Chương 29: Hội sinh viên trường
Editor: Cò lười
Beta: Tiểu Ly Ly
Lúc Vương Phinh tìm đến Tảo Tảo, Tảo Tảo đang trong phòng tắm hăng say giặt quần áo, cô dùng sức vò quần jean, bọt xà phòng văng khắp nơi, đến khi Vương Phinh tìm được Tảo Tảo ở phòng thì trên mặt Tảo Tảo dính bong bóng, mặt gấp gáp nói: "Tảo Tảo, đừng tắm, nhanh đi giúp mình viết áp-phích."
Tảo Tảo đần độn u mê bị Vương Phinh kéo vào một gian phòng làm việc nho nhỏ, bên trên bàn là một đống vật linh tinh hỗn tạp: bút lông, mực nước, các loại tờ giấy, đồ vật, Vương Phinh luống cuống tay chân bắt đầu đổ mực nước, cắt giấy, vừa chỉ huy Tảo Tảo: "Trên bàn bên kia có một thông báo, Tảo Tảo, cậu theo nội dung này viết cá áp-phích, trong bốn lần."
Tảo Tảo đi qua vừa nhìn là một thông báo dự họp đại hội thể dục thể thao thú vị, cô bảo Vương Phinhtrải tờ giấy ra, vận bút như gió, soàn soạt soàn soạt mấy cái, liền viết xong, Vương Phinh nhận lấy vừa nhìn, "Không tệ, Tiểu Dã nói không sai, chữ của Tảo Tảo rất thích hợp viết áp-phích."
Hai người phân công hợp tác, động tác của Tảo Tảo rất nhanh, không tốn nhiều thời gian liền viết xong một xấp áp-phích, Vương Phinh thu thập xong giấy bút, vui mừng vỗ vỗ Tảo Tảo: "Đi, giúp mình đi dán áp-phích."
Tảo Tảo ngạc nhiên: "Không thể nào, Trưởng phòng đại nhân, loại chuyện nhỏ này cậu phải tự ra tay."
Vương Phinh thở dài: "Trưởng phòng khoa có dáng vẻ như vậy đấy, vốn dĩ cấp dưới còn có hai trợ lý nhỏ, học kỳ này chạy đến hội sinh viên trường đi, Tảo Tảo, cậu tới giúp mình thôi."
"Mình còn lâu mới tới." Tảo Tảo nói thật, cũng không phải là cố ý đả kích Vương Phinh, "Muốn đi cũng đi trong trường học, tới trong hội làm gì, ngày ngày viết áp-phích."
Vương Phinh liếc mắt nhìn Tảo Tảo "Cậu cho rằng hội sinh viên trường tốt đẹp như vậy sao, nước bên trong rất sâu, loại người như cậu cái gì cũng không hiểu thì còn muốn đi đâu, chỉ có bị người khi dễ."
Tảo Tảo không cho là đúng xì mũi coi thường: "Người trong hội sinh viên, mình mà nói cũng chỉ làm cán sự nho nhỏ, có gì tốt mà khi dễ, huống chi mình căn bản cũng không muốn đi hội sinh viên."
Hiển nhiên lời nói của Tảo Tảo còn quá sớm, một tuần lễ sau, cô và đồng hương Linh Ly ngành sinh vật liền bị Đại Hùng khoa thể dục kéo đến làm Bí Thư của hội sinh viên trường, Đại Hùng vốn tên là Đới Hùng, vóc người cao lớn, có lần không biết là ai kêu Đại Hùng, sau đó người người bắt đầu gọi cậu ta Đại Hùng, học kỳ này chính thức trở thành bạn trai Linh Ly, lần này hội học sinh cải tổ, lúc cậu lên trưởng Bộ Thể Dục. Lẽ ra phòng làm việc này và Bộ Thể Dục căn bản là không chút dính dáng, nhưng cố tình tân nhậm phó bí thư trưởng là anh em của cậu, cho nên ở hội Bí Thư thiếu người, Đại Hùng nghĩa bất dung từ dẫn theo bạn gái của mình, đồng thời cũng mang theo một đồng hương của bạn gái.
Tảo Tảo và Linh Ly hai người đến phòng làm việc hội sinh viên, một nam sinh đeo kính đưa cho bọn họ tờ đơn, Tảo Tảo vừa nhìn, nhận lời mời nộp đơn? Dường như họ không phải tới nhận lời mời.
Nam sinh rất bận, một lát nghe điện thoại, một lát tới phòng làm việc với các bộ phận nhân viên nói chuyện, căn bản không để ý các cô, Tảo Tảo xem chừng là để cho các cô điền đơn nộp, liền bắt đầu điền đơn với Linh Ly.
