Quyển 4 - Chương 39: Game online thực tế ảo (16) chủ nhân... mau bắn ra đi [h+]

Editor: Dương Gia Uy Vũ


Xa cách trò chơi đã hơn một tháng, cấp bậc của người chơi chủ lưu cũng đã thăng đến cấp ba mươi, cấp bậc của Dung Ly vẫn chỉ dừng lại ở cấp ba mươi hai như trước. Nhưng sức chiến đấu của hắn lại một chút cũng không thể khinh thường, không nói tới các loại bảo vật cực kỳ lợi hại trong túi của hắn, chỉ riêng năng lực ẩn chứa trong chức nghiệp ẩn giấu của hắn cũng đã cũng đã đủ để hắn hoành hành.


Dung Ly cùng với Mộc Khanh Khanh trong dáng vẻ trẻ con đang ngồi trên cổ hắn rốt cuộc cũng dừng bước chân, hai người thân mật chồng lên nhau thảnh thơi nhìn sự náo nhiệt phi phàm của một trong ba thành lớn nhất tộc Tinh Linh, thành Filotes.


Một đường đi tới, chỉ dùng thời gian ba ngày, nhờ Dung Ly vất vả cần cù phấn đấu, cấp bậc của Mộc Khanh Khanh không chỉ thăng lên không ít, trưởng thành thành dáng vẻ bé con đáng yêu năm sáu tuổi, còn thành công get được một kỹ năng cấp Thần: 【 Thần • Thuật Phong Ảnh 】.


【 Thần • Thuật Phong Ảnh 】: Lấy sức mạnh của thiên nhiên, tạo ra bản thể cùng nguồn cùng gốc cùng cảm giác. Giá trị ma pháp tiêu hao: 1000.


Cấp bậc hiện tại 【 Cấp bậc ấu thú 】, số lượng hạn chế triệu hồi bản thể: 2. Thời gian duy trì bản thể: 90 phút; Thời gian làm lạnh kỹ năng: 24 giờ.


available on google playdownload on app store


Kỹ năng này thoạt nhìn không khác thuật triệu hồi của triệu hồi sư hay thuật phân thân của thích khách là mấy, nhưng sở dĩ nó là kỹ năng cấp Thần, chỗ hơn người lại là bất cứ kỹ năng nào cũng không thể sánh bằng!


Cùng nguồn cùng gốc cùng cảm giác, chỉ đơn giản sáu chữ, lại thể hiện ra muôn vàn ưu thế của sủng vật cấp Thần, không phải là thú triệu hồi không có trí óc, cũng không phải chỉ có thể dùng hư ảnh để mê hoặc, mà là có cùng thực lực nghịch thiên như Mộc Khanh Khanh, có thể nói là trực tiếp nâng thực lực của Mộc Khanh Khanh lên đến gấp 3 lần thậm chí còn nhiều hơn!


Nhưng, một kỹ năng cấp Thần như vậy, lại bị hai người Dung Ly và Mộc Khanh Khanh dùng để tuyên ɖâʍ…


Khi mới vừa lĩnh ngộ kỹ năng này, Mộc Khanh Khanh vẫn chỉ cao đến đầu gối Dung Ly, ba tinh linh nhỏ giống nhau như đúc tất cả đều trần truồng, khuôn mặt tinh đáng yêu, làn da non mềm bóng loáng, không có bất cứ tì vết gì, thân thể mềm mại tinh xảo, cân xứng đáng yêu, giống như tiểu thiên sứ lầm lạc thế gian, hồn nhiên ngây thơ.


“Dung Ly, hôm nay em nhất định phải ép khô anh…” Ba tinh linh nhỏ đều cong khóe miệng, dính dính lên thân thể cũng đang trần trụi của Dung Ly, giọng nói trẻ con mềm mại thuần khiết lại đang nói ra những lời tâm tình đầy xấu hổ.


Dung Ly cũng nheo lại đôi mắt hoa đào câu hồn của mình, trên mặt đều là phong lưu đa tình chờ mong và hưởng thụ, “Vẫn nên hầu hạ tốt ƈôи ȶhịȶ lớn của tôi trước đi, lấp đầy bụng của mình, rồi lại đến ép khô tôi sau.”


