Chương 12: Day 12

Nghe nói, đại học T có một phòng ký túc xá rất nổi tiếng, ký túc xá ấy có bốn người và một con mèo, tất cả đều không bình thường, nghe nói lúc nửa đêm, ký túc xá thường xuyên truyền ra tiếng động mà con người không thể nào làm được, nghe nói, người trong ký túc xá này đã từng một tuần liền không ra khỏi phòng, nghe nói trong ký túc xá có Bát Giới thích giả làm Đường Tăng, có người gầy nhưng thích mặc đồ kẻ sọc, có cậu nhóc lấy bóng đá làm vợ, có hai con mèo kích cỡ khác nhau (= =?), nghe nói…


Nhưng mà, bốn người trong phòng ký túc xá thần thánh kia giờ đang ngồi xổm thành một hàng bên tường, một đám ủ rũ, oán niệm đầy người, nhìn như vừa đi ra khỏi cục cảnh sát.


“Tớ đói bụng.” Kim Jaejoong ngồi xổm nhăn mũi, khó được khi bốn người trong phòng ký túc xá cậu cùng đi xem phim, kết quả, lúc về mới phát hiện không ai mang chìa khóa cả, đành phải ngồi xổm ở đây.


“Vậy có cỏ.” Mập mạp chỉ chỉ bãi cỏ cách đó không xa, “Cỏ non mơn mởn, đủ cậu ăn một bữa đấy.”


“Tớ muốn ăn thịt.” Jaejoong tiếp tục lầm bầm, buổi sáng ngủ còn chưa tỉnh đã bị lôi đến rạp chiếu phim, không được ăn bắp rang, không có pepsi uống, giờ bụng cậu chẳng có gì cả, còn đống cỏ kia, đoán chừng cậu không tiêu hóa được.
Nếu cậu là dê, cậu đã sớm ăn sạch rồi!!!


“Ai bảo cậu không mang chìa khóa.” Mập mạp cũng đói đến nổi đom đóm mắt, báo chí nói xã hội giờ rất nhân ái, vậy mà bọn họ ngồi xổm đây đã nửa giờ rồi mà có ai quan tâm đâu.
Nhân ái cái lông nhà cậu ấy!!!


available on google playdownload on app store


“… Pháp luật nước nào quy định tớ đi ra ngoài thì phải mang chìa khóa?”
Cậu cũng không phải mèo máy, có túi thần kỳ trước bụng, cậu có tai, hơn nữa cậu cũng không thích ăn ốc vít các loại!!
“Pháp luật của xử nam.” Mập mạp chán nản nói.


“Cậu cậu cậu, cậu cũng có bạn gái ra hồn đâu!!!” Kim Jaejoong xù lông, nhìn mặt Mập mạp cười như hoa cúc nở rộ, hận không thể tặng cho cậu ta mấy chưởng.


Không phải chỉ là thoát khỏi trạng thái độc thân thôi sao, có gì đặc biệt hơn người đâu, đầu năm nay, người ta chỉ nói một câu là tìm được đối tượng, JiJi nhà cậu có cả một cái hậu cung rồi, nhưng cậu chưa thấy cô gái nào có thể ăn hết ba đĩa bánh bao trong một bữa cơm như bạn gái Mập mạp cả!!


Hừ (ˉ(∞)ˉ)
Sau này, cậu cũng gả? Hay là lấy? Lấy người tốt hơn hàng trăm lần bạn gái khoa thể dục kia của Mập mạp!!!
“Vẫn tốt hơn cậu đã kết hôn rồi mà vẫn chưa có bạn gái.”
Phụt ~~~~~
Máu tươi chảy dài! Có người trúng tên oanh liệt ngã xuống đất.


Jaejoong bị đả kích, ôm đầu tự kỉ.


Tuyền Thủy vốn ban đầu là định làm đối tượng của cậu đấy, nhưng không biết gần đây vì sao mà càng ngày càng có tiềm chất phát triển thành mẹ cậu, hơi tí lại bắt đầu cằn nhằn, nhắc nhở cậu cái này cái kia, vì cái gì sinh vật giống cái sau khi quen cậu xong đều biến thành mẹ hay chị cậu là sao!!!!


Ví dụ như, sáng sớm nay, lúc các cậu ra khỏi phòng đúng lúc gặp Tuyền Thủy, cô gái vô cùng BH này vừa nhìn thấy đã kịch liệt bày tỏ sự bất mãn với việc cậu tìm người khác quyết đấu hộ, nói một hồi hơn 40 phút, chấm dứt bởi lý do cô đoán ra không phải tự Jaejoong quyết đấu là —— Kim Jaejoong không thông minh như vậy!!


