Chương 2-2

“Ngươi đã quấy rầy ta rồi đấy, chờ không nổi nữa sao?” Không rõ ý tứ trong lời nói của Trịnh Duẫn Hạo, Tại Trung vô tội ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trịnh Duẫn Hạo.


Vừa nãy đã phát hiện có người đến gần, nhưng không nghĩ rằng kẻ đó lại không ly khai, còn hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà xem hết toàn bộ quá trình, thật là có đủ lòng dũng cảm. Sau đó lại suy nghĩ, toàn bộ ma quỷ ở giới này có người nào không muốn sống như thế, bây giờ nghĩ đến cũng chỉ có vật nhỏ này mà thôi.


“Đang sợ sao?” Trịnh Duẫn Hạo trêu tức hỏi. Tại Trung không rõ vì sao hắn lại hỏi như vậy, đành phải tiếp tục trầm mặc.
“Không phải sao? Vậy là cái gì?” Nhìn vẻ mặt thanh lệ đầy chua xót đau khổ kia, 
không phải sợ hãi, chẳng lẽ…


“Sao? Là thương tâm?” Giống như đã bị đoán trúng, Tại Trung không nhịn được mà phát run. Tựa như đã phát hiện ra chuyện mới lạ nào đó, Trịnh Duẫn Hạo đột nhiên trở nên hăng hái.


“Bất mãn khi thấy ta cùng kẻ khác hoan ái sao? Đau lòng?” Người trên mặt đất vẫn như trước không nói gì, nhưng bàn tay run rẩy đã để lộ tâm tình của y.


“A~” Cảm giác được có người bước về phía mình, Tại Trung hơi ngẩng đầu, đột nhiên có một bàn tay mãnh mẽ nâng cằm y lên, “Mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?” Tại Trung đóng mở cái miệng nhỏ nhắn, lại không biết nên nói điều gì. Trịnh Duẫn Hạo dùng ngón tay khẽ ma sát đôi môi đỏ thắm trong tay, 


available on google playdownload on app store


rất mềm mại.
“Nếu đã như vậy, phải xem ngươi có thể thỏa mãn ta hay không chứ nhỉ?” Ánh mắt thâm trầm dường như có thể xuyên qua mái tóc trước trán của người phía trước, nhìn thấu tất cả.


Phát hiện sự im lặng của Tại Trung, Trịnh Duẫn Hạo nghi hoặc mà thiêu mi, “Không hiểu sao?” Kéo lấy hai tay Tại Trung chạm vào phân thân của bản thân, bàn tay tinh xảo đụng vào khố hạ cự đại của Trịnh Duẫn Hạo liền kịch liệt run rẩy, “Vẫn còn là xử nam thuần khiết sao?” Ác liệt gia tăng lực đạo trên tay, khiến tay của Tại Trung cùng phân thân càng thêm dán sát.


“Ô… Duẫn…” Kim sắc nhãn mâu đột nhiên tối đi vài phần, “Duẫn? Ai cho phép ngươi xưng hô như vậy!” Giống như nghiêm phạt mà cắn lấy vành tai Tại Trung, “Ô~~”


“Nhận thức rõ thân phận của chính mình đi, ta công nhận rằng tiết mục vừa nãy của ngươi đã thực sự hấp dẫn ta, nhưng bây giờ dùng lại chỉ có thể khiến ta cảm thấy chán ghét mà vứt bỏ thôi.” 
Chán… Chán ghét mà vứt bỏ, không, ta không muốn bị Duẫn chán ghét a!


“Ta, ta…” Tại Trung vội vàng lắc đầu, Trịnh Duẫn Hạo rất hài lòng với phản ứng của y, đem cắn xé đổi thành khẽ ɭϊếʍƈ.
“Gọi ta điện hạ, hiểu chưa?”
“Ân.” Hơi gật gật đầu, 
có phải như thế sẽ không khiến Duẫn chán ghét không?