Lúc hai người đang nghiên cứu tờ đơn, bên ngoài phòng làm việc truyền tới một trận cười thoải mái giòn giã, Tảo Tảo ngẩng đầu lên, chỉ thấy vóc dáng cao gầy một cô gái quần áo đỏ đứng thẳng ở cửa phòng làm việc, tóc rất ngắn hoạt bát nhanh nhẹn, da màu mật ong khỏe mạnh, cô vừa nói vừa cười với người con trai bên cạnh, một cặp mắt trắng đen rõ ràng cong thành trăng non, cô không chút kiêng kỵ lớn tiếng cười, lộ ra hàm răng trắng noãn chỉnh tề, cô tới đó một lúc, toàn bộ phòng làm việc cũng sáng lên, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị cô hấp dẫn.
Nam sinh kia vốn là bận rộn cũng không thèm nhìn Tảo Tảo các cô một cái, lập tức để điện thoại xuống, từ ngăn bàn cầm ra một phong thư đưa cho cô gái quần áo đỏ, "Đây là bí thư trưởng cho cô phiếu, toàn bộ chỗ bí thư chỉ có mười tấm, anh ta nói đều cho cô."
Cô gái quần áo đỏ cầm lấy phong thư, thản nhiên cười một tiếng, "Lần này Lưu Tuấn rất thành tâm, cậu nói với anh ta ngày khác mình mời anh ta uống rượu."
Cô gái quần áo đỏ cầm phong thư thướt tha bước đi, Tảo Tảo lặng lẽ xoay người hỏi Linh Ly: "Cô gái này thật xinh đẹp, cậu biết cô ấy sao?"
Linh Ly nhìn chung quanh một chút, nhỏ giọng nói: "Biết, Đại Hùng đã nhắc tới với mình, nhân vật quan trọng trong hội sinh viên, bộ ngoại giao Thẩm Oánh Sướng, thật sự người ta chỉ có mấy cái bàn chải, mỗi lần kinh phí hoạt động không đủ, đều là cô ta đi mời tài trợ, hội học sinh Trần lão sư rất yêu thích cô ấy."
"Hai người điền xong tờ đơn của mình chưa. " Lúc này nam sinh đeo mắt kiếng mới nhớ tới các cô, đi tới thu hồi tờ đơn: "Sau này các cậu làm việc ở trong phòng này, phụ trách công việc tiếp đãi hội học sinh. Bố trí cụ thể chờ bí thư trưởng tới sẽ bố trí."
Tảo Tảo và Linh Ly cứ như vậy thành tiểu cán sự của hội bí thư trường hội sinh viên, lúc không có lớp đi tới hội học sinh trợ giúp tiếp nghe điện thoại, chào hỏi thăm khách.
Thời gian cơm chiều, Tảo Tảo từ hội sinh viên trở về, rốt cuộc bị Tiểu Dã chờ ở dưới lầu bắt được, Tiểu Dã vội vàng đi tới trước "Tảo Tảo, mấy ngày nay em đều đi đâu, cả ngày không tìm được người."
"Anh lại không có chuyện gì, cả ngày tìm em làm gì?" Tảo Tảo đeo cái chìa khóa vào ngón trỏ xoay vài vòng, thờ ơ nói.
"Em!" Tiểu dã đang nín một bụng lửa, kéo Tảo Tảo một cái, nổi giận đùng đùng kéo Tảo Tảo đi tới đảo Hạ Vũ
"Ai ai ai, Tiểu Dã, anh sao lại thô lỗ như vậy, đau ch.ết luôn." Tảo Tảo bị Tiểu Dã lảo đảo lôi vào đảo Hạ Vũ, cô thật vất vả hất tay Tiểu Dã ra, dùng sức xoa cánh tay bị nắm đau, ánh mắt đảo quanh khắp nơi
Đảo Hạ Vũ này thành địa của cặp đôi yêu nhau, núi giả Lâm Lập, đình đài lầu các, lối nhỏ vào chốn vắng, có bao nhiêu tiểu tình nhân ngọt ngào hẹn hò ở chỗ này, đi vài bước là có thể đụng phải một đôi uyên ương, Tiểu Dã này khẳng định đối với địa hình nơi này vô cùng quen thuộc, đầu tiên là kéo cô chạy thẳng tới đến trong núi giả, đứng ở chỗ này bên ngoài thế nào cũng nhìn không tới động tĩnh bên trong, sau đó cũng không thể bị anh ăn đậu hũ đi, Tảo Tảo đang miên mang suy nghĩ, chợt ánh mắt dừng lại ở trong góc một đôi thân mật ôm trên thân người, cô gái kia bị một nam sinh cao lớn ôm ở trên đùi hôn, cả người núp ở trong ngực anh ta, chỉ lộ ra một vạt áo màu hồng, Tảo Tảo nhớ Lâm Tâm cũng có một cái áo khoác giống màu sắc này,cô không thể tin dụi dụi con mắt, thật là rất giống Lâm Tâm a.