OMG! Đừng có khinh bỉ cậu như vậy chứ!!
Tuy rằng cậu không lợi hại như đại thần, nhưng mà, dù thế nào thì cậu cũng thông minh hơn Kim Junsu!
Ít nhất, cậu biết rõ, lúc ngâm mì ăn thì phải cho gói gia vị vào ngâm và lấy đũa ra!
( ˇ? ˇ)


Nhưng mà, không hiểu vì sao, mỗi lần ăn mì đều thấy nhạt hết vậy?! Nhất định là giờ mấy xưởng chế biến ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, lừa gạt người dùng!

Đính chính của chủ xưởng:


 Oan uổng cho tôi quá! Ai bảo cậu để nguyên gia vị trong gói mà ngâm, ngâm xong thì vứt gói gia vị đi, vậy làm sao còn mùi vị gì nữa!!!! Người tiêu dùng à, xin hãy đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng!


“A, tớ nhớ ra rồi, Ji Ji đang ở trong ký túc xá.” Kim Junsu ngồi xổm đến chân tê rần liền dứt khoát đặt mông xuống đất, hình như buổi sáng lúc đi ra ngoài, Ji Ji đang ngủ trong tủ dép lê.
“Vậy thì sao?” Dae Chil chờ mong hỏi.
“Vậy thì, chúng ta có thể gọi Ji Ji mang chìa khóa đến.”
O(╯□╰)o


Trong đầu Jaejoong liền xuất hiện cảnh bé mèo còn không to bằng bắp chân cậu đứng bằng hai chân sau, hai chân trước quều quào chìa khóa, run rẩy bò ra ngoài sân thượng, sau đó ném chìa khóa cho các cậu, nhịn không được run lên vài cái, OMG!
Vì sao, hình ảnh này lại kỳ quái như vậy!


Ji Ji nhà cậu là mèo Ba Tư, không phải mèo yêu nha!
“Junsu à, có phải em xem Cảnh sát mèo đen nhiều quá không?” Jaejoong bất đắc dĩ nâng trán, gần đây tivi trong ký túc xá chiếu toàn phim hoạt hình để hoài niệm thời thơ ấu, cậu giờ cũng có thể đọc thuộc lòng mấy lời thoại của anh em Hồ Lô với Xà tinh.


“Đã bảo cậu đừng có xem Pokemon nữa mà, Takeshi thực sự không có tiền đồ.” Mập mạp vươn tay đẩy Junsu qua một bên, tiếp tục ân cần dạy bảo, “Chữ số bảo bối mới là số một.”
“… Không muốn! Tớ thích anh mèo nha.”


Đầu đầy hắc tuyến nhìn hai người chỉ vì Pokemon và Chữ số bảo bối mà lao vào đánh nhau, lại nhìn Dae Chil đang cầm điện thoại, Jaejoong mừng thầm, may mắn vẫn còn một người bình thường.
“Dae Chil, cậu làm gì đấy?”


“Bạch hyung.” Dae Chil rời mắt khỏi điện thoại, nói, “Em chuẩn bị gọi điện thoại, hyung nói em nên gọi vào máy bàn trong ký túc xá hay di động kia của em?”
! @#¥%... &*
Cậu đang trông chờ Ji Ji nghe máy à?!
Hai người dùng tiếng người hay tiếng mèo để nói chuyện vậy!!!


KAO! Sao cậu lại cho rằng ký túc xá của mình có người bình thường nhỉ, đây rõ ràng là ba tên yêu nghiệt mà!!!


“Hay là chúng ta trèo lên sân thượng ở tầng hai, men theo ống nước là vào được thôi.” Jaejoong thăm dò địa hình xong, quay lại báo cáo với tổ chức, nếu trông cậy vào ba người kia, đoán chừng chưa vào được phòng thì cậu đã thăng thiên luôn rồi.


“Mập mạp, cậu làm bệ, Dae Chil đứng giữa, tớ leo lên.” Jaejoong chỉ huy hai người cao to hơn trong ký túc xá làm thang, sau đó phất tay với Junsu đang kích động muốn leo, “Em, tránh sang một bên.”
Nói nhảm! Cậu chỉ muốn leo tường vào nhà thôi, không muốn lên Thiên đường gặp thiên sứ cởi truồng đâu.