“Ta cũng không cần một con cừu non ngoan ngoãn, con rối ở đây đã quá nhiều rồi.”
“Con rối?”
“Ngươi hẳn là đã gặp qua không ít, bọn họ là con rối bị mất đi linh hồn, là thứ mặc cho người sai khiến ở đây, một con rối không có bản ngã.” 


Là những người đó sao? Trống rỗng vô thần, không có linh hồn…
 Tại Trung khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, lắc lắc đầu.
“Không nghĩ cách để mê hoặc ta sao?” Trịnh Duẫn Hạo lùi về mép giường, giống như sắp được xem kịch vui mà nhìn Tại Trung.
“Ân?”


“Hừ~ Không biết phải làm như thế nào sao?” Nhìn thấy Tại Trung chần chừ mà gật đầu, hắn hiếm có giảng đạo: “Trên đường tìm được đến đây vừa nãy, hẳn là đã nhìn thấy không ít rồi đúng không? Ở đây cũng đã nhìn thêm một lần nữa rồi đúng không?” Đột nhiên ngẩng đầu, 


vừa nãy…
 Nhớ tới hình ảnh hoang ɖâʍ trên đường cùng màn hoan ái giữa Duẫn Hạo và Hồng Lánh ban nãy, Tại Trung thoáng chóc đỏ mặt, làn da tuyết trắng bây giờ đã thêm một mạt ửng đỏ, càng gia tăng tú sắc khả xan1.


“Ta cũng không cần phế vật! Còn cần ta chờ sao?” Lời nói cao ngạo đầy khinh thường hạ thông điệp cuối cùng, Tại Trung biết nếu không làm cái gì đó, e rằng chỉ có thể khiến Duẫn chán ghét.


“Điện hạ…” Thanh âm run rẩy lộ ra vẻ sợ hãi, Tại Trung chậm rãi đứng dậy, nghĩ đến từng động tác nhỏ của Hồng Lánh ban nãy, run rẩy đem bàn tay hướng về phía sợi dây mảnh nhỏ nơi áo choàng, cởi ra, rơi xuống. Bây giờ, toàn thân Tại Trung chỉ còn lại sa y2 vàng nhạt trong suốt, thân thể mỹ lệ khiến người khác lập tức dấy lên dục vọng. Trịnh Duẫn Hạo chưa phát giác ra rằng bản thân đã miệng khô lưỡi khát, 


thực sự là một yêu tinh khuấy động dục hỏa!
“Chỉ có như vậy?” Thấy Tại Trung không có bước tiếp theo, vừa khó hiểu vừa càng thêm bất mãn, 
thực sự không biết phải làm thế nào sao?
“Tới đây!” Giọng nói không cho phép cự tuyệt, Tại Trung nghe lời tiến về phía trước.


“A!” Trịnh Duẫn Hạo rất nhanh mà xé nát y sam không có tác dụng thực sự, cảm giác lạnh lẽo đột nhiên ùa tới khiến Tại Trung rùng mình một cái.
Tại Trung toàn thân xích lõa bối rối tiếp nhận ánh mắt nóng rực của người trước mặt, “Điện… Điện hạ.”
“Dùng miệng ngươi hầu hạ ta.”


“Ân?”
“Phía trên hoặc phía dưới, ngươi có thể chọn một cái trước tiên.” Tại Trung đỏ mặt không dám nhìn Trịnh Duẫn Hạo, “Nếu như vậy thì phía trên trước đi.”


“Hả?” Không đợi Tại Trung phản ứng trở lại, liền bị cưỡng ép quỳ xuống mặt đất, “Ô~~” Tính khí cự đại bức hϊế͙p͙ nhét vào trong miệng, mùi vị nam tính ngay trước mắt thoáng chốc tràn ngập nơi mũi cùng miệng.


“Ưm~~” Vô lực mà lắc đầu muốn ly khai, thế nhưng đầu bị một bàn tay mạnh mẽ đè lên, đành phải nghênh hợp.
“Không nguyện ý sao, ta có thể tìm người nguyện ý đến.”
“Ưm~~” Thứ cự đại khó có thể dung nạp đâm vào yết hầu sinh đau.


