Chương 128: Vạn Niên Thạch Nhũ
Phạm Thiên cùng các cường giả Võ Linh chạy trên mặt đất. Chưa tới Võ Vương thì Võ Linh chỉ có thể đằng không trong một thời gian ngắn mà thôi, chỉ khi nào toàn bộ nội kình được chuyển hóa thành hồn khí thì võ giả mới nắm giữ khả năng phi hành.
Đương nhiên cũng tồn tại những loại bí pháp hay trang bị đặc biệt giúp võ giả bay được nhưng trước khi tiến vào một cuộc chiến thì tiêu hao nội kình quá mức là không hề khôn ngoan chút nào.
Huyệt động trên đất này được tạo ra sau dư âm cuộc chiến lúc trước thật sự rất rộng, từ đằng xa Phạm Thiên có thể nhìn thấy được hàng chục Võ Vương cường giả của đối phương đang bay về phía họ.
- Tất cả mau theo ta !!!
Lạc Khánh Vương băng thẳng xuống dưới huyệt động và các Võ Linh cường giả liền dẫn theo đám Đại Võ Sư đuổi theo.
Võ Vương thì theo sau lưng Kim lão bay trên cao lao về phía Võ Vương cường giả của Phong Lan hoàng triều.
Huyệt động này tuy lớn nhưng nếu hàng chục cường giả Võ Vương cùng lao xuống dưới chiến đấu thì chắc chắn nó sẽ sụp đổ. Thay vào đó bọn họ đã trực tiếp khai chiến trên không trung còn công việc tham dò bên dưới sẽ giao cho Lạc Thiên Chính cùng những người có cảnh giới Võ Linh và Đại Võ Sư.
Phạm Thiên vừa nhảy xuống huyệt động thì đã nghe được hàng loạt những âm thanh dữ dội cùng khí thế mạnh mẽ đến mức khó thở truyền tới từ trên bầu trời. Hắn cố gắng chống lại uy áp của Võ Vương và di chuyển trên vách vực và dần xuống dưới.
Phạm Thiên vừa đáp xuống dưới vực sâu thì liền nhận ra đây là một hang động rất lớn, trông giống như là một hang động tự nhiên hơn là nhân tạo.
- Có vẻ như cái hố này nối thông với một hang động ngầm dưới đất, hãy chia nhau ra để tìm kiếm nếu tìm thấy thứ gì lập tức dùng truyền âm lệnh để thông báo với trưởng bối của mình !
Phạm Thiên nghe được giọng nói của Lạc Thiên Chính thì liền bắt đầu quan sát xung quanh.
- Nhã tỷ đâu rồi !?
Phạm Thiên không còn thấy được tung tích của Thanh Nhã nữa, hắn đành phải tạm thời bỏ qua nàng sau đó liền để ý tới vị trí ở xa Linh Nhi đang đứng cạnh một vị bát tinh Võ Linh cường giả.
- Linh Nhi !!
Phạm Thiên lập tức hô lên khiến nàng chú ý tới mình.
Linh Nhi sau đó liền chạy tới và vị Võ Linh cường giả kia cũng đuổi theo.
- Tiểu Thiên, ngươi đây rồi…
Phạm Thiên tìm thấy Linh Nhi thì liền có ý định đi theo nàng. Dù cho Linh Nhi có cảnh giới không thấp nhưng tu vi của nàng có được là từ việc quán đỉnh nên chiến lực chắc là sẽ không cao. Nếu hắn đi cùng nàng sẽ có thể trợ giúp kịp thời.
Nhưng có vẻ như Phạm Thiên đã lo thừa rồi, Linh Nhi thân là cháu gái của đại trưởng lão thì sao có thể không có người đi theo bảo vệ.
Vị bát tinh Võ Linh này chính là hộ vệ mà gia gia Linh Nhi đã cử đi theo bảo vệ nàng.
- Tiểu thư chúng ta cũng nên xuất phát thôi, nếu không nhân chân có khả năng sẽ gặp phải phục kích đấy.
Linh Nhi gật đầu nói:
- Ta biết rồi Lâm thúc, tiểu Thiên ngươi đi cùng chúng ta đi.
