Chương 4
Nó đùa cợt xong liền lấy đồ đạc trong tủ ra,quay trở lại với trang phục ngày thường ,nó mặc áo T-shirt,quần bò bó ,đeo chiếc ví có hình con cú .Xong xuôi nó đến bệnh viện thăm mẹ .Đến phòng bệnh nó ngồi xuống ghế bên giừơng ,nắm tay mẹ nó nói:
-Mẹ con kí được hợp đồng vô cùng lớn ,con sẽ chữa bệnh mẹ ,mẹ chờ nhé!
Không biết từ bao giờ hai hàng nước mắt đã lăn dài .Cô nắm chặt tay mẹ cô .
Lúc cô rời bệnh viện trời đã sẩm tối,về nhà nấu mì ăn ,sau đó ngồi xem tv.Được một lúc thì có điện thoại thông báo có tin nhắn vs nội dung:
-3B,khu đô thị ,thành phố A,biệt thự Tử Kim.Cậu chủ của cô
Đọc xong tin nhắn cô liền chửi:
-Anh đi ch.ết đi.
Đúng là đây là vụ làm ăn hời vô cùng .Cô bảo vệ cho hắn,đại thiếu gia một tập đoàn vô cùng lớn.Nghĩ ngợi linh tinh làm giảm tuổi thọ nou liền tắt tv ,đặt lưng xuống giừơng và đánh một giấc ngon lành,
Sáng hôm sau
Nó tỉnh dậy ,với đầu tóc rối như tổ quạ ủê oải vào phòng tắm vscn rồi thay một bộ quần áo đơn giản,tóc vơ một nắm buộc tùy tiện.
Nó ra ngoài mua một cái bánh mì thịt nướng sau đó bắt xe tới
thành phố A tìm địa chỉ 3B,biệt thự Tử Kim.
Tìm được tới đây nó mừng rỡ vô cùng,nó bấm chuông.Thấy một người phụ nữ mặc tạp dề trắng mở cửa nói:
-Cô là cô Dương
-Dạ-Mời cô vào ,bà chủ đang đợi cô
Nó đi theo người phụ nữ,vừa đi vừa quan sát ngôi nhà.Ngôi nhà nhìn bề ngoài rất rộng,toàn bộ được sơn màu trắng,ngoài sân là hai hàng cây được cắt tỉa tươm tất.
Mải quan sát nó không biết mình bước vào căn nhà từ bao giờ,bị tiếng của người phụ nữ gọi :
-Cô Dương mời cô ngồi
Nó giật mình,ngồi xuống.Bà chủ nói:
-Công việc của cô chỉ là bảo vệ an toàn cho con trai tôi ,cô làm được chứ?
-Dạ ,tôi làm được