Chương 20: Những rắc rối bắt đầu 3
Vốn học được nhưng An không giở thói khinh người ra để chê bai các bạn học kém. Trong suốt quá trình học hè, ôn lại kiến thức lớp 11, có câu nào thắc mắc các bạn đến hỏi An luôn tận tình giúp đỡ. Vì thế thiện cảm trong mắt mọi người đối với cô bé ngày càng tăng.
Sáng hôm nay cũng như bao buổi sáng khác, An đến trường rồi lại ngồi ôn bài, ngồi một lúc thì Hoà Trọc lôi con bé ra buôn dưa bở, mấy bà tám buôn chuyện:
- Mày không biết thôi An nhớ, ngày trước lớp trưởng hay bỏ học lắm. Nhưng ông ý được cái học được nên tuy có nghỉ thì vẫn theo kịp bài đấy chúng bay thấy cậu ấy có siêu không!!?
Nhài Đen thêm nếm:
- Ừ ừ đúng đó, hình như từ khi An vào học là lớp trưởng đi học đầy đủ hẳn lên.
Hương Vẩu tiếp:
- Ngày trước lớp trưởng không bao giờ làm bài tập về nhà đâu. Nhưng từ khi An đến thì cậu ấy chăm chỉ hơn nhiều.
Haizzzz.... Nghe mấy bà tám buôn chuyện chắc ngồi đến tối mất. Nhỏ An nhà ta nghe vậy cứ gật gà gật gù như ngỗng đực rồi cáo lui về chỗ. Nó chẳng bận tâm đến thằng cha khỉ gió ấy làm gì cho nặng óc.
Tên đó hôm nào đến cũng quoẳng cho nó hộp sữa rồi đe nẹt các kiểu, làm An thấy khó chịu chứ cũng chẳng vui vẻ gì.
Hôm nay lại thế, nó cứ nhìn con bé với bản mặt nhởn nhơ chỉ muốn vả cho phát, sau khi an toạ vào ghế, cậu nhóc mới quay ra và nói bằng cái giọng ngọt không thể chê được:
- An, dạy tôi tiếng anh.
- Điểm trung bình môn cậu được 7, rồi, cậu cần gì người dạy.
- Nhưng tôi muốn giỏi hơn.
- Nhà thì đại gia, sao không thuê gia sư mà học.
- Nhưng tôi muốn An dạy, ngồi học cùng nhau bảo ban nhau học tập dễ hơn mà.
- Chịu!
Con bé nói một câu ngắn cũn cộc lốc khiến cậu nhóc bắt đầu điên máu. Lớp trưởng liền thay đổi bộ mặt 180 độ.
- Tôi nói nhẹ nhàng mà An không nghe chứ gì. Được đấy, tốt đấy, thế tối nay An ngủ ngoài đường nhé.
Nói dứt lời cậu nhóc dơ chùm chìa khoá lên trước mặt An, đung đưa đung đưa. Thôi xong, lại lọt vào bẫy của tên bố láo rồi. Còn chưa biết nói thế nào thì cậu nhóc lại tiếp tục:
- Mỗi ngày tan học thì dạy tôi thêm hai tiếng. 500k/tháng. Coi như An là gia sư cho tôi luôn. Tiền vừa kiếm được lại không phải vất vả làm thêm trong quán như đợt trước nữa. Ok
Con bé cứ ngẩn người ra như bị thôi miên. Đến khi đứa ngồi cạnh xoa xoa tay trước mặt thì mới bừng tỉnh. Không để cho con bé nói câu nào, cậu nhóc đưa tay An ra dí vào thứ gì màu đỏ và ấn lên giấy. Thôi xong, trong đầu con bé như nổ tung lên.
Cái tên trơ tráo này, dám lừa lúc nó không cảnh giác mà là điều sằng bậy. Nó đã điểm chỉ vào cái gì không biết...huhu...CAM KẾT BÁN THÂN sao. Oimeoi...
Con bé điên lắm nên đuổi cậu nhóc quanh lớp. Thế là hôm nay cả lớp được xem “ cuộc chạy đua của mèo và chuột” miễn phí.