Tối nào cũng phải nhìn Kim Junsu tắm xong rồi mặc mỗi quần đùi mà đi lại trong ký túc xá là đủ lắm rồi, cậu không muốn giờ lại phải ngắm cái quần in mấy quả đào hồng rực kia nữa đâu!!
{{{(>_<)}}}


Kim Junsu bị ghét bỏ chạy tới góc tường vẽ vòng tròn, bạn học Kim Jae Jae dùng cả tay chân mà leo lên vai Dae Chil, vươn tay với, khoảng cách hơi xa, vì vậy liền hò hét bên tai Dae Chil: “Cao lên.”
“Cao lên một chút.”
“Tới gần hơn chút.”
“Bên phải một chút, bên phải, bên phải.”
“Phải, sang phải đi.”


“Phải, phải, phải!” Lần đầu leo “Thang máy” bán tự động như thế này, Kim Jaejoong vô cùng thích thú, ra sức hò hét ra lệnh.
“Kim! Jae! Joong!” Mập mạp nghiến răng nghiến lợi, sao mãi Jaejoong vẫn chưa leo lên được vậy, cậu sắp bị đè bẹp rồi.


“A a a a, Mập mạp, cố gắng.” Jaejoong vươn tay nắm chặt lan can sân thượng, một chân run rẩy nâng lên.
Sau đó, trong lúc cậu rơi tự do, cậu rốt cục hiểu ra một điều, hóa ra trên thế giới này không chỉ có trượt tay mà còn có một thứ gọi là trượt chân!!! *Mắt đẫm nước*


“Em không sao chứ?” Một giọng nam dễ nghe vang lên bên tai.
A, cậu chạm đất an toàn rồi sao?
Không thiếu tay thiếu chân gì hết sao?!
Chậm rãi mở to mắt, một gương mặt vừa quen thuộc vừa lạ lẫm đập vào mắt cậu, đây đây đây, đây không phải là đàn anh mang theo “Hung khí” hôm nọ sao, sao hôm nay lại gặp?!


(⊙_⊙)?
Bất giác cúi xuống nhìn ngắm nửa người dưới của người ta, liệu vị này hôm nay có mang theo dưa leo mà đi tản bộ không?!


Đáng tiếc là, áo khoác thể thao buộc ngang hông đã vừa vặn che bộ vị trọng điểm, Jaejoong thu hồi ánh mắt, lúc này mới phát hiện cả người mình ghé vào người đối phương, một tay còn đặt trên ngực anh.
(⊙ o ⊙) A ~ Nhưng mà xúc cảm vẫn tốt như trước!


“Thích không?” Giọng nói vui vẻ truyền vào tai, Kim Jaejoong cho rằng mình nghe nhầm, vội vàng nhảy dựng lên, lùi đến góc tường đứng nghiêm.
Cậu cái gì cũng không sờ, cái gì cũng không sờ, không sờ, không hề sờ, sờ, sờ, sờ!


“Bọn em quên mang chìa khóa, định trèo tường vào.” Kim Jaejoong ấp úng giải thích, vì sao vừa nhìn thấy đàn anh này, cậu đã đỏ mặt vậy trời, chẳng lẽ là di chứng từ buổi kéo co hôm trước?!
“Sao không tìm giám thị ký túc xá?”


“Giám thị đúng hôm nay không ở đây, nói là về nhà kết hôn.”
“Em ở phòng nào?”
“419.”
“… Đi thôi.”
Vị đàn anh này sao lại tự quyết định như vậy nhỉ, hơn nữa, vì sao bốn người các cậu lại rất không tiền đồ mà chạy theo là sao?!


“Là phòng này sao?” Nhìn ba chữ “Càn Thanh Cung” siêu lớn dán ngoài cửa, khóe miệng Jung Yunho co giật, sau đó quay đầu hỏi lại.
“Đúng.” Kim Jaejoong ra vẻ trấn định, trong nội tâm đã quất Mập mạp đến 100 roi, mặt mũi bị cậu ném hết đi rồi!


Cung cái khỉ mốc gì, đây là tẩm cung hoàng thượng hay của thái giám à?!


Chuyện sau đó có thể nói rất huyền huyễn, Kim Jaejoong trong lúc hoảng hốt chỉ thấy đàn anh áo trắng tìm a tìm trong túi tiền, sau đó lấy ra một… Đương nhiên không phải một quả dưa leo! Lấy ra một vật thể chưa xác định màu đen, nhìn khá giống kẹp tóc của con gái, sau đó đút vào trong ổ khóa, chọc chọc vài cái.


