Chương 12

Cúp điện thoại, Hứa Tường theo thói quen nắm tay chống đỡ tính khí của mình, sau đó cúi xuống nhìn người đang quỳ gối giữa hai chân đang chăm chú ɭϊếʍƈ láp tính khí. Đưa tay sờ những lọn tóc của nam hài, đối phương ngẩng đầu cho hắn cái nhìn quyến rũ, thẳng thắn ngậm cả tính khí vào khoang miêng, ra sức ʍút̼ vào.


Ngoại trừ những mở câu lạc bộ đêm, “minh châu” là một trong những nơi giải trí nổi danh nhất thành phố. Tuy trên giấy tờ thì ông chủ tên là Hứa Nghị, nhưng những người ở đây đều biết rõ, Minh Châu này là của Hứa Tường lập ra. Nơi này với đầy đủ các thiết bị cho hội ca vũ và massage, phương tiện trang hoàng xa hoa cũng được coi là số một, khách hàng ở đây chủ yếu là người có máu mặt, cũng không thiếu những người có chức có quyền trong thành phố này vì thế mà người bình thường khó có thể vào đây. Tất nhiên những người phục vụ ở đây đều có những tiêu chí riêng của họ, gặp gỡ khách mời, đáp ứng khách hàng hay phát sinh quan hệ ngoài cũng là chuyện thường tình. Nếu có sở thích đặc biệt thì cũng có thể mướn gian phòng đặc biệt. có thể nói, nói này của Hứa Tường có thể đáp ứng bất kỳ hứng thú nào của khách hàng, cũng là nơi thuận lợi để đáp ứng nhu cầu dục vọng của mình.


Không phải Hứa Tường mỗi ngày đều đến đây, nhưng con người thì chung quy cũng phải thả lỏng, lần trước xui xẻo đang lúc tiến hành thì bắt gặp phải Âu Nhược Thành, hắn cũng không cần thiết phải mang theo người vào công ty, nếu là loại chuyện đó thì cũng nên tìm nơi khác, công tư rõ ràng là tác phong từ đầu của hắn, phá quy tắc cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.


Đứa nhỏ trước mắt này rất tốt, tuy rằng có chút trúc trắc nhưng kỹ thuật cũng coi như ổn, chẳng qua cái đồ chơi kiểu này cũng chẳng đáng quan tâm, tất nhiên cũng chẳng phải xem thường nó, nhưng những người nhu hắn cũng không cần phải dính dáng đến những người này, chẳng phải họ đến với mình để kiếm tiền sao? Nói chung thì cũng không đáng, người xưa đều nói kỹ nữ vô tình con hát bất nghĩa, đây cũng là chân lý! ! chơi quen rồi thì đều theo chũ nghĩa hiện thực, đối với những người mở chân ra thì cái gì đạo đức liêm sỉ với bọn họ mà nói đều là chó má, muốn bọn họ trung thành với một người cũng không phải chuyện dễ dàng, từ cổ chí kim những người như thế nhiều vô số, chỉ cần muốn tìm thì đếm cả hai tay cũng chẳng hết, những ảo tượng tốt đẹp thì chỉ có trong thơ ca và tiểu thuyết, cũng chỉ là hình tượng mà con người hướng tới thôi. Nghĩ thế, hài tử trước mắt này cũng tốt, chưa ra thành quả đã đến hầu hạ hắn, lại chưa cùng nam nhân trải qua, tướng mạo này cũng khá hợp với khẩu vị hắn, khoảng thời gian này lưu đứa bé này được rồi.


Hứa Tường cảm giác đã đủ, xoa xoa đầu nam hài mà ấn về phía mình, cảm giác khó chịu khiến hắn phun ra ngoài, hiển nhiên đối với việc này hắn không quá quen thuộc, sặc đến ho khan, Hứa Tường thấy thế liền cười, đem đứa bé kia ngồi lên chân mình, hôn một cái trên đôi mắt đã đỏ hồng, đưa tay dò vào dây lưng cách chiếc qυầи ɭót mà vuốt ve hậu huyệt.