“Không muốn ly khai thì phải hảo hảo hầu hạ, ɭϊếʍƈ lộng nó.” Tâm tình không muốn ly khai khiến Tại Trung hạ quyết tâm, y chậm rãi vươn cái lưỡi dụ nhân ra, khẽ ɭϊếʍƈ nếp nhăn trên phân thân, cảm nhận được phía trên khẽ nảy lên một cái. Đầu lưỡi đảo quanh linh khẩu, tăng tốc độ trừu sáp. Bàn tay nhỏ bé đầy non mềm nâng lên khẽ vuốt ve tiểu cầu hai bên, khi nặng khi nhẹ, ấn đè khẽ hôn, ra sức mà lấy lòng.


“Ưm~~” Kim mâu của Trịnh Duẫn Hạo dần dần nhuốm màu máu đỏ của ȶìиɦ ɖu͙ƈ, phát ra tiếng gầm nhẹ khàn khàn. Bạch dịch đục ngầu theo khóe miệng của Tại Trung mà chảy về nơi cổ, lồng ngực, bụng dưới.


“Ô~~” Tốc độ đột nhiên tăng nhanh, phân thân trong miệng bỗng biến to, khiến cho hô hấp Tại Trung trở nên gấp rút.


“Ưm ——” Thoải mái gầm nhẹ, đạt đến cao trào mà phóng thích. Tại Trung nuốt một phần tinh dịch vào, từng ngụm từng ngụm mà hít thở không khí trong lành, khóe miệng dính chất lỏng chưa kịp lau đi khiến cho hình ảnh càng thêm uể oải.


Ngón tay bỗng nhiên thăm dò tiểu huyệt phía sau Tại Trung, “A!” Dị vật xông vào khiến cho toàn thân khó chịu.


“Điện hạ… Điện hạ…” Tay không tự giác mà nắm chặt lấy vạt áo của Trịnh Duẫn Hạo, “Ưm~~” Ngón tay đè ấn nơi hậu đình khiến cả người Tại Trung không ngừng run rẩy, lồng ngực tuyết trắng nhấp nhô, hồng anh vừa mới dính ướt tinh dịch lộ ra vẻ hồng sắc đầy yêu diễm. Nhẹ nhàng cắn quả anh đào khiến người thèm nhỏ dãi nơi lồng ngực Tại Trung, tay kia cũng không bỏ qua quả bên cạnh.


“A! Ô~~ Điện… Ưm~”
“Thoải mái không?” Đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lên cái cổ non mịn của Tại Trung, không có báo trước mà lại luồn hai ngón tay vào trong hậu huyệt, “Đau… Đau quá…” Cảm thấy bên dưới như thiêu như đốt, “Ngươi hút ta thật chặt a, thực sự là lần đầu tiên sao?” 


Cái gì, ý của Duẫn là…
 Cảm thấy thân thể trong lòng đột nhiên cứng ngắc, không khỏi nhíu chặt lông mày, mặc dù nhìn phản ứng của thân thể này liền biết rằng đây tuyệt đối là lần đầu tiên, không sai.


“Sướng rồi sao!” Ba ngón tay thoáng chốc đi vào toàn bộ, khai phá, quấy lộng không thương tiếc.


“Không, không phải…” Ngắt quãng mà hồi đáp, muốn chứng minh sự trong sạch của bản thân. Biết nhân nhi này đã hoàn toàn mơ hồ, liền thu hồi tâm trêu chọc lại, “A, còn đau không?” Nghe thấy câu hỏi của Trịnh Duẫn Hạo, Tại Trung mới phát hiện đau đớn ban nãy đã dần dần biến mất, hiện tại toàn thân mang theo một loại cảm giác tê dại, hơn nữa thân nhiệt khắp người tăng cao rất nhanh.


“Ân~~ Không, không đau nữa rồi.” Nhìn đôi má dần dần nhuốm màu hoa hồng, cảm thấy mái tóc trước trán rất chuớng mắt.
“Thật không biết, đôi mắt đằng sau mái tóc này ý loạn tình mê như thế nào đây?”
“Ân?”
“Là ai thi hành kết giới, giải trừ nó!” 


