Chương 10

Từ đó về sau, Lãnh Nguyệt loan đao của Lãnh gia lại xuất hiện trên giang hồ, kẻ dùng đao là một kẻ điên, nhưng đao pháp của hắn cực kỳ cao minh, hắn là ma đầu giết người, khiến cho ai nấy trên giang hồ nghe thấy cũng sợ mất vía.


Rốt cuộc, mùng tám tháng tám võ lâm tổ chức anh hùng đại hội, sáu đại môn phái cùng nhân sĩ giang hồ liên thủ, bao vây hắn ở Hoàn Sơn Thủy Điều, hắn bị trọng thương bởi Long Trảo Thủ của phương trượng phái Thiếu Lâm.


Có người nhận ra hắn là đại đệ tử của minh chủ tiền nhiệm Lãnh Thiên Sương, là thiếu hiệp giang hồ Tống Lạc Vân đã từng một mình diệt Thiên Sơn Chúng Quỷ Môn và Ma Giáo.


Phương trượng Thiếu Lâm đột nhiên dừng chiêu sát thủ cuối cùng, nói với mọi người: “Hắn đã ch.ết từ lâu, chúng ta đi thôi.”
Mọi người kinh ngạc, nhìn phương trượng đã đi xa, lại nhìn Tống Lạc Vân nằm trên mặt đất, phát hiện hơi thở mỏng manh yếu ớt, chẳng sống được bao lâu nữa.


Vì thế tất cả mọi người rời đi, mà Tống Lạc Vân như một kẻ điên nằm lại gào thét: “Vì sao không giết ta, vì sao không giết ta! Tất cả mọi người đã ch.ết, vì sao ta không ch.ết được! Ta chỉ cầu xin được ch.ết, vì sao cũng không được!”


“Ngọc Nga đã ch.ết, Yên Linh đã ch.ết, Âu Dương Thủy Địch đã ch.ết, Hàm Tình đã ch.ết… Ngọc Nga đã ch.ết, Yên Linh đã ch.ết, Âu Dương Thủy Địch đã ch.ết, Hàm Tình đã ch.ết… Ngọc Nga đã ch.ết, Yên Linh đã ch.ết, Âu Dương Thủy Địch đã ch.ết, Hàm Tình đã ch.ết…”


available on google playdownload on app store


Hắn không ngừng lặp lại những lời này, giọng nói càng lúc càng nhỏ, cho đến khi không còn âm thanh nào nữa.
Phương xa bỗng có người đánh cá trên sông cất tiếng hát, lời ca vang vọng, vang đến tận mây xanh trời cao, len lỏi vào giấc mộng của từng người:
Lại ca một khúc Thái tang tử.


Thoáng cười hồi tưởng giấc chiêm bao, ngờ đâu mi cong sầu không giãn.
Tường tranh bóng ấm rèm che cuộn, tây song đêm mộng chẳng hiện về.
Người ngọc cất mình khó thêm hương, ẩn tình xuy địch nghe địch oán.
Tịch dương tàn, nước chảy về xa.
Nước chảy về xa…
– Hoàn –
Chú thích:


Đoạn thơ đầu truyện trích từ bài từ ‘Thái tang tử’ của Phùng Duyên Tỵ thời Nam Đường. Nguyên văn đoạn trích: Họa đường đăng noãn liêm long quyển, cấm lậu đinh đinh. Vũ bãi hàn sinh, nhất dạ tây song mộng bất thành. Ngọc nga trọng khởi thiêm hương ấn, hồi ỷ cô bình. Bất ngữ hàm tình, thủy điều hà nhân xuy địch thanh. (画堂灯暖帘栊卷, 禁漏丁丁. 雨罢寒生, 一夜西窗梦不成. 玉娥重起添香印, 回倚孤屏. 不语含情, 水调何人吹笛声.)


Như mọi người thấy thì phần lớn tên nhân vật đều được đặt tên theo bài thơ, trừ hai nhân vật chính là Yên Linh và Lạc Vân.






Truyện liên quan