“ông chủ..” âm thanh mềm mại của nam hài có chút tương tự Âu Nhược Thành, trong lúc nhất thời hắn có chút hoảng hốt, nghĩ chút nữa còn phải đi gặp Âu Nhược Thành nên cũng không có thời gian ve vãn, đưa đứa bé kia xoay người quỳ gối trên ghế salong, kéo quần xuống, Hứa Tường thuận lợi lấy thuốc bôi trơn lên hậu huyệt rồi lấy tính khí chọ vào. Cảm giác được bên trong nóng rực và co rút khiến đứa bé giật mình, cũng không cho đối phương thích ứng, Hứa Tường vỗ vỗ cặp mông thon gầy mà đong đưa.


available on google playdownload on app store


Xong việc, Hứa Tường đứng dậy tới phòng tắm,mặc quần áo tử tế liền xoa xoa đầu nam hài hiển nhiên còn có chút lưu luyến, gọi máy nội bộ chút nữa đưa đứa bé này đưa ra khách sạn.


Âu Nhược Thành vẫn ngơ ngác mà nhìn bầu trời đen kịt,nếu là tháng sáu tháng bảy năm ngoái, bây giờ vẫn là mùa khô, năm nay mùa mưa đến đặc biệt muộn, tháng bốn tháng năm lại dời lại hai tháng, cũng vì thế mà mực nước thấp nhất của lòng sông lại dâng lên không ít, nếu là đến mùa mưa bão, một cơn bão quét qua thì nước cũng sẽ còn dâng thêm nữa.


Âu Nhược Thành không khỏi nghĩ đến ở một trang trại nào đó xui xẻo, thành phố này có hai sông lớn, rất nhiều nơi địa thế rất thấp, có lúc cứ liên tục hai ngày mưa thì nhất định sẽ bị ngập. hắn trước đây còn nghe đồng nghiệp nói về chuyện nông trường rất không may mắn, một hồi mưa lớn sẽ bị ngập toàn bộ, hắn đã tận mắt nhìn thấy khi hắn thay đổi xe bus, hắn ngồi xe chạy ba vòng để nhìn tình cảnh đó, một khi trời mưa, ngập cũng không giống như thế, nguyên bản nhà cửa sạch sẽ đều sẽ bị ngập hết, khi ấy còn phải ngồi trên đỉnh để vớt từng cái đồ vật. nhìn tình cảnh ấy thực khiến người ta thương cảm đồng thời cũng cảm thấy hết sức buồn cười.


Âu Nhược Thành cười nhạo một tiếng, lúc này mà mình còn có tâm tư để nghĩ đến những chuyện như thế, nhất thời phát hiện có người đến gần, Âu Nhược Thành cảnh giác quay đầu thì thấy Hứa Tường, hắn không rõ lúc nãy không nói với Hứa Tường hắn ở chỗ nào, sao Hứa Tường có thể tìm tới.


“Chủ tịch.” Âu Nhược Thành đứng dậy chào hỏi, phát hiện ngày hôm nay Hứa Tường không mặc âu phục, mà là quần áo thể dục bình thường, cảm giác bình dị gần gũi hơn rất nhiều.


Hứa Tường chỉ là gật gù, đi tới phía trước lan can khoanh hai tay,cúi đầu nhìn bãi cỏ dưới lan can thầm nói một tiếng “còn rất cao”, đứng một chút mới quay đầu lại nhìn hắn.
“Bờ sông vẫn rất mát mẻ, đây mới là khí trời của thiên nhiên.”


Âu Nhược Thành đi tới bên người Hứa Tường, cười cười: “Anh cảm thấy vẫn là điều hòa gió lạnh khá mát mẻ. Bờ sông gió mát củng chỉ thích hợp với người nghèo khó dùng quạt mà thôi.”


Hứa Tường nghe vậy ha ha cười rộ lên: “Giống như anh vậy, cả ngày ngồi điều hòa chỉ sợ sẽ sinh bênh, nhưng em lại thích mở cửa hưởng gió trời, anh lại ghét cái cảm giác dính dáp nhầy nhụa nên tình cờ sẽ đến bờ sông hưởng cảm giác tự nhiên như thế quả không tệ.


Âu Nhược Thành chỉ là cười cười, một lát thấy Hứa Tường vẫn là một bộ hưởng thụ tự nhiên như thế, không nhịn được hỏi thăm: “Chủ tịch, anh nói muốn tới tìm em là có chuyện gì sao?”


Hứa Tường cúi đầu chênh chếch nhìn hắn, Âu Nhược Thành mặc dù nhìn không rõ ràng vẻ mặt Hứa Tường, nhưng trực giác vẫn thấy tầm mắt không bình thường.