Cửa, mở!
“Oa, bạo cúc nha.” Kinh hỉ hưng phấn chính là Mập mạp.
“A, quái hiệp Nhất Chi Mai.” Động kinh nổi điên chính là Junsu.
“Sư phụ.” Quỳ lạy chính là Dae Chil.

“Cái kia, anh có muốn vào chơi không?” Còn duy nhất bạn Kim Jae Jae đang cố giả bộ bình thường, đẩy cửa ra, lễ phép mời.


“Được.” Vị đại thần nào đó không chút khách khí vào phòng, mắt bắt đầu quét một lượt khắp nơi, anh vẫn luôn muốn gặp lại bé cải, không nghĩ hôm nay chạy bộ xong lại gặp được mỹ nhân từ trên trời giáng xuống, thật sự không uổng công nha.


May mà ký túc xá anh có Park Yoochun thường xuyên quên cầm chìa khóa, anh mới luyện được kỹ năng mở khóa thuần thục như vậy.


Hmm, bé cải thích màu đỏ, hẳn sẽ rất nhiệt tình nha, không tệ không tệ; hmm, bé cải dán toàn tranh hoạt hình trên tường, xem ra không thích mấy cô diễn viên người mẫu nào cả, không tệ không tệ; hmm, bàn bé cải rất sạch sẽ, về sau hẳn sẽ rất giỏi nội trợ, không tệ không tệ; hmm, đồ lót bé cải phơi… Rất đáng yêu, khụ khụ, không tồi…【Anh đủ rồi nha! Này!】


“Cái kia, đàn anh, ký túc xá bọn em hơi bừa, anh… Tùy tiện ngồi a.” Kim Jaejoong thấy anh nhìn chằm chằm vào qυầи ɭót có đóa hồng mà cậu đang phơi trên ban công, xấu hổ nghiêng người ngăn tầm mắt của anh.


“Rất đáng yêu.” Jung Yunho nói một câu đa nghĩa xong thì cười nhẹ, sau đó vươn tay xoa tóc Jaejoong, xúc cảm không tệ nha, “Anh tên là Jung Yunho, rất vui khi gặp em, bé…”


“Huh?” Chữ cuối bị gió thổi tan, Jaejoong nghi hoặc ngẩng đầu thì thấy Jung Yunho đã đi ra cửa, để lại ba người vẫn còn đang động kinh mà đứng đó vẫy tay.
OMG! Các cậu tiễn kiểu gì vậy, tế nhị một chút được không?! Chưa thấy qua đàn anh đẹp trai có thể mở khóa sao!


Sau đó, chỉ thấy bạn Kim Jae Jae của chúng ta nhanh chóng chạy tới cửa, miệng thì bảo phải tế nhị, giọng lại cao vút: “Đàn anh Yunho, có rảnh thì đến chơi nhé.”
Mập mạp trượt chân rồi, Junsu ngã rồi, Dae Chil dập mông rồi, Jung Yunho còn chưa đi xa cũng lảo đảo.


Kỳ thật, Tiểu Bạch Kim gia kia mới là… Người không bình thường nhất nha.
Jung Yunho đi rồi, bốn người tùy tiện ăn cơm rồi bật máy, chuẩn bị bắt đầu hoạt động giải trí hàng ngày —— Phong Vân thẳng tiến.


Jaejoong trong lòng như có muôn vạn móng vuốt đang cào, đại thần nói bắt đầu rốt cuộc là có ý gì?!
Đinh!

Người chơi Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα online


Hảo hữu của bạn: Người chơi Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ online


Hảo hữu của bạn: Người chơi Mông lép cỡ D online


Hảo hữu của bạn: Người chơi Bốn năm sáu tám ta là bảy online 


Hảo hữu của bạn: Người chơi Tức Mặc online


Ồ, lần này mọi người đến thật đông đủ nha, nhưng mà mấy cái tên phía trước chỉ là mây bay, Jaejoong cười tủm tìm nhìn thông báo dưới cùng, đây là lần đầu cậu và đại thần cùng online, thật hiếm có nha.