Mộc Khanh Khanh hung hăng trừng mắt một cái, quyết tâm ép khô hắn càng thêm kiên định! Vừa quỳ sát giữa hai chân hắn, đối diện với cự vật hung mãnh đã hơi hơi nhếch, đôi tay bao lấy cự vật hắn; hai người còn lại cũng lần lượt chiếm cứ hai bên trái phải ngực của Dung Ly, hai cái tay nhỏ lấy lực đạo khác nhau, khi mạnh khi nhẹ khảy lộng véo xoa nhô lên trước ngực hắn, cánh môi thơm tho mềm mại cọ xát hai bên vành tai trái phải của hắn.


Dù tai nhọn của tộc Tinh Linh có bị chạm vào bao nhiêu lần, vẫn nhạy cảm tê dại trước sau như một, dục vọng trong thân thể Dung Ly thoáng chốc bị thúc giục thức tỉnh, theo đó mãnh liệt truyền đến hạ thể hắn, ƈôи ȶhịȶ lớn nhếch lên chín mươi độ hướng về phía trước.


“Ư ưm… Mau ɭϊếʍƈ…” Hắn nhịn không được ưỡn thẳng lưng, muốn cánh môi hết sức non mềm và lưỡi thơm của cô chạm vào dục căn của hắn.


Đôi tay Mộc Khanh Khanh nhẹ nâng cự vật dữ tợn của hắn lên, nằm sấp giữa hai chân hắn, lại một lần trực tiếp cảm nhận được sự nhỏ bé hiện giờ của mình, “Lớn quá…”, Dù hơi sợ hãi, nhưng cô vẫn dùng đôi tay nho nhỏ vuốt ve xoa bóp hai quả cầu thịt của Dung Ly, đưa cái miệng nhỏ hướng đến ƈôи ȶhịȶ hắn, nghiêm túc bắt đầu từ gốc rễ, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp từng chút một.


Phía dưới Dung Ly được chiếc lưỡi mềm mại hầu hạ đến sảng khoái vô cùng, lỗ nhỏ nơi quy đầu dần dần tràn ra từng giọt ɖâʍ thủy, mặt trên cũng bị làm cho đạt khoái cảm liên tục, hận không thể than nhẹ ɖâʍ đãng kêu ra tiếng.


Tinh linh nhỏ tinh xảo mê người, da thịt bóng loáng non mịn không ngừng cọ xát Dung Ly, trước ngực là hoa văn cơ bắp hết sức cân xứng, hai điểm màu đỏ nhô lên cùng chịu một kích thích, nhưng tiết tấu lại luôn trái ngược, nơi đó của hắn vốn dĩ cũng không phải điểm nhạy cảm quan trọng gì, hiện giờ lại bị hai tay nhỏ của Mộc Khanh Khanh trêu chọc đến nóng bỏng tê ngứa, kích thích dục hỏa mãnh liệt trong cơ thể.


“Thoải mái không? Chủ nhân của em?” Thanh âm trẻ con triền miên mị hoặc bên tai mị hoặc, quanh quẩn trong phòng từng chút một.


Hai bàn tay lớn của Dung Ly lần lượt bao trùm lên mông thịt của hai tinh linh nhỏ, lòng bàn tay truyền đến xúc cảm mỹ diệu khiến hắn nhịn không được mạnh mẽ vuốt ve trêu đùa. “Thoải mái… Nhanh hơn nữa…” ƈôи ȶhịȶ của Dung Ly không chịu khống chế nảy lên vài cái, thân gậy thô tráng đánh lên mặt Mộc Khanh Khanh đang nằm giữa hai chân hắn, phát ra một trận thanh âm ɖâʍ dục.


Trên cự căn của Dung Ly đã ẩm ướt một mảnh, không chỉ tràn ngập hương vị xâm lược chiếm hữu của dương vật đàn ông, mặt trên còn tràn ngập hương vị nước bọt thơm ngọt của Mộc Khanh Khanh.