“Bị gió thổi một hơi, nhớ tới chuyện cũ đã rất nhiều năm, em không nói anh cũng đã quên.” Dứt lời quay đầu lại, “Dẫn em đến một nơi.”


Cảnh giác của Âu Nhược Thành đươc mở ra, hơn nữa bây giờ hắn thực không có tâm tình mà bồi Hứa Tường, nghĩ công nhân viên vẫn có quyền từ chối việc tăng ca không hợp pháp không văn minh như thế, do dự nửa ngày không biết có nên ngồi vào chiếc BMW bên kia không, cuối cùng cũng bại bởi khí phách không cho hắn từ chối của Hứa Tường, đàng hoàng mà ngồi lên. Trong đầu hắn thoáng hiện lên cảnh tượng của ranma ½, cụ thể chương nào hắn không nhớ rõ, chỉ nhớ đó là ở giữa ngọn núi, Ranna cùng Hybiki và Mousse phải trải qua một ngọn núi, trong núi có một nhóm hầu tử xưng vương không thể dễ dàng cho họ qua mà tìm cách cản trở. Quan sát hai bên, chỉ thấy một bên là rồng, hổ cùng phượng hoàng, nhóm hầu tử liền cúi đầu nhường nhịn, lại nhìn bên này phát hiện chỉ có nữ nhaanm lợn cùng vịt, cứ thế mà liên tục quấy nhiễu cản trở. Âu Nhược Thành cảm thấy hắn bây giờ Hứa Tường chính là rồng, mình bây giờ cũng chỉ như ranna không hề có khí thế là tôm lính, tướng cua, đúng cực kỳ quẫn bách và xấu hổ.


(cần biết thêm về bộ truyện tranh Ranna thì tr.a gg, đã được làm thành phim)


Xa chạy với tốc độ bình thường, ánh đèn hỗn loạn không ngừng lùi về phía sau, thành thị này so với ban ngày quả thật bất đồng, những thứ ban ngày đều bị che dấu đến ban đêm đều được thả ra, rất nguy hiểm nhưng cũng thật mê hoặc. Trong xe, hai người cũng không ai nói chuyện, hắn không biết Hứa Tường dẫn mình đi nơi nào, Âu Nhược Thành theo Hứa Tường xuống xe, mang một bụng đầy nghi hoặc mà tiến vào trung tâm điện thoại di động lớn nhất thành phố.


“Thích nhãn hiệu gì?” Hứa Tường vừa đi vừa hỏi.
“A?” Bị hỏi như vậy, Âu Nhược Thành có chút mờ mịt, “Nhãn hiệu gì?”
“Em thích nhãn hiệu điện thoại di động nào?”


Thì ra Hứa Tường nói hắn đi theo để mua điện thoại di động à! ! Âu Nhược Thành âm thầm thở một hơi, cảm thấy lo lắng nãy giờ cũng hoàn toàn tìm việc lo nghĩ.


“Từ tính năng góc độ tới nói, hẳn là nokia tốt hơn, màn hình với hệ thống cảm ứng cũng tốt, thiết kế đẹp, nếu như anh mua, anh có thể chọn nokia.” Âu Nhược Thành suy nghĩ một chút, tổng kết suy nghĩ của mình và bằng hữu, đưa ra ý kiến.


“Ừm.” Hứa Tường gật gật đầu, không chút do dự mà hướng về quầy kinh doanh của hãng nokia, cơ bản nhìn lướt qua, hướng đi khu vực giá cả đắt nhất.


Cô bán hàng thấy tình hình này, thấy đối phương nhất định là ông chủ có tiền, dồn dập, ân cần mà giới thiệu. Âu Nhược Thành nghĩ thầm, đến lúc nào mình mới có thể mua hàng không cần cân nhắc giá cả, như thế cũng coi như có chút thành tựu.


Hứa Tường đại thể lấy ra mấy kiểu, quay đầu hỏi Âu Nhược Thành: “Em yêu thích cái nào?”
Âu Nhược Thành không nghĩ nhiều như vậy, chỉ thấy kiểu 5610 rất đẹp, không chút do dự mà chỉ về một máy: “em khá là thích cái này.”


Hứa Tường vừa nhìn gần như nở nụ cười. cô bán hàng cũng một mặt ngượng ngùng cười, em ấy lòng tràn đầy hi vọng người ông chủ này có thể mua cái ít nhất là loại N95 8G các loại.