Cảm giác này như kiểu đang đi trong trường thì gặp được một vị đàn anh nổi tiếng, sau đó vị đàn anh đó còn chạy tới hỏi đường bạn, giờ chỉ nhìn ID thôi đã cảm thấy lòng sôi sục rồi.
Hmm, liệu có phải cậu trúng độc đại thần rồi không.
(ˉ(∞)ˉ)


Jaejoong lắc lư đến Trà lâu bổ sung hàng, tổng kết tiền, vui vẻ nhìn dòng thông báo:

Tịch mịch vì ngươi – Chủ tiệm: Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα – Chủ tiệm: Tức Mặc

Phối hợp với khung cảnh đỏ rực trông chẳng khác gì giấy đăng kí kết hôn cả, meo ~~~, thật xấu hổ nha, che mặt.


Biết như vậy lúc trước cậu đã đặt tên Trà lâu là Phu thê quán rồi, tiếc quá đi mất!!!


Giờ cậu nên làm gì đây, Mập mạp bọn họ vừa online đã tổ đội đi phó bản 25 người, cái nick level thấp đến đáng thương này chưa thể tham gia phó bản trên 10 người, vì vậy đành phải ai oán một mình đi tìm NPC nhận nhiệm vụ thăng cấp.


Phong Vân có rất nhiều nhiệm vụ, có nhiệm vụ cho một người, có nhiệm vụ cho hai người, có nhiệm vụ liên hoàn, lúc làm thì rất phiền phức nhưng phần thưởng thì rất nhiều, không ít người chơi thà rằng chơi thâu đêm cũng không muốn bỏ nhiệm vụ, lúc trước vì ít thời gian mà level lại quá thấp, cậu vẫn không dám nhận, hôm nay là cuối tuần, thử một lần biết đâu lại được trang bị tốt để tặng đại thần.


Nói làm liền làm, Jaejoong tìm NPC nhận nhiệm vụ liên hoàn hộ tống quyển võ lâm bí tịch nào đó, chống lại mọi kẻ trộm cắp để trao tận tay cho minh chủ võ lâm, nghe rất đơn giản, nhưng trên đường hộ tống sẽ bị vô số người ngấp nghé bí tịch đuổi giết, đối với một kẻ siêu gà chạy không giỏi, phòng ngự không cao mà nói, mức độ khó của nhiệm vụ này có thể ngang với việc Đường Tăng một mình đi Tây Thiên.


Cái kia, cậu, có thể xin mang theo một Tôn Ngộ Không không? ( ˇ? ˇ)
Bé gà cầm bí tịch rách rưới bắt đầu hành trình của mình, trạm thứ nhất là đến Đại lục Đá vụn, gặp Thành chủ để lấy giấy thông hành.


Sau khi đã nghiên cứu bản đồ cả buổi (Là bản đồ, không phải đông cung đồ), Kim Jaejoong tuyệt vọng bắt đầu đi loạn trong buồn bực, biết sao được, bản đồ này còn trừu tượng hơn bức tranh mà em họ ba tuổi cậu vẽ, chờ cậu nghiên cứu xong thì có khi Phong Vân đã sập tiệm rồi!


Tiểu Y sư đi lại trên đường bụi mù, tưởng tượng giờ phút này đột nhiên có một chiếc xe máy từ trên trời giáng xuống, tốt nhất là trên xe còn có một mỹ nữ nói với bạn, anh lên đi!
Nếu mỹ nữ kia đổi thành đại thần, cậu sẽ càng thích hơn.

 Hiện tại 


Nửa đêm tập kích ngực

:
Tẩu tẩu, tẩu tẩu, chị định đi đâu vậy?
Đang lúc bạn Kim Jae Jae chìm trong tưởng tượng thì cửa sổ chat nhảy ra một tin nhắn, xưng hô kia khiến cho cậu chấn động, tiểu hoa cúc xiết chặt, đang gọi cậu sao? Hình như xung quanh không có người chơi giới tính nữ mà đúng không?!


Chẳng lẽ sau Tiểu ƈúƈ ɦσα, Kim Hoa tỷ lại có một cái tên mới?!

 Hiện tại 


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
… Vị anh hùng này, cậu gọi tôi à? *Ôm quyền*

 Hiện tại 


Nửa đêm tập kích ngực

:
A a a a a a!


Đại nhân, xin hãy nhận một lạy của tiểu nhân!!!

 Hiện tại 


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
Ái khanh miễn lễ, có việc bẩm báo, vô sự bãi triều. *Lau mồ hôi*

Hiện tại 


Nửa đêm tập kích ngực
】:


Ty chức xin dâng tặng mệnh này cho chủ nhân, giúp đỡ Hoàng hậu nương nương tương lai, dù phải ch.ết cũng không chùn bước, thỉnh Hoàng hậu nương nương phân phó.
Đây là bệnh nhân tâm thần xổng ra từ bệnh viện nào a!!!