Cho dù so với lúc mới sinh ra đã trưởng thành không ít, nhưng hiện tại Mộc Khanh Khanh vẫn như cũ không có cách nào ngậm lấy quy đầu của Dung Ly, chỉ có thể dùng khuôn miệng đã mở lớn hết mức bao lấy một phần nhỏ trước quy đầu, đầu lưỡi linh hoạt xoay quanh dị vật lấp đầy miệng, dùng hết sức ɭϊếʍƈ láp ʍút̼ hôn.


“Chủ nhân… Nhanh bắn ra đi…” Mộc Khanh Khanh vẫn luôn kích thích cặp tai nhọn của Dung Ly, đưa đầu lưỡi tinh xảo ấm áp thăm dò vào lỗ tai Dung Ly, một trận ʍút̼ hôn ɭϊếʍƈ áp hấp dẫn người, “Đói quá… Muốn ăn tinh dịch của chủ nhân… Bắn vào trong miệng Khanh Khanh đi…”


Thân thể Dung Ly run lên, động tác xoa nắn mông thịt đột nhiên nhanh hơn, cố kìm chế nhanh chóng đưa đẩy eo vài cái, để tinh dịch của chính mình như Mộc Khanh Khanh mong muốn, phun vào trong cái miệng thèm ăn của cô.


Dung Ly nhìn Mộc Khanh Khanh đang hấp thu tinh dịch của hắn, còn đắm chìm trong cao trào lại cảm thấy hơi hoảng hốt, lỗ tai sớm đã bị chuốc say vừa mới nghe được một câu cuối cùng là gì ấy nhỉ?
Có điều không đợi Dung Ly suy nghĩ sâu xa, Mộc Khanh Khanh đã lại lần nữa bắt đầu động tác của mình.


Mộc Khanh Khanh ngồi trên mặt Dung Ly, đưa hoa huyệt bóng loáng non mịn nhắm ngay bờ môi của hắn, hơi đói khát rên rỉ: “Dung Ly… Anh cũng giúp em ɭϊếʍƈ đi…” Hai ngón chân nho nhỏ cọ cọ tai nhọn của hắn.


“Nhỏ như vậy… Cũng muốn bị thao huyệt à? Bên trong ngứa sao?” Toàn bộ hô hấp nóng bỏng đều phun xung quanh cửa huyệt nhạy cảm của cô, đưa tới một trận run rẩy.
“Em cũng giúp anh ɭϊếʍƈ… Dung Ly…” Giọng trẻ con run rẩy không chút nào che giấu dục vọng của mình, mang theo âm sắc và yêu mị phóng đãng không thích hợp.


Mộc Khanh Khanh đã nhịn không được ɭϊếʍƈ hôn lên cự vật gần ngay trước mắt, hai tinh linh nhỏ trần trụi một trước một sau nằm sấp lên chân Dung Ly, một người dùng chiếc lưỡi mềm mại ɭϊếʍƈ láp ʍút̼ hôn ƈôи ȶhịȶ, một người du tẩu tại gốc rễ và cầu thịt.


Đầu lưỡi của Dung Ly và Mộc Khanh Khanh rõ ràng có khác biệt, một cái ôn hoà hiền hậu có lực, một cái mềm mại tinh xảo, tựa như lửa và băng, dương và âm. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Dung Ly không dám mạo muội đâm trong huyệt đang khép chặt của cô, chỉ trước tiên mạnh mẽ ɭϊếʍƈ láp miệng huyệt, dùng hàm răng khẽ cắn thịt mềm, chờ đến khi Mộc Khanh Khanh hoàn toàn thả lỏng mới đưa một ngụm nước bọt vào khe hoa, dịu dàng dùng đầu lưỡi đâm vào trong đó.


Ba tinh linh nhỏ là tồn tại tuy hai mà một, cảm quan thân thể của các cô là cùng nguồn cùng gốc cùng cảm giác, bị trực tiếp ɭϊếʍƈ huyệt khiến Mộc Khanh Khanh thoải mái đến run rẩy thân mình, chân vẫn luôn câu lấy tai nhọn của Dung Ly chà đạp đùa bỡn, hai tinh linh nhỏ khẩu giao cho Dung Ly cũng thoải mái rên rỉ, ra sức ɭϊếʍƈ láp phụng dưỡng ƈôи ȶhịȶ Dung Ly.






Truyện liên quan