Chương 25
“Hồng Lánh, thời gian này ngươi thật là im lặng a! Đột nhiên lương tâm thức tỉnh, định hảo hảo đối tốt với Kim Tại Trung kia sao?” Lục Sân dựa bên giường Hồng Lánh, cười nửa miệng mà nói.
“Ngươi cảm thấy vậy sao!”
Điện hạ đã nhiều lần đến chỗ Kim Tại Trung, bản thân lại không phải kẻ mù, xem ra thật sự không thể xem thường a! Lần trước ta đã sử dụng chú thuật, để phòng ngừa bị phát hiện, cho nên đến bây giờ vẫn chưa dám có động tĩnh gì.
Gần đây, Hi Triệt đại nhân cùng Hữu Thiên đại nhân dường như cũng đặc biệt chiếu cố hắn, bản thân không làm chút gì, thật đúng là không thể nào nói nổi!
“Khánh sinh của Vương, ta sẽ để Kim Tại Trung hảo hảo cao hứng một lần!” Móng tay đâm vào lòng bàn tay, máu tươi ánh lên hồng y nhìn trông đặc biệt ghê rợn.
… …
Hảo khó chịu… Hảo khó chịu… Khắp nơi trong cơ thể đều kêu gào, máu! Máu!
Đến đây quả thực đã rất lâu rồi, không có ‘Tản Linh hoa’, mà máu của Duẫn Hạo cũng không có…
Bản thân đã sắp đến cực hạn rồi, gần đây thụ thương rất nhiều lần, mặc dù nhìn qua trông có vẻ như đã khỏi hẳn, thế nhưng huyết dịch trong cơ thể chính mình đã lưu tán theo vết thương, không thể thu hồi, dù sao máu của mình là không thể tái sinh, một khi không còn, ngoại trừ thu máu mới từ Duẫn Hạo, thì không có biện pháp gia tăng nào khác nữa…
‘Khi máu của ngươi chảy hết, đó là lúc ngươi tiêu tán…” Cảnh cáo của Xương Mân vẫn vang ở bên tai, trước đây mỗi khi bản thân bị thương, Xương Mân đều vô cùng sốt ruột, lúc đó ta còn cười nó…
Yết hầu khô khát khát vọng sự ẩm ướt của máu tươi,
không được a! Không thể đi hỏi Duẫn Hạo… Duẫn Hạo mới đối tốt với Tại Trung một chút, sao có thể lại đi đánh vỡ niềm hạnh phúc hiếm có này được…
Ngón tay xoa lên chiếc vòng cổ trước ngực,
Duẫn… Duẫn… Tại Trung hảo khó chịu…
Xem ra thực sự chỉ có thể làm như vậy.
Xắn tay áo lên, Tại Trung nhìn làn da trắng nõn của mình, động mạch hiện rõ ràng ngay trước mắt, chậm rãi lộ răng nanh của mình ra, khẽ ma sát lên cổ tay,
‘Tại Trung, nhớ kỹ, lúc vạn bất đắc dĩ, ngươi có thể uống máu của chính mình, thế nhưng như vậy sẽ khiến máu trong cơ thể ngươi chảy đi càng nhanh, nó chỉ có thể giảm bớt khát vọng đối với máu tươi của ngươi mà thôi…’
“Ân!!”
Hảo đau…
Huyết dịch thấm vào cơ thể, sự xao động dần dần lắng lại… Nhìn hai dấu răng rất nhỏ xuất hiện trên cổ tay mình, Tại Trung vội vàng kéo tay áo xuống,
như vậy lại có thể chống đỡ thêm một đoạn thời gian rồi…
Ngoài cửa, một thân ảnh hồng sắc ɭϊếʍƈ lên lòng bàn tay thụ thương của mình,
tự uống máu của bản thân? Vậy vết tích trên cổ tay hẳn là phải qua một đoạn thời gian mới có thể biến mất… Mặc dù không biết ngươi làm vậy vì cái gì, thế nhưng Kim Tại Trung, ngươi đừng trách ta, lần này chính ngươi đã cung cấp cho ta một cơ hội!