Kim Jaejoong sụp đổ, vị Nửa đêm tập kích ngực này không phải hảo hữu của cậu, trước kia cũng chưa từng gặp qua, sao tự dưng lại nhiệt tình giúp đỡ cậu vậy.
Liệu có phải lừa bán người không, thấy cậu ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, xinh đẹp mĩ miều, nên muốn bán cậu đi lấy tiền à?


Mập mạp có nói với cậu, thanh lâu trên phố Thịnh Đường mấy hôm nọ vừa thông báo nhận thêm người!


Yên lặng nói cho đối phương biết mục đích của mình, chuyện sau đó thì hoàn toàn không giống điều cậu nghĩ, vị Chiến sĩ cấp 134 này để cậu đi đằng sau rồi một bên tiện tay chém quái, một bên vui vẻ nói chuyện phiếm với cậu, hộ tống cậu đến cửa chủ thành Đại lục Đá vụn, sau đó vung tay áo biến mất.


Đầu năm nay quả nhiên có rất nhiều người tốt nha, hơn nữa lại giống hệt muỗi trong ký túc xá, tới vô ảnh đi vô tung.


Mang theo giấy thông hành tìm hai NPC xong, Jaejoong chống cằm nhìn NPC hiệp khách đang cằn nhằn yêu cầu cậu đi báo thù những kẻ trộm kia, trong nội tâm vô cùng khó chịu, sau này nếu cậu tự lập trình trò chơi nhất định sẽ xây dựng NPC lời ít mà ý nhiều, tốt nhất là giống đại thần, cả ngày chỉ nói được mấy chữ.


Trong lúc cậu chuẩn bị tiếp tục lạc đường thì phòng chat ở một bang nào đó đang vô cùng náo nhiệt.

Bang phái


Nửa đêm tập kích ngực

:
Cấp báo, cấp báo, ai đang online thì nhanh đến điểm danh!!

Bang phái


Sờ sờ sờ sờ

:


Chồng à, làm sao vậy.

Bang phái


Nửa đêm tập kích ngực

:
Anh vừa rồi nhìn thấy đại tẩu đang làm nhiệm vụ liên hoàn ở Đại lục Đá vụn, anh đưa cô ấy đến thành chủ rồi, lát nữa ai hộ tống tiếp?

Bang phái


Trộm đồ lót

 :


OMO!!!!
Cậu nhìn thấy vợ lão đại rồi sao, RP
 thật tốt nha, tớ vừa lúc đang ở thành Đá vụn, tớ đi tớ đi, có phải cô ấy làm nhiệm vụ đưa bí tịch không, Ngực ngực?

Bang phái


Nửa đêm tập kích ngực

:


Chắc vậy, tớ đưa cô ấy gặp 2 NPC rồi, các cậu bàn bạc đi, ai đưa đến NPC thứ ba, tổng cộng 10 cửa, phân phối cho tốt, nghe rõ chưa??

Bang phái


BVS làm chăn

:


Rốt cục đến phiên chúng ta lên sân khấu rồi, tớ đã sớm không vừa mắt Phương Hoa tuyệt thế khó chịu kia, mau đón tẩu tẩu về thôi.

Bang phái


Nửa đêm tập kích ngực

:
GOGOGO, hành động thôi, tớ đi thông báo lão đại, tan họp.


Vì vậy, Jaejoong lần đầu tiên làm nhiệm vụ thuận lợi như vậy, đến mỗi địa điểm lại có một ID vô cùng lạ mắt xuất hiện, không ngại buồn chán mà mang cậu hoàn thành nhiệm vụ, sau đó biến mất so với bọt biển còn nhanh hơn, cậu mất không đến một giờ đã làm đến nhiệm vụ liên hoàn cuối cùng, có thể nói là một trong mười kỳ tích của thế giới đó nha.


Đây là chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ ông trời đã nghe được lời khẩn cầu của cậu nên ban cho cậu một đám Tôn Ngộ Không sao?!


Nhiệm vụ cuối cùng là giết kẻ thù của võ lâm minh chủ - Thập Tam yêu, tuy tên nghe rất cẩu huyết nhưng thực tế là một quái nhân cách hóa, máu nhiều, kỹ năng biến thái, mấu chốt là có thể phục sinh tại chỗ, không ít người chơi làm đến nhiệm vụ này liền thất bại, đấm ngực giậm chân mà khóc lóc trên kênh thế giới.