Phạm Thiên cũng không từ chối, dù sao có thêm một vị Võ Linh cường giả ở bên cũng sẽ an toàn hơn nhiều. Còn về phần Phạm Quân Dao thì nàng đã sớm bỏ hắn mà chạy đi trước rồi.
Việc được ưu tiên hiện giờ là tìm ra võ hồn cùng những thứ còn sót lại của vị Võ Tông kia. Không phải ai cũng được cắt cử hộ vệ như Linh Nhi.
Phạm Lâm chỉ để tâm tới việc bảo vệ Linh Nhi nên cho dù Phạm Thiên có đi theo hắn cũng không có ý kiến gì. Sau khi lựa chọn được một phương hướng thì Phạm Lâm dẫn theo hai người đi tới một huyệt đạo ở phía tây.
Ngoại trừ những cường giả Võ Linh có cảnh giới cao thì mới lựa chọn tiến về phía trung tâm hang động này còn những kẻ có cảnh giới Đại Võ Sư thì chỉ đang dò xét vòng ngoài để tiến hành loại trừ mà thôi.
Hang động này khá là tối nhưng không biết vẫn có ánh sáng từ đâu đó phản chiếu vào nên mọi thứ cũng không đến mức tối đen như mực.
Dù cho nó không có chút ánh sáng nào đi nữa thì vẫn không làm khó được Phạm Thiên khi hắn có Phá Vọng Chi Nhãn.
Khi đi dọc theo huyệt đạo thì Phạm Thiên bỗng phát hiện ra phía trước là một hang động khá lớn với một hồ nước ở trong.
Khi tới gần nơi đó Phạm Lâm cũng đã phát hiện ra vì từ bên trong đó phát ra ánh sáng.
- Oa… nơi này đẹp quá !
Linh Nhi tiến vào bên trong hang động nhìn thấy ánh phản quang của hồ nước lên trên trần hang động thì lập tức bị hút hồn.
- Thứ đang phát sáng đó là… Vạn Niên Thạch Nhũ !?
Nghe được Phạm Lâm nói vậy thì Phạm Thiên liền ngẩng đầu lên và nhìn về phía những miếng thạch nhũ. Ở phần đầu của miếng thạch nhũ có một giọt nhũ dịch đang phát ra ánh sáng màu nhũ bạch và không gian xung quanh như chìm trong sương mờ.
Chỉ có thạch nhũ sau khi trầm tích cả vạn năm mới có thể khiến cho thiên địa linh khí hội tụ lại dày đặc đến mức như sương mù xung quanh và phát ra ánh sáng như vậy.
Vạn Niên Thạch Nhũ tuy không phải thiên địa chí bảo gì nhưng lại cực kỳ hiếm có, nó có rất nhiều công dụng nên giá trị cũng rất cao.
Phạm Lâm thử chạy tới phía cái hồ nhỏ ở bên dưới thì liền nhíu mày.
- Vạn Niên Thạch Nhũ đều rơi vào trong cái hồ này, đáng lý ra nó phải tràn ngập linh khí mới phải chứ ?
Phạm Lâm thầm nghĩ muốn nhảy xuống dưới hồ để tìm hiểu nhưng hắn lại đang phải bảo vệ Linh Nhi nếu lỡ trong khi hắn lặn xuống hồ có kẻ nào tìm tới thì không xong.
Phạm Thiên lúc này mới đi tới gần bên bờ hồ và thử nhìn xuống dưới. Miệng hồ dù không lớn nhưng có vẻ như nó khá sâu, dù Phạm Thiên có sử dụng Phá Vọng Chi Nhãn cũng không nhìn thấy đáy.
Dưới cái hồ này hắn là có thứ gì đó kỳ quái khiến Phạm Thiên hết sức tò mò.
- Để ta thử xuống đó xem sao…
Phạm Thiên thầm lấy ra một tấm Truyền Tống Phù và ghi nhớ tọa độ ở trên bờ. Từ lúc lấy được thứ này bây giờ hắn mới lấy nó ra sử dụng. Phá Vọng Chi Nhãn của hắn có thể quan sát được rất xa nên nếu thấy điều gì bất thường thì Phạm Thiên có thể lập tức dùng Truyền Tống Phù quay trở về chỗ cũ.