Tảo Tảo suy nghĩ một chút, lôi kéo Tiểu Dã đi vòng qua sau núi giả, từ sau núi giả nhìn, cô nhìn thấy bóng lưng cô gái, chỉ thấy cô gái kia buộc tóc đuôi ngựa bằng chuỗi hạt thủy tinh, cô đã xác định, đây chính là Lâm Tâm, vòng này là trước tết cô và Lâm Tâm ở Hoài Hải mua lúc đi dạo phố trên đường, chiếc vòng rất đắt, Lâm Tâm còn do dự liên tục mới nhịn đau để mua. Thế nhưng vị nam sinh kia là ai, từ góc độ Tảo Tảo nhìn sang, chỉ thấy gò má anh ta mơ mơ hồ hồ, sắc trời dần tối, cô nhìn không rõ nam sinh này, nhưng cô lại có thể xác định không phải là tiểu đầu bếp thanh tú đó, Lâm Tâm thân thiết với nam sinh kia như vậy, hiển nhiên không phải biết một ngày hay hai ngày rồi, Tảo Tảo nhớ lại đóa củ cải nhiều màu sắc được sắp thành hàng dài trên bàn phòng ngủ, âm thầm vì tiểu đầu bếp thở dài.
"Tảo Tảo, nhìn người ta thân thiết, em than thở cái gì." Bỗng nhiên giọng nói Tiểu Dã vang lên ở bên tai, Tảo Tảo sợ hết hồn, quay đầu lại.
Gương mặt Tiểu Dã anh tuấn cười hì hì theo sát cô, suýt chút nữa thì dính vào, Tảo tảo vọt vè phía bên dạnh, hụt chân, đang muốn ngã xuống, được Tiểu Dã kéo một cái trở lại, Tiểu Dã thuận theo quán tính mượn lực, thuận thế ôm Tảo Tảo vào trong ngực.
"Hâm mộ người khác vô dụng, nếu không chúng ta cũng tới thử một chút." Tiểu Dã nửa cười giỡn nửa nghiêm túc sáp đến.
"Chớ phiền em." Tảo Tảo đẩy ra Tiểu Dã tiếp tục nằm sấp trên núi giả nhìn lén, ah, mới mất một lúc, hai người này đã không thấy
"Người nam sinh kia rốt cuộc là ai." Tảo Tảo phiền não lầm bầm lầu bầu.
"Tảo Tảo, sẽ không coi trọng nam sinh kia đi." Tiểu Dã căm giận bất bình kéo Tảo Tảo, để cho cô đối diện mình, dùng hai cái tay đè lên mặt Tảo Tảo "Trước mặt anh còn nhìn nam sinh khác, khiến cho anh thật quá đau lỏng."
"Anh thì biết cái gì." Tảo Tảo vất vả đẩy tay Tiểu Dã ra "Nữ sinh kia là Lâm Tâm, em sợ cậu ấy bị người ta lừa rồi."
Tiểu Dã xích một tiếng vui vẻ "Tảo Tảo, em quản tốt mình là được, em còn lo chuyện này, tình yêu nam nữ, cô tình tôi nguyện, đừng có dùng đầu nhỏ của em đi yêu cầu người khác, nói không chừng Lâm Tâm chính là sợ bị em nhìn thấy mới trốn em, không nói cho em biết chuyện đấy."
Tảo Tảo tức giận, hất ra Tiểu Dã ra liền đi ra ngoài: "Tiểu Dã, ở trong lòng anh, cô gái thuần khiết lại không đáng giá như vậy sao, trước kia bạn gái của anh, họ cũng là thật lòng thích anh mới đi với anh, thậm chí làm những chuyện kia với anh, nhưng anh đối với các cô ấy như thế nào, nói ném liền ném, rốt cuộc anh có biết hay không, lần đầu tiên của con gái có ý nghĩa như thế nào đối với các cô ấy? Em rất cứng nhắc, em tuyệt đối sẽ không giống họ mà dung túng anh."
"Tảo Tảo" Tiểu Dã nóng nảy, vội vàng kéo cô "Anh không phải ý này, em biết rõ ràng, anh đối với em như thế nào, chuyện lúc trước là anh làm sai, nhưng em cũng không thể mãi níu lấy không thả."
"Anh không phải là luôn nói, phải làm sao mới có thể để cho em thích anhsao?" Tảo Tảo bị Tiểu Dã kéo, bước chân dừng một chút, quay đầu lại nói một câu "Dáng vẻ của anh như vậy, như thế nào em đều không thích."
Tảo Tảo nói xong kiên quyết hất ra tay, cũng không quay đầu bóng lưng kiên quyết rời đi, cô nói rồi, anh như thế nào đều sẽ không thích.