Kim Jae Jae vốn rất nhát gan nhìn Thập Tam yêu một thân toàn lông, nhịn không được nổi da gà, theo bản năng lui về phía sau, hu hu hu ~~~~~ Cho dù cậu là đàn ông 100% cũng không nhất định phải dũng mãnh thiện chiến.


Chưa lui ra bao xa thì đã có người chặn cậu lại, một bóng trắng đeo trường kiếm độc nhất trong server xuất hiện trước mặt cậu.
Oa, đại thần đã đến.

Hảo hữu

  

Tức Mặc

:
Mở kỹ năng phòng ngự, tìm chỗ hẻo lánh mà đứng.

Hảo hữu


  

Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
A ~~~~
Đại thần, anh cẩn thận.
Đúng ra, lúc này cậu hẳn nên nói với BOSS Thập Tam yêu kia: Mày cẩn thận nha, đừng có tự sát trước khi bị người ta giết đấy nha.


Kim Jae Jae yên lặng lui qua một bên, tìm một chỗ kín đáo ngồi xổm xuống, sau đó nhìn đại thần đại phát thần uy, các loại kỹ năng lóe sáng khiến cậu nhức cả mắt, không hổ là đại thần, thao tác kia, kỹ năng kia, không lệch một giây nào cả!


Nhưng mà, Thập Tam yêu cũng không phải đồ ăn chay, đối mặt với đại thần trâu bò như vậy mà có thể đứng thẳng không ngã, hơn nữa, Jaejoong trong lúc theo dõi cuộc chiến còn phát hiện một điều —— WTF, BOSS này biết phân thân a, mỗi khi có người chơi khác đến giao nhiệm vụ, nó lại phân thân ra để đối phó, đây là chuyện gì vậy? Thật bất công!


Bởi vì cậu mới là người chơi nhận nhiệm vụ nên khi đại thần đánh Thập Tam yêu chỉ còn lại chút máu rốt cuộc đến phiên cậu lên sân khấu.
Nắm chặt kiếm trong tay, Jaejoong hùng dũng đi ra, có đại thần ở đây, cậu chẳng sợ gì cả.


Sau đó, người nào đó đang đắc chí thấy Thập Tam yêu giơ cung trong tay lên, lập tức vèo một cái trốn sau lưng đại thần, thò đầu ra, đắc ý nói: Ha ha, mày không đánh được tao đâu (= =?)

 Hiện tại 


Phương Hoa tuyệt thế

:
Tức Mặc, giúp với.


Trong lúc có người đang đắc ý đến không tìm thấy nam bắc thì trên khung chat nhảy ra một dòng chữ suýt nữa đã bị các loại quảng cáo che lấp, Jaejoong tập trung nhìn, hóa ra là Phương Hoa tuyệt thế, hơn nữa, tọa độ của cô ta cho thấy cô ta đang ở ngay gần đây.


Cẩn thận nhìn bốn phía, Jaejoong quả nhiên nhìn thấy một nick nữ ở gần đó, kỹ năng phòng ngự toàn bộ đều đang dùng, MP, HP rất thảm đang giao đấu với quái, nhìn lượng HP đoán chừng cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.

 Hiện tại 


Phương Hoa tuyệt thế

:


Nhanh, tổ đội, Tức Mặc, anh không thể thấy ch.ết mà không cứu như vậy!

Đại thần mắt điếc tai ngơ, tiếp tục dùng kênh hảo hữu chỉ đạo Jaejoong đánh Thập Tam yêu như thế nào, hoàn toàn coi người đang spam kênh Hiện tại kia như không khí.


Nhưng mà, điều này không phải đã chứng tỏ Phương Hoa tuyệt thế không có trong danh sách hảo hữu của đại thần sao?!
Sao cậu đột nhiên lại vui thế này!
↖(^ω^)↗


Dựa theo chỉ thị của đại thần, Jaejoong thả mấy kỹ năng, đứng trong khu vực an toàn nhìn Thập Tam yêu chỉ có thể thủ mà không thể công, rốt cuộc hiểu được vì sao Mập mạp bọn họ lại thích hành hạ quái như vậy, thật sự rất thoải mái nha.


