Chương 12: Hết ngạc nhiên đến nguy hiểm
Hắn xuống nhà thấy nó vẫn ở phòng khách sờ mó vào đồ vật linh tinh trong nhà mình liền hắng giọng nói:
-Là đồ vật nhà tôi đó .
Nó giật mình quay về phía hắn ,sau đó cười trừ.Chưa hết giật mình nó lại giật nảy tới mức lùi về đằng sau hai bước.Hắn nói:
-Ngày mai chuyển về nhà tôi .Hắn sợ nó phản đối nên đế thêm một câu:
-Ai làm sai hợp đồng đền mười vạn.
Mười vạn?Nó có đã ko phải đi làm cái nghề lúc nào cũng có thể mất mạng này.Nó đành ngậm ngùi nuốt nước vào trong mà gật đầu.Hắn nhìn thái độ của nó liền ôm bụng cười.Nó giơ nắm đấm nói:
-Muốn nói chuyện với nói chuyện vs nắm đấm của tôi ko.
Hắn liền câm tịt.Sau đó nói:
-Tôi đưa cô về.
-Không cần.
Hắn bước tới bế xốc nó lên.Nó bị bất ngờ đành nằm yên trong vòng tay hắn.Tay nó vô thức đặt lên trái tim ,nhịp đập nó bỗng nhiên nhanh hơn.Nó tự nguyền rủa mình.
Hắn mở cửa xe ,vất nó vào trong xe,nó đập đầu vào cửa xe u lên một cục ,sau đó chưa định hồn lại hắn đã phóng xe đi mất.
Đi được một lúc thì hắn bỗng phanh gấp,nó ngó lên trước thấy xe của hắn đã bị chặn đầu .Một nhóm người áo đen bước tới.Hắn mở cửa xe bước xuống trước,nó theo xuống ngay sau đó.Một tên mặc áo vest đen ,đeo chiếc kính râm lên giọng khiêu khích:
-Họ Du nhà mày ,đúng là đồ súc sinh.Mau giao hết tiền chi nhà họ Hoàng tao.Thiếu gia.
Hắn nghe xong liền nhíu mày ,lạnh lùng nói:
-Mày cấm sỉ nhục tao sẽ cho mày ch.ết.
Tên đeo kính râm nói:
-Mày làm được gì,là loại con trai yếu ớt,đấm đá cái gì.Thiếu gia họ Du à!
-Ông câm mau
Giọng nói đầy uy lực vang lên phía sau đương nhiên là nó.Nó bước tới trước mặt tên đeo kính khoanh tay nói:
-Có cần tôi đưa ông lên bàn chặt để...
Nó giơ tay lên làm thành hình cái kéo đag cắt.Tên đó có chút tái mặt sau đó định hồn lại nói:
-Bé con à,mau tránh sang một bên,ở đây ko có đồ chơi.
Nó quay ngang nghịch nghịch đuôi tóc cười,nói:
-Sao lại ko?Chơi vui nữa là.
Nói xong nó liền giơ chân đá thẳng cẳng vào chỗ nhạy cảm phần dưới của hắn,nó ngiến răng nói:
-Lần sau còn tùy tiện phát biểu linh tinh nữa là thiến đó.