Phạm Lâm gật đầu, mặc dù hắn muốn tự mình xuống tìm kiếm nhưng do phải bảo về Linh Nhi nên đành phải giao cho tên tiểu tử này.
- Tiểu Thiên ngươi hãy cẩn thận !
Phạm Thiên gật đầu với Linh Nhi một cái rồi cởi bớt áo ngoài ngoài ra chỉ giữ lại tấm nội giáp cùng những trang bị khác.
Lúc này tấm nội giáp trên người Phạm Thiên đã đổi thành tấm nội giáp mà hắn lấy được từ trên người Kha Vấn.
Cửu Lân Giáp - Huyền cấp trung phẩm ****
Ngoại phòng + 278
Nội phòng + 288
Thể lực + 250
Sinh lực + 269
Lúc ban đầu Phạm Thiên mình chỉ thu được một chiếc nội giáp Huyền Cấp hạ phẩm là cùng nhưng không ngờ sau khi kiểm tr.a thì nội giáp mà hắn thu được trên người Kha Vấn lại là Huyền Cấp trung phẩm hơn nữa phẩm chất còn là trác việt.
Quả nhiên thân là một sát thủ thì Kha Vấn đã chuẩn bị hết sức kỹ lưỡng. Thảo nào mà võ hồn của hắn không giúp gia tăng sức phòng ngự nhưng lại có thể chịu được tới hai thức Cuồng Phong Quyển Địa của Phạm Thiên.
Phạm Thiên tiến hành bế tức sau đó mới nhảy xuống dưới hồ. Lúc trước bơi lội không phải thế mạnh của hắn nhưng từ khi trở thành con rể của Hoàng Dược Sư thì Phạm Thiên đã nhiều lần lên Đào Hoa Đảo và dần làm quen với biển cả rồi thủy tính dần trở nên cao hơn.
Phạm Thiên bắt đầu lặn sâu xuống dưới và Phá Vọng Chi Nhãn giống như là chiếc radar tiến hành quét hình phía trước.
Phạm Thiên lặn một lúc lâu thì cuối cùng cũng đã xuống tới đáy hồ nhưng trên đường đi hắn lại không tìm thấy bất cứ điều gì kỳ lạ cả.
Phạm Thiên đi một vòng quanh đáy hồ, dù dưới đáy có rộng hợ bên trên mặt hồ một chút nhưng cũng chỉ bằng một cái sân nhỏ. Nếu có thứ gì kỳ lạ thì nó không thể nào thoát khỏi tầm mắt của hắn được.
- Khoan đã…
Phạm Thiên đang định ngoi lên thì bỗng nhiên nhận ra từ phía bên trên có một giọt dung dịch nhũ bạch đang dần chìm xuống.
Là Vạn Niên Thạch Nhũ !!
Phạm Thiên yên lặng quan sát giọt Vạn Niên Thạch Nhũ đang dần chìm xuống.
Bất ngờ, khi giọt Vạn Niên Thạch Nhũ còn cách đáy hồ khoảng vài mét thì bỗng nhiên nó bắt đầu trôi về phía vách đá.
Phạm Thiên không dám cử động mà chỉ chăm chú theo dõi, cuối cùng hắn thấy được giọt thạch nhũ lọt vào trong một khe hở nhỏ ở trên vách tường.
Phạm Thiên ngạc nhiên đi tới gần thử dùng Phá Vọng Chi Nhãn tập trung quan sát. Lúc trước còn không để ý nhưng lúc này hắn tập trung quan sát thì mới nhận ra khe hở này dẫn đến một mật động nhỏ ở sâu trong lòng đất.
Mật động này ở cách quá xa nên Phạm Thiên không tài nào quan sát được bên trong có gì mà chỉ thấy bên trong có rất nhiều Vạn Niên Thạch Nhũ.
Phạm Thiên không thể chui qua được khe hở nhỏ hơn cả một ngón tay này nên chỉ đành bơi trở lên phía bên trên.
-------☆☆☆☆-------