So với lúc không vui mà đạp Mập mạp còn hả giận hơn ╭(╯^╰)╮.
Jaejoong nhìn trên màn hình máy tính, đại thần áo trắng bình tĩnh đứng bên cạnh cậu, khóe miệng liền cong lên nụ cười ngọt ngào.


Nhưng mà, bên này thì giết quái dễ dàng, bên Phương Hoa tuyệt thế kia thì thực thảm, y sư duy nhất trong đội đã bị giết, mắt thấy toàn quân sắp bị diệt, Jaejoong lại dễ mềm lòng, nói dễ nghe thì là thiện lương, nói khó nghe thì là ngốc không còn sẹo là quên đau, lúc này nhìn thấy Phương Hoa tuyệt thế cầu cứu trên kênh thế giới, bắt đầu mủi lòng.



Thế giới


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
Cái kia, Phương Hoa tuyệt thế, cô cứ tự hồi máu đi, tôi sẽ bảo đại thần.

Thế giới


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
Đại thần, anh…

Thế giới


Tức Mặc

:


Quan tâm bản thân cậu đi, nhược điểm của Thập Tam yêu là đầu gối, Shift + A là bạo kích, W là lui về phía sau.

Thế giới


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
... o(╯□╰)o


Tôi biết rồi, nó chỉ còn lại chút máu thôi mà, tôi xử lý được, anh giúp Phương Hoa tuyệt thế thì hơn, dù sao cô ấy cũng là con gái.

Thế giới


Tức Mặc

:
Không có hứng thú.

Thế giới


Phương Hoa tuyệt thế

:


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα, mày đừng có giả mù sa mưa làm người tốt nữa, nếu không phải vì mày, Tức Mặc anh ấy sao có thể…

Thế giới


Tức Mặc

:
Nói năng cẩn thận một chút.

Thế giới


Phương Hoa tuyệt thế

:


Tức Mặc, anh thà rằng để ý người không có chút nguy hiểm nào kia mà không chịu tới giúp em, anh nhất định phải tuyệt tình như vậy sao!

Thế giới


Tức Mặc

:
Liên quan gì tới cô, nhiều chuyện.
Jaejoong 囧!


Sao hôm nay đại thần nóng tính vậy, lúc ăn cơm ăn nhầm bom à, chẳng lẽ đây là bắt đầu mà anh ấy nói, thề không đội trời chung với Phương Hoa tuyệt thế?!
Có phải vì cậu không?!
Nhưng mà, ầm ĩ ở trên kênh thế giới thì không hay cho lắm, cậu cũng không muốn để cả server đến xem kịch miễn phí.


Lần sau có nên thu vé vào cửa không nhỉ?

Thế giới


Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
Cái kia, hai người đừng cãi nhau nữa, hay là, tôi giúp cô được không?

Thế giới


Phương Hoa tuyệt thế

:


Không cần, còn có, đừng tưởng rằng giờ Tức Mặc ở bên mày thì mày được dịp huyênh hoang, tao cho mày biết, Phương Hoa tuyệt thế tao tuyệt không thỏa hiệp, loại người ăn bám đàn ông như mày, xách giày cho tao cũng không xứng.


Thông Báo


Người chơi Phương Hoa tuyệt thế lưu lạc giang hồ, chờ đợi phục sinh.
Phương Hoa tuyệt thế quẳng một câu không đầu không đuôi xong liền ch.ết, để lại một đám người vừa rồi yên lặng ngồi hóng giờ mới bắt đầu trồi lên kênh thế giới mà đoán già đoán non.
Cô ta nói, ăn bám đàn ông?!


Liệu có phải là chỉ đại thần cùng Tuyền Thủy không nhỉ, đại thần có phải đàn ông hay không, cậu không rõ lắm, nhưng Tuyền Thủy, nghĩ đến bộ dạng của cô ở trường, Jaejoong rụt cổ, đây tuyệt đối không phải đàn ông, tuyệt đối không phải.

Hảo hữu

  

Tức Mặc



:
Giao nhiệm vụ đi.

Hảo hữu

  

Là Kim hoa không phải ƈúƈ ɦσα

:
Cái kia, đại thần à, Phương Hoa tuyệt thế muốn nói gì vậy?

Hảo hữu

  

Tức Mặc

:
Không có việc gì.
Xem bảng thuộc tính của cậu đi.


Bảng thuộc tính?
Jaejoong yên lặng mở bảng thuộc tính ra, sau đó hóa đá tại chỗ.
OMG! Đây, đây là chuyện gì vậy? 
 RP: Nhân phẩm.






Truyện liên quan