Chương 14: Đấu võ đài
Trong suốt 1 tháng sau đó Phạm Thiên hầu như chỉ ru rú ở trong nhà mà tu luyện, sáng sớm tu luyện Khí Hồn Quyết còn chiều tối lại luyện Cuồng Phong Côn Pháp.
Trong một tháng này không chỉ tu vi của Phạm Thiên đã tăng lên tới cảnh giới lục tinh Võ Sĩ mà Cuồng Phong Côn Pháp cũng đã đạt tới tiểu thành.
Ngoại trừ yếu tố chăm chỉ ra thì việc Phạm Thiên có thể đột phá tới 2 tiểu cảnh trong vòng một tháng như vậy hoàn toàn là nhờ vào đan dược. Sau khi mua binh khí của Linh Nhi thì hắn còn lại 150 kim tệ nên liền đi tới Bảo Đan Phường của gia tộc để mua Dưỡng Khí Đan.
Dưỡng Khí Đan là đan dược Hoàng cấp hạ phẩm dùng để tu luyện tại cảnh giới Võ Sĩ có giá 50 kim tệ một bình 10 viên.
Phạm Thiên mỗi ngày dùng 1 viên Dương Khí Đan thì vào ngày hôm qua khi dùng hết viên cuối cùng đã thành công đột phá tới lục tinh Võ Sĩ.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 16 (78%)
Cảnh giới: lục tinh Võ Sĩ
Lực Đạo: 29
Nội Kính: 53
Thể Phách: 25
Cân Cốt: 22
Ngộ Tính: 26
Nhưng võ kỹ nếu cứ chỉ tu luyện một mình như vậy thì cũng khó mà tiến bộ nhanh được. Cho dù ngộ tính của hắn có cao hơn người bình thường thì vẫn cần phải có kinh nghiệm thực chiến nếu không muốn đạt tới đại thành Cuồng Phong Côn Pháp là rất khó.
Vì thế hôm nay Phạm Thiên quyết định sẽ đi thử sức với những võ giả khác để kiểm tr.a tiến độ tu luyện của mình.
Mang theo cây trường côn trên lưng Phạm Thiên đi tới khu vực diễn võ trường ở gần ngoại viện.
Hôm nay diễn võ trường cực kỳ đông đúc, ngày đầu tiên khi Phạm Thiên tới do phải tiến hành thức tỉnh võ hồn cho bọn hắn nên diễn võ trường bị cấm sử dụng vào hôm đó.
Bây giờ tiến vào trong diễn võ trường Phạm Thiên thấy cả 8 võ đài nhỏ đều đang có người sử dụng hết rồi. Chỉ có võ đài lớn ở bên cạnh là không ai dùng tới vì nó chỉ được sử dụng trong những sự kiện lớn.
Phạm Thiên hòa nhập vào trong đám đông đang đứng dưới đài quan sát những người đang chiến đấu trên võ đài.
Ai muốn lên đài thì trước hết phải tiến hành đăng ký cảnh giới của mình và sẽ được sắp xếp đối thủ ngẫu nhiên chứ không phải là cứ muốn là có thể lên đài chiến đấu trừ khi đã ước hẹn từ trước.
Phạm Thiên tiến ra bàn đăng ký và ghi danh mình để chờ lên thi đấu.
- Phạm Thiên thiếu gia phải không ? Cảnh giới hiện tại của ngươi là gì ? - một hạ nhân ngồi ghi chép hỏi hắn.
- Tứ tinh Võ Sĩ - Phạm Thiên đáp.
Phạm Thiên tự hạ thấp 2 tiểu cảnh của mình, dựa theo Phạm Thiên ước tính thì nếu như không có 3 viên Tiểu Hoàn Đan thì dựa theo tốc độ tu luyện của mình hắn vẫn hoàn toàn có thể đột phá tứ tinh Võ Sĩ nên liền đăng kí như vậy.
Đương nhiên Phạm Thiên làm vậy cũng không phải là để giả heo ăn thịt hổ mà hắn cảm thấy nếu như mình thi đấu với một lục tinh Võ Sĩ thực thụ thì sẽ khó mà phát huy được sức mạnh.
Người bình thường tu luyện đạt tới cảnh giới lục tinh Võ Sĩ ít nhất cũng cần 3 tháng. Trong thời gian đó cũng sẽ không lơi là việc tu luyện võ kỹ nên Phạm Thiên không nghĩ mình chỉ mới tu luyện Cuồng Phong Côn Pháp một tháng là có thể đấu lại được.
Phạm Thiên tự tin rằng hiện giờ mình cho dù không vận nội kình cũng có thể đấu ngang tứ tinh Võ Sĩ. Hắn tới đây chủ yếu là để kiểm tr.a võ kỹ của mình tu luyện đến đâu thôi.
Phạm Thiên sau khi đăng ký xong thì liền quay về khu võ đài và quan sát những người khác chiến đấu.
Nhưng sau khi quan sát một lát thì Phạm Thiên nhận ra những người trên này thật sự là quá kém. Hắn nhìn thấy có 1 thanh niên chừng hơn 20 tuổi có cảnh giới thất tinh Võ Sĩ cũng sử dụng Cuồng Phong Côn Pháp giống mình nhưng mà vẫn chỉ lẹt đẹt ở trình độ nhập môn mà thôi.
Phạm Thiên tự tin rằng cho dù có thua kém nhất tinh nhưng hắn vẫn có thể đánh bại được người thanh niên này.
Phạm Thiên quan sát vài người thì nhận ra không chỉ có người thanh niên kia kém cỏi mà những người khác cũng thế. Trong hơn mười cặp đấu Phạm Thiên chỉ thấy duy nhất một thiếu nữ sở hữu trình độ võ kỹ tiểu thành giống mình nhưng cô nàng này đã có cảnh giới cửu tinh Võ Sĩ rồi.
Cho dù là Phạm Thiên cũng phải cần tới nửa năm để tu luyện tới cửu tinh Võ Sĩ, nhưng trong thời gian đó hắn tự tin rằng mình hoàn toàn có thể tu luyện Cuồng Phong Côn Pháp tới đại thành.
Bây giờ Phạm Thiên mới nhận ra rằng ngộ tính của mình hơn xa những người khác. Có thể nói hắn là thiên tài cũng không hề ngoa chút nào.
- “Hệ thống, có cách nào để ta kiểm tr.a thông tin của người khác không ?”
“Phá Vọng Chi Nhãn trong thương thành có thể giúp ký chủ nhìn được thông tin của người khác”
Phạm Thiên thử tìm kiếm Phá Vọng Chi Nhãn và thấy được nó có giá 1000 kim nguyên bảo hoặc 1000 điểm tích lũy thì liền đóng lại thương thành.
Toàn bộ điểm tích lũy Phạm Thiên đã dùng để mua Ẩn Khí Quyết rồi, còn 1000 kim nguyên bảo thì tương đương với 10 vạn kim tệ hay 1000 viên linh thạch. Hắn không đào đâu ra số tiền đó nên đành tạm thời quên đi việc mua Phá Vọng Chi Nhãn.
- Trận tiếp theo, Phạm Thiên thiếu gia đấu với Phạm Thanh Nhã tiểu thư !
Một tên hạ nhân chạy lên võ đài vừa mới dọn dẹp xong và gọi tên Phạm Thiên.
Phạm Thiên ngạc nhiên quay qua nhìn về phía cô gái đang ôm kiếm giống như 1 đóa hoa sen giữa hồ nước ở phía đằng xa.
-------☆☆☆☆-------