Chương 45: Âm mưu
Trời vừa mới tảng sáng, Khánh chuẩn đi làm thì chiếc taxi chở Trang vừa vô tới cổng. Diễm đã bày âm mưu để Trang vô nhà ông bà Năm hành sự.
- Con chào hai bác!
Ông bà Năm ngạc nhiên nhìn nhau, Thắm tới gần hỏi:
- Ủa, cô Trang, cô tới đây có việc gì vậy?
Trang giả vờ khóc lóc:
- Chị ơi! Em thực sự không biết phải nói như thế nào nữa?
Khánh ở trong buồng đi ra:
- Cô Trang, cô tới đây làm gì?
Trang càng tỏ ra mình là kẻ đáng thương:
- Anh Khánh, em đâu có muốn tới đâu, nhưng mà em không biết phải làm sao nữa!
Bà Năm càng không hiểu chuyện:
- Cô có chuyện gì thì nói ra?
Trang nhìn ông bà Năm giả vẻ âu lo:
- Thưa hai bác, con, con rất có lỗi với hai bác và chị Thắm! Con đã có thai với anh Khánh.
Ông Năm nổi nóng đứng lên:
- Khánh, việc này là sao? Mày và cô ta…
Thắm bình tĩnh đứng trước mặt Trang nói:
- Cô Trang, cô kiếm người khác đem ra làm trò đùa, cô đừng có đụng tới chồng tôi. Tôi là vợ anh Khánh, tôi rất hiểu anh ấy!
Trang khóc thảm thiết:
- Em biết là sẽ không ai tin em đâu, bữa nay em tới cũng chỉ để nói ra sự thật, chứ em cũng không mong đợi gì ở mọi người đâu! Bữa đó, anh Khánh nói là anh chị đã lấy nhau mấy năm rồi nhưng chị bị bệnh vô sinh, nên anh Khánh nói em sinh cho anh một đứa con. Ai ngờ bây giờ ai cũng từ chối.
Bà Năm bị sốc những lời nói của Trang:
- Cô, cô bị sao không mà mới sáng sớm tới nhà tôi nói chuyện tầm bậy? Con trai tôi không bao giờ là người như vậy?
Thắm vẫn bình tĩnh đối phó âm mưu của Trang:
- Cô Trang, tôi hỏi cô nha! Chồng tôi ngủ với cô giờ nào? Ngày nào? Tháng nào? Ở đâu?
Trang vẫn cương giọng:
- Em không nhớ ngày, em chỉ nhớ là ban ngày thôi!
- Cô nói là chồng tôi đi với cô vào ban ngày? Trong khi ban ngày chồng tôi phải đi làm. Còn cô phải phụ bán cà phê cho anh chị tôi?
- Hôm đó anh Khánh được nghỉ!
Khánh thét lên:
- Cô cút ra khỏi nhà tôi, đừng để tôi nhìn thấy cái mặt của cô.
Thắm nói:
- Anh bình tĩnh lại, bữa nay để mọi việc được rõ. Cô Trang này, bữa nay tôi và chồng tôi sẽ nghỉ việc. Và để việc này chính xác rõ ràng, bữa nay vợ chồng tôi sẽ cùng cô đi lên bệnh viện, nếu đúng là cô có thai, là con của chồng tôi thì gia đình tôi sẽ có trách nhiệm, cô đồng ý không?
Trang lúng túng:
- Khám ở bệnh viện nào?
- Cô đi cùng chúng tôi rồi sẽ biết bệnh viện.