“Đúng là kiểu mà người trẻ tuổi yêu thích.” Hứa Tường cầm lên điện thoại 5610 màu đỏ đen mà thưởng thức .


Âu Nhược Thành vừa nghe như thế thì hiểu được vấn đề, Hứa Tường đường đường là một ông chủ lớn, sao có thể cầm điện thoại như thế mà gọi điện được? Vội vàng bổ sung: “nếu là chủ tịch thì vẫn là N95 hoặc là 8400 thì thích hợp hơn.” Đắt tiền như thế mới đúng chuẩn.


cô bán hàng nghe vậy cũng cười một nụ cười thân thiết, liều mạng đề cử ưu điểm của N95.
Hứa Tường chỉ là cười cười, chỉ về 5610: “mua cái này, để cho người mới thử một chút.”


Nụ cười cô bán hàng nhất thời cứng đờ, gật gù xoay người đồng thời có chút oán giận mà nhìn Âu Nhược Thành. Âu Nhược Thành không chút nào để ý đến mình đã ảnh hưởng đến công việc của đối phương, chỉ có chút giật mình, Hứa Tường mua cái điện thoại này nhằm thiết kế cho người trẻ tuổi 5610?


Xong xuôi, Hứa Tường quay qua chọn một MP hãng apple, Âu Nhược Thành nhìn Hứa Tường ở khu thu ngân mà quẹt thẻ, chỉ cảm thấy bây giờ cũng với ấn tượng của mình quả thực khác nhau, trong lòng không nhịn được lại nghĩ hai thứ này nếu như của mình thì tốt rồi.


Ngồi trên xe, Hứa Tường đem túi giấy đưa về trong ***g ngực Âu Nhược Thành.
“Đưa cho em.”
“A?” Âu Nhược Thành ngẩn ngơ.


Hứa Tường khẽ mỉm cười: “Bây giờ lại còn có người dùng nokia 8250, thật là làm cho anh quá khâm phục . tuy nói nó là kinh điển, nhưng dù thế nào cũng đã lỗi thời, đổi cho em cái điện thoại di động, miễn cho ngay cả cái thư từ cũng chẳng gửi được.”


“Như vậy sao được!” Âu Nhược Thành tuy rằng rất muốn nói “Được, cảm ơn chủ tịch”, nhưng không có công không nhận lộc, không có việc gì mà nhận quà người ta thì tuyệt đối không có chuyện gì tốt “em cũng đang định đổi một cái mới, điện thoại này không thể nhận.”


“Vừa vặn em yêu thích cái này, không phải thuận tiện mua? Công ty ban đầu cũng muốn mua một cái cho em, công việc còn cần dùng.” Hứa Tường nói mấy câu liền ngăn cản ý đồ chối từ của Âu Nhược Thành.


Âu Nhược Thành đương nhiên rõ ràng, Hứa Tường tuy rằng nói như vậy, nhưng điện thoại này kỳ thực là thuận theo ý thích của mình mà chọn.
” MP có không?”
“Coi như là phần thưởng em ngày hôm qua cực khổ rồi.”
“Vậy em không thể nhận, hôm qua đều là công việc mà thôi.”


Hứa Tường một cười: “Người khác đều ước gì ông chủ khen thưởng, em lại đem những cái tốt đẹp mà đẩy đi, đưa cho em dùng, tiền thưởng là tiền thưởng, cũng không phải ai cũng được anh Hứa Tường đây tự mình đi mua đồ đâu.”


Âu Nhược Thành nghe ra ý tứ bên trong, từ chối cũng thật không biết điều, không thể làm gì khác là ôm quà trở về ***g ngực “cảm ơn chủ tịch, thật không dám để anh tiêu pha.”


Hứa Tường hài lòng nở nụ cười: “anh xem em tâm tình tựa hồ không tốt lắm, vừa vặn anh cũng mệt mỏi , theo anh đi massage một hồi, chúng ta đều buông lỏng một chút.”


massage? Lo lắng của Âu Nhược Thành mới vừa biến mất không tăm hơi bây giờ lại bùng bùng nổi lên, nơi đó cùng với loại phục vụ đặc thù không thể tách rời, tâm trạng không khỏi loạn tùng phèo.






Truyện liên quan