Không muốn làm trái lời Duẫn, nhưng đây là kết giới Xương Mân thi hành a, bản thân làm sao có thể dễ dàng giải trừ được chứ?
“Không phải ta, là… là Xương Mân…”
“Xương Mân?” 


Cái tên này chưa nghe qua bao giờ, nếu như có ma lực cường đại như vậy, thì vì sao cái tên của nhân vật kia lại được ẩn dấu tốt như thế?
“Ân. Xương Mân nói, đến thời gian nhất sẽ tự nhiên… tự nhiên có thể giải trừ.” 
Đây là cảnh cáo sự nguy hại nếu cưỡng ép giải trừ sao?


Thuận theo câu hỏi của Trịnh Duẫn Hạo, động tác trong tay tự nhiên chậm lại, thế nhưng lại khiến Tại Trung vô cùng khó chịu. Bây giờ đau đớn đã hoàn toàn biến mất, còn lại chỉ là sự trống rỗng cùng khó nhịn. 


Thực muốn… Thực muốn được thứ vừa lớn vừa nóng nào đó hung hăng xông vào tiểu huyệt phía sau, bổ khuyết cái cảm giác trống rỗng đang giày vò bản thân ta này.
“Ân~~ A~” Phát hiện sự khô loạn của người trong lòng, đôi mắt kim sắc ánh thêm màu trêu tức.


“Không chờ được nữa rồi sao, rất đói khát đúng không?” Cười tà vươn ngón tay, thay cho dương khí nóng hổi của bản thân.
“Muốn sao?” Khẽ phả hơi nóng ở bên tai, một chút rồi một chút mà ʍút̼ lấy vành tai. Khẽ gật đầu, khó nhịn mà vặn vẹo vòng eo.


“A!” Mạnh mẽ đẩy vào, giống như sắp muốn văng ra. Nhanh chóng trừu sáp, thanh âm va chạm vang vọng khắp gian phòng.


“Ân… A… Ân… Không… A…” Vừa mãnh liệt vừa khoái cảm khiến Tại Trung lần đầu tiên trải qua tình huống này chỉ có thể không ngừng thở gấp, thân nhiệt cao vút khiến toàn bộ ý thức đều trở nên hỗn loạn.
Hảo khát, hảo khát.


 Yết hầu khô rát tiếp tục được cam lộ3 làm dịu, dán sát vào thân thể cường tráng của đối phương, không có trình tự quy tắc mà khẽ cắn ʍút̼ ở trên người. Trịnh Duẫn Hạo lần đầu tiên gặp được một bạn giường khiến bản thân khó mà đè nén sắc dục như vậy, nên không hề phát hiện động tác của người trên thân mình.


Thuận theo xương quai xanh mà khẽ ɭϊếʍƈ lên, dần dần hướng tới nơi huyết mạch của cổ.  
Ở đây, thơm quá, giống như rượu vậy…
Lộ ra cặp răng nanh dài nhọn, chậm rãi đâm vào phần cổ.


“Ân ——” Thân nhiệt nóng hổi bị sự băng lương kích thích, mới phát hiện người ở trên thên đang chuẩn bị uống máu mình.


“Hừ! Nguyên lai mục đích thực sự là điều này sao?” Thủy triều hồng sắc hoàn toàn rút ra khỏi đáy mắt, không hề lưu tình mà lui ra, vung tay lên, đem nhân nhi còn đang hoan ái ban nãy nặng nề mà đánh mạnh vào tường.


Toàn bộ những điều này xảy ra đột nhiên như vậy, Tại Trung càng căn bản không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
_________________
(1) Tú sắc khả xan: Sắc đẹp thay được cho cơm.
(2) Sa y: Y phục làm bằng vải mỏng.
(3) Cam lộ: Sương ngọt, nhưng trong hoàn cảnh đó thì cũng có nghĩa là… nước miếng >






Truyện liên quan