đã có, xin nhìn về màn hình lớn!"
Tây Mễ ngừng thở nhìn số liệu không ngừng thay đổi trên màn hình lớn.
Ba đầu bếp nhóm truyền thống dẫn đầu, ông chú Jn đứng thứ chín, mà cô và Nam Tinh đồng số phiếu, cùng đứng thứ mười.
Số phiếu hai người giống nhau, nhưng chỉ có thể chọn một, một trong hai người phải có người đi.
Dựa theo quy tắc thi đấu, món ăn của hai người sẽ được bốn giám khảo nếm và nhận xét lại, rồi mới quyết định đi hay ở.
MC đi đến bàn giám khảo, đưa microphone đưa cho giám khảo thứ nhất.
Trận đấu đầu tiên Dương Tông đã bỏ cho Tây Mễ một phiếu, lý do đến giờ vẫn chưa nói.
Trong lúc mọi người cho rằng ông sẽ vẫn bỏ phiếu cho Tây Mễ, thì Dương Tông chậc lưỡi nói: "Rất khó phân ra thắng bại. Trận đấu đầu tiên, kim thang xào nấm dại của Tây Tây Tây Mễ quả thật rất kinh diễm, nhưng món hải sản lần này thì kém rất nhiều. Hôm nay Nam Tinh phát huy không tệ, không am hiểu kéo mì, nhưng bản lĩnh ở nước lèo, mặc dù mì không nhỏ mảnh, nhưng vị của nước lèo lại hoàn mĩ bù đắp lại. Một phiếu này, tôi dành cho Nam Tinh."
Nam Tinh thở ra một hơi, "Cám ơn giám khảo Dương."
Ở trận đấu đầu tiên, bởi vì không ăn được rau thơm nên giám khảo Lâm Hoa không bỏ phiếu cho Tây Mễ. Anh nói: "Tôi không đồng ý với cách nói của thầy Dương, quy tắc thi đấu có thay đổi, trận đấu này dựa theo nhược điểm của tuyển thủ ra chủ đề, tác phẩm của các tuyển thủ hôm nay đều không phải là sở trường của mình. Món ăn Tây Mễ là dùng thìa là phối với cá mú đá, khi tách thịt cá nhìn rất ngon miệng, nước sốt cay mặn phối hợp với lát cá chiên giòn. Món ăn này tôi rất thích, cho nên phiếu này tôi dành cho Tây Mễ."
"Tôi đồng ý với quan điểm của thầy Lâm." Giám khảo Tống Bảo Quốc nhận lấy micro từ MC, suy nghĩ một lát lại nói: "Tôi cảm thấy chỗ tinh tế trong lát cá mú đá này là, sau khi nuốt xuống, trong khoan miệng không chỉ có mùi vị của thịt dê, mà còn có hương sữa thơm nồng, hẳn là tác dụng của thìa là với bơ, phiếu này tôi dành cho Tây Mễ."
MC: "Ôi ~ trước mắt, Nam Tinh của chúng ta dành được một phiếu, mà Tây Tây Tây Mễ dẫn đầu hai phiếu. Nếu một phiếu cuối cùng của thầy Ứng dành cho Tây Mễ, vậy Nam Tinh sẽ phải dừng tại đây. Nếu thầy Ứng bầu phiếu cho Nam Tinh, hai người cùng lúc tiến vào khu hậu tuyển, và do thính phòng chấm điểm bỏ phiếu lần nữa!"
Tất cả màn ảnh nhắm vào Ứng Khúc Hoà, Tây Mễ ngừng thở, ánh mắt gần như khảm vào trong lòng anh.
"Một phiếu này, tôi dành cho Nam Tinh."
Một tiếng "Đùng" vang lên trong lỗ tai Tây Mễ, một phiếu này dành cho Nam Tinh, vậy nghĩa là, anh rất không hài lòng, rất thất vọng với món ăn của cô.
Ánh mắt Ứng Khúc Hoà dừng trên mặt Tây Mễ, hỏi cô: "Cô Tây, cô có muốn biết món ăn của cô sai ở chỗ nào không?"
Tây Mễ gật đầu, tỏ ý muốn biết.
"Món ăn của cô quả thật là có sáng tạo, nhưng cô lại phạm phải sai lầm trí mạng, món ăn này của cô, "Ánh mắt sắc bén của anh như đao ghim trên người cô, "Chỗ nào cũng sai."
Xôn xao ——
Cả thính phòng bùng nổ.