Chương 8
Từ khi ba người Jungkook, Baekhyun và Jimin nghỉ việc, cô cảm thấy rất cô đơn trong phòng chờ. V cũng xin nghỉ việc không làm quản lí cho SNSD nữa mà cùng với Jimin, hai người làm người phục vụ trong một quán ăn nhỏ. Cô thì dần dần cũng không gặp mặt mấy người Sehun cho dù là ở trường hay ở nhà, cũng đã 3 tháng cô và họ chưa gặp nhau cùng lắm thì nói chuyện qua điện thoại. Suga thấy Jungkook nghỉ việc nên cũng nghỉ luôn, hai người cùng nhau làm bồi bàn ở một quán kem gần trường. Sau một tuần làm việc liên tục thì cuối tuần chính là ngày nghỉ dành cho mọi người, cô thì không. Vào buổi sáng hôm ấy, cô lái xe sang nhà Sehun, bước vào nhà Sehun thì thấy Tao và Luhan đang ngồi xem tin tức và nghe nhạc. Bước đến gần, cô hỏi nhỏ:-Hai anh đang xem gì vậy?_cô
-A, Youngie. Lâu rồi không gặp em_Tao ngẩng đầu lên thấy cô thì reo lên
-Youngie, em trông xanh xao và gầy quá. Công việc vất vả lắm phải không?_Luhan đau lòng nhìn cô và cũng không nhắc đến ba người kia chỉ sợ cô buồn
-Ani, anh đừng lo mà. Em mang đến một tin tốt cho anh và anh hai đây_cô
-Tin gì vậy?_Sehun từ trên tầng cùng Jimin và Jungkook bước xuống
-Anh hai_cô cười với Sehun nhưng khi nhìn đến Jimin và Jungkook thì nụ cười chợt tắt
-Annyeong Jimin-ssi, Jungkook-ssi_cô nói với hai người bằng giọng xa lạ khiến hai anh chàng buồn bã không thôi
-Thôi mọi người ngồi xuống đi_Tao
-Anh hai, anh và anh dâu sẽ đính hôn vào cuối tuần sau_cô
-Nhanh vậy sao?_Luhan đỏ mặt hỏi
-Không nhanh đâu, đối với bố mẹ em như thế là quá chậm rồi. Họ hận không thể tới đây rước anh về làm đám cưới anh hai luôn chứ đừng nói gì đính hôn_cô
-Jinjja? Chúc mừng hai hyung nha_Tao
-Việc này sẽ không làm to để báo chí biết đâu, chỉ làm nhỏ thôi_cô
-Ukm, anh cũng có ý định này_Sehun
-Vậy nha, thôi em đi đây_cô đứng dậy bước đi
-Khoan, em không đưa Jimin với Kookie đi cùng à?_Tao
-Họ đi cùng em làm gì? Đi chỉ tổ càng thêm vướng víu chân tay_cô dùng lời nói sắc bén nói
-Họ không phải quản lí và stylist của em sao?_Sehun
-Không phải đâu, bốn người Suga, Jimin, Baek và Kookie đều xin nghỉ việc rồi_Luhan
-Wae? Jinjja?_Sehun, Tao nhìn sang Jimin và Jungkook thì hai cậu thừa nhận
Cô cũng không ở lại lâu mà đến ngay công ty, bước vào phòng tập thì gặp SNSD:
-Annyeonghaseyo SNSD noona_cô
-Annyeonghaseyo_SNSD
-Anh V đâu rồi ạ?_cô
-Nó nghỉ việc rồi_Taeyeon đang nhảy, nghe cô nhắc đến thì trả lời bằng giọng rất thất vọng
-Thế Jimin đâu?_Tiffany hỏi cô
-Ảnh nghỉ việc rồi ạ_cô
-Thế Baekhyun, Jungkook, Suga thì sao?_Soo Young
-Nghỉ nốt rồi ạ_cô ngồi xuống cạnh Seohyun
-Lí do anh V nghỉ là gì ạ?_cô
-Không muốn xa người yêu, bên em thì sao?_Yoona
-Chung một lí do với anh V_cô
Căn phòng không còn một tiếng động, đến tiếng gió còn nghe được, cô nhìn khung cảnh mà cất tiếng hát
Chúng ta là bạn, bạn thân tri kỷ
Chúng ta cùng chung trí hướng
Chúng ta có cùng một ước mơ
Đến cuối cùng khi đã đạt được nó
Vì lí do gì bạn bỏ tôi ở lại?
Vì lí do gì bạn để tôi cô đơn trong đêm tối?
Bạn thật tàn nhẫn nhưng tôi không sợ
Đến một ngày chúng ta sẽ lại gặp nhau
Và khi đó hãy cùng nhau
Làm sống lại khoảnh khắc tuổi thơ trong ta
Tiếng hát bi thương cất lên từ căn phòng, giọng ca trầm buồn khiến những người nghe không khỏi rơi nước mắt. SNSD cũng vậy, họ biết tình bạn của cô lớn đến mức nào. Khi bạn bè từ chối ở gần mình thì sẽ đau đớn ra sao, họ biết chứ. Họ vào công ty và debut trước cô 1 năm nhưng hai bên lại thân nhau như chị em ruột thịt, đến sau này nhờ sự phấn đấu, nỗ lượng của SNSD họ đã dành được danh hiệu "nhóm nhạc quốc dân" còn cô cũng dành được danh hiệu "em gái quốc dân". Sắp tới sẽ có một concert kết hợp của hai bên nên cô và SNSD luyện tập rất chăm chỉ, trong giờ nghỉ cô tranh thủ lên trang diễn đàn của trường xem thử có gì mới không và cô ngạc nhiên khi nhìn thấy ảnh Jungkook và Suga đang làm thêm trong tiệm kem, bên dưới còn ghi một dòng chữ nhỏ "vi phạm nội quy". Nội quy trường cô có một cái đó chính là cấm đi làm thêm nhưng họ lại để lộ liễu thế này. Khoan đã, cô đảo con mắt hình vòng tròn và nhắn tin cho Luhan hỏi xem mọi người đang ở đâu và kết quả cô nhận được là họ đang trên máy bay sang Anh định cư và sẽ không quay lại. Bỗng chốc cô cảm thấy thế giới như sụp đổ, trước mắt cô như chỉ còn lại một màu đen, Taeyeon và Tiffany đi lại nhìn vào máy điện thoại của cô rồi lại nhìn nhau, hai cô nàng kéo cô vào lòng và nói:
-Youngie à, muốn khóc thì hãy khóc đi_Tiffany dỗ dành
-Huhuhu, noona. Sao họ lại đối xử với em như vậy chứ?_cô khóc thật to
-Nín đi, thằng nhóc Taehyung đó. Chị sẽ không tha cho nó đâu_Taeyeon
-Chị cũng vậy_Tiffany
-Chị nữa_Yoona đi đến
-Thôi nào, tháng sau nhóm chị và em cùng hai nhóm nhạc nam nữa sẽ sang Anh vì có concert đó_Taeyeon vuốt tóc cô
-Để làm gì ạ?_cô
-Chúng ta sang đó để chứng minh cho họ biết thực lực của giới âm nhạc chúng ta_Yoona
-Nae, em nghe nói các noona sắp cho debut nhóm nhỏm nhỏ của SNSD tên là TTS đúng không ạ?_cô
-Ukm, em nhớ ủng hộ bọn chị nhé, sẽ thật vinh dự khi trong ngày debut TTS có sự góp mặt của em_Seohyun từ đâu bay đến
-Em sẽ đến xem_cô
-Jinjja?_Tiffany
-Nae_cô
Cô gật đầu chắc nịch, trên môi xuất hiện nụ cười giả tạo nhưng không ai phát hiện ra. Cô đứng dậy tập nốt bài rồi ra về, cô lái xe đến đồng cỏ mà hồi bé cô và Sehun hay đến, ngồi trên chiếc xích đu màu trắng đung đưa chợt cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, đứng dậy bước lại gần thì cậu con trai vẫn không hay biết gì, cô đặt tay lên vai khiến cậu trai giật mình quay đầu thì ra là Jimin. Nhìn thấy cô thì khuôn mặt Jimin tái nhợt, vùng khỏi tay cô mà chạy nhưng có chạy thế nào cũng không thoát khỏi cô, đứng nhìn Jimin thở dốc, cô cười mỉa mai nói:
-Quả nhiên là anh Park Jimin-ssi, anh làm gì ở đây?_cô
-Anh đi chuyến sau với V, sắp đến giờ rồi anh đi đây_Jimin vội vã bỏ chạy
-Làm gì mà vội thế_cô nắm chặt tay anh vì là dân võ hơn nữa cô còn dùng lực rất lớn nên tay Jimin đỏ ửng lên
-A, đau quá. Youngie, xin em buông anh ra đi_Jimin
-Mau nói cho tôi biết, vì sao các người lại làm vậy với tôi, nói đi Jimin-ssi_cô
-Mian Youngie, anh không thể_Jimin khi nghe cách xưng hô của cô đối với mình thì tâm trùng xuống
-Vậy Sehun-ssi ở đâu?_cô
-Em...Sehun hyung ở Anh_lJimin mở to mắt nghe cách xưng hô của cô dành cho Sehun
-Vậy tại sao đi mà không nói với tôi? Đối với mấy người tôi phải chăng là người qua đường, người dưng hay người lạ_đôi mắt tím của cô cụp xuống
-Bọn anh không có ý đó, bọn anh chỉ sợ là tấm hình đó sẽ phanh phui toàn bộ sự thật rồi ảnh hưởng đến công việc của em thôi_Jimin có giải thích
-Cho dù có ảnh hưởng đến công việc của tôi thì cùng lắm là tôi giải nghệ về công ty giúp đỡ ba để hai anh sống tự do_cô
-Nhưng bọn anh không muốn sự thương hại từ em_Jimin nói nhỏ nhưng cô đã nghe thấy
-Ai thương hại các anh? Tôi mới là người được thương hại này. Các anh toàn nhìn tôi với con mắt thương hại, từ nhỏ tôi không có bạn bè, bị bạn trai phản bội, khi đó mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt thương hại cũng như các người bây giờ_cô gào lên nói còn Jimin chỉ biết cúi đầu
-Giống như hồi tô bị Kim Eun Hee tát vậy đó, anh nhìn tôi với ánh mắt tội nghiệp. Thôi tôi đi đây, anh nhớ nhắn với Taehyung-ssi là Taeyeon noona rất giận đấy_cô bước đi
Jimin nhìn bóng lưng bé nhỏ, cô đơn đang bước đi mà cảm thấy thật là hối hận khi đã đi mà không lời từ biệt. Bóng dáng đó khuất dần, Jimin cũng quay về sân bay rồi cùng V bay sang Anh với mọi người. Đoàn tụ với nhóm, Jimin đem chuyện giữa cậu và cô nói ra cho mọi người nghe, ai cũng hối hận và sửng sốt, nhất là Sehun và Luhan. Họ quyết định thuê một khu căn hộ, mỗi phòng 2 người. Họ lại đưa nhau đi xin việc, cô ở bên kia vẫn luôn theo dõi họ qua máy tính bảng vì trong những căn phòng mà họ thuê, cô đã cho người lắp máy quay mini và máy nghe lén. Bỏ xuống máy tính bảng, cô xuống nhà pha một ly cafe đen và đem ra hồ bơi sau nhà ngồi. Cứ uống cafe và ngắm trời cho đến hết ly cafe, cầm cốc đứng dậy đi vào đến nhà bếp thì đầu cô đau nhức, chiếc ly rơi xuống nhà và vỡ tan cũng là lúc thân ảnh nhỏ bé của cô đổ ập xuống sàn bếp. Ông bà Oh ở trên phòng chạy xuống nhìn thấy cảnh này thì hốt hoảng, bà Oh chạy lại đỡ cô lên còn ông Oh thì gọi điện cho Sehun và dưới đây là đoạn hội thoại:
-Yeoboseyo_Sehun
-Sehun, con đâu rồi? Về nhà nhanh đi_ông Oh
-Con sang Anh rồi và sẽ không về_Sehun
-Cái gì? Con đừng đùa nữa được không, con về đi. Youngie con bé ngất rồi, con về đưa con bé đến bệnh viện được không?_ông Oh
-Cái gì? Youngie ngất xỉu sao?_Sehub
-Đúng vậy_ông Oh
-Con không về được con đang ở Anh quốc, thôi con có việc rồi. Chào ba_Sehun cúp máy
Sau cuộc nói chuyện thì ông Oh kể lại cho bà Oh nghe và hai người kêu quản gia chuẩn bị xe đưa cô đến bệnh viện. Bà Oh ngồi trên xe mà cứ ôm đứa con gái bé bỏng trong lòng, vừa đến bệnh viện ông Oh liền bế ngay cô vào giao cho y tá rồi hai ông bà theo y tá tới phòng kiểm tr.a nhưng phải ở bên ngoài cho đến khi vị bác sĩ đi thì hỏi:
-Bác sĩ, con gái chúng tôi thế nào rồi?_bà Oh
-Cô bé ấy chỉ bị áp lực công việc cộng thêm cú sốc tinh thần và ăn uống, nghỉ ngơi không đầy đủ nên dẫn đến hôn mê_bác sĩ
-Chúng tôi có thể vào trong không ạ?_ông Oh
-Hai người cứ tự nhiên nhưng xin hãy giữ trật tự cho bệnh nhân nghỉ ngơi_bác sĩ
-Cảm ơn bác sĩ_ông bà Oh
Vị bác sĩ gật đầu rồi bước đi còn ông bà Oh thì vào phòng. Trên giường hiện có một người con gái xinh đẹp đang nằm, làn da xanh xao, tái nhợt, đôi môi không còn đỏ thắm mà nhạt dần, đôi mắt nhắm nghiền, bà Oh ôm miệng khóc không thành tiếng còn ông Oh ôm lấy vợ mình và cũng rơi nước mắt. Trong ngày hôm đó, tin tức cô nhập viện đã lan tràn rất nhanh, SNSD biết được thì cứ luân phiên đến thăm cô. Bên Anh, khi xem tin tức xong thì cả đám chạy hết sang phòng Sehun hỏi thử xem Sehun có biết tình trạng của cô bây giờ hay nhưng tiếc là Sehun không biết mà còn càng lo lắng cho cô hơn, Luhan cũng vậy và họ càng hối hận khi đã bỏ đi mà gây cho cô một cú sốc tinh